Cho nên chúng ta nhất định phải tạo ra được Thiên Đàn. Chỉ có Thiên Đàn mới có khả năng hấp dẫn Kiếp Yêu. Đã đến lúc đưa cho người phần tàng bảo đồ này rồi, Thiếu đảo chủ!
Nói xong, Du Nha đại sư đưa cho Sở Vân một tấm tàng bảo đồ không trọn vẹn. Sau đó giải thích:
- Đây là một tấm tàng bảo đồ trước kia trong một lần mạo hiểm ta ngoài ý lấy được, chỉ dẫn đến truyền thừa chi địa của một vị đại tông sư luyện binh từ Thượng Cổ. Tin tưởng rằng ở chỗ đó, nhất định sẽ có phương pháp chế tạo Thiên Đàn. Ta không thể rời nơi này, chỉ có thể chỉ có dựa vào Thiếu đảo chủ trợ giúp tìm kiếm. Thiên Đàn so với Địa Đàn còn cao cấp hơn nhiều, có khả năng hấp dẫn được cả Kiếp Yêu. Chỉ là phương pháp chế tạo đã sớm thất truyền.
- Tấm tàng bảo đồ này chỉ có một phần tư...
Sở Vân thở dài một tiếng. Một phần tư tàng bảo đồ, không thể nhìn ra bất cứ thứ gì.
- Không có vấn đề gì, cứ chậm rãi tiến hành. Ta tin tưởng vào Thiếu đảo chủ, Tinh Hải Long Cung, Hỏa Đức Cung đều không làm khó được ngươi, phần tàng bảo đồ
này ngươi nhất định cũng có thể phá giải.
Sở Vân im lặng, Du Nha đại sư đối với bản thân mình cũng quá tin tưởng rồi. Ngay tại lúc Du Nha đại sư bắt đầu sơ bộ cải tạo núi lửa vô danh, trên Thiết Gia chủ đảo.
- Không ngờ Thư Gia lại có thể đánh bại Viêm Gia, quả thực khiến người khác bất ngờ!
Trong hội nghị, Long Đạo Chi nhìn một phần tình báo được gửi đến, cảm khái nói.
- Lão Tổ Viêm Gia không biết co đầu rút cổ ở nơi nào, sao lại để Thư Gia tùy ý hung hăng càn quấy như vậy. Lão già kia thực sư quá vô dụng!
Người chửi bới, chính là biểu đệ Thiết Ngao --- Thiết Liệt. Lòng dạ người này hẹp hòi, lại tàn nhẫn, ỷ vào việc bản thân cùng Thiết Ngao là bạn từ nhỏ, trong hội nghị chửi bới không chút kiêng nể.
- Không ngờ tên tiểu tử Sở Vân lại có thể chuồn mất từ trong tay Lão Tổ Viêm Gia, cái này còn không phải là bởi vì Hồng Thường Tiên Tử hỗ trợ? Thực không hiểu nổi quan hệ giữa hắn và Hồng Thường Tiên Tử đã đạt đến mức nào, có thể khiến Tiên Tử phải trợ giúp hắn!
Thiết Liệt làu bàu.
Nghe được hắn nói vậy, Long Đạo Chi lập tức thầm nghĩ không tốt. Giương mắt nhìn về phía Thiết Ngao, quả thực sắc mặt Thiết Ngao đã biến thành tái nhợt.
- Thư Gia thế rất mạnh, để phát triển chính là hậu hoạn. Ta đề nghị kỳ tập (bất ngờ đánh úp) Thư Gia Đảo, trực đảo hoàng long (là một thế cờ tướng, đại ý chỉ việc đánh thẳng vào sào huyệt quân địch, lấy ra từ một điển tích về tướng Nhạc Phi. Điển tích nói về trận
chiến Nhạc Phi thảo phạt quân Kim.), chư vị có dị nghị gì không?
Thiết Ngao ngồi nghiêm chỉnh, biểu lộ lạnh lùng, hai tay trên mặt bàn đã sớm nắm chặt nổi đầy gân xanh!
Nguyên bản, Thiếu Chủ Thiết Gia Thiết Ngao không hề để Sở Vân vào trong mắt.
Nhưng từ lần đối mặt trên hải thị kia, khiến cho hắn đối với Sở Vân sinh ra sát cơ nồng đậm. Nhất là tầng quan hệ thần bí vô cùng bất minh kia giữa Sở Vân cùng
Hồng Thường Tiên Tử, thời thời khắc khắc đều đang giày vò Thiết Ngao. Khiến cho hắn mỗi lần nhớ tới, giống như là xương hóc ở họng, kim đâm vào mắt.
- Sở Vân… Ngươi vì kỳ tập Vệ Gia đảo mà bắt đầu dương danh. Thế thì để cho Thiết Ngao ta cũng kỳ tập Thư Gia Đảo một lần, kết thúc nhân sinh của ngươi! Có thể khiến cho Thiết Ngao ta tự mình động thủ, đây chính là vinh quang lớn lao của ngươi!
Thiết Ngao cười lạnh trong lòng.
Nghe thấy Thiết Ngao muốn kỳ tập Thư Gia Đảo, Thiết Liệt lập tức ủng hộ hết mình, hai mắt bắn ra hào quang khát máu mãnh liệt:
- Biểu ca nên sớm làm như vậy. Thư Gia này gần đây có được chút danh tiếng, tựa hồ đã cho mình là đệ nhất rồi. Chúng ta đánh một kích trí mạng, trực đảo hoàng long, diệt trừ triệt để bọn chúng!
- Hơn nữa, Thiết Gia chúng ta đã rất lâu không dùng binh động võ rồi.
- Thư Gia sao? Tiểu nhân vật mà thôi, tiêu diệt bọn chúng, coi như là để chúng ta thư giãn gân cốt một chút!
Chư tướng có mặt bên trong nội đường, vẻ mặt đầy hưng phấn. Nhao nhao hưởng ứng, đằng đằng sát khí.
Thiết Ngao nhìn qua bốn phía, trong nội tâm thỏa mãn, âm thầm gật gật đầu. Đại tướng, thượng tướng, thiếu tướng có mặt bên trong nội đường này đều là người sắc bén bức nhân, có rất nhiều người chính là trụ cột của Thiết Gia, tuy rằng tuổi đã già nhưng vẫn cường hãn, tinh thần vô cùng hăng hái.
“Có được những vị tướng quân như vậy, lo gì đại sự không thành!”
Thiết Ngao trong nội tâm cười ha hả, nghĩ tới Sở Vân âm thầm hừ lạnh:
- Sở Vân thì là cái gì? Bất quá chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi, tùy ý dẫm một cái cũng có thể giết chết!
- Thiếu chủ đại nhân, không được!
Long Đạo Chi cảm thấy không đúng, vội vàng đứng dậy, cẩn thận nói:
- Hiện giờ Thư Gia đại chiến, nếu Thiếu chủ muốn gây bất lợi cho Thư Gia, chỉ cần điều động một chi hạm đội, tập trung hỏa lực, bày trận ở gần biên giới với vùng biển trực thuộc Thư Gia Đảo. Có thể khiến cho bọn chúng ném chuột sợ vỡ bình, phân tán sự chú ý. Đến lúc đó, bọn chúng sẽ thất bại trên chủ chiến trường, bại dưới tay Viêm Gia. Bên ta lại thừa cơ truy kích, tất nhiên là sẽ dễ như trở bàn tay, không cần tổn hao sức lực. Cần gì phải khuấy động can qua như thế?
Không hổ là đệ nhất quân sư của Thiết Gia bá quyền ngày sau. Kế này của Long Đạo Chi, quả thực đúng là làm chơi mà hưởng thật, xác thực là lương mưu. Bất quá, hắn lại đánh giá thấp quyết tâm của một nam nhân vì yêu sinh hận. Từ khi lớn lên, quanh thân Thiết Ngao đều là hào quang vạn trượng, được vinh danh là thiên tài trong thiên tài, lực áp đồng niên. Cơ hồ là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Ngoại lệ duy
nhất chính là Hồng Thường Tiên Tử. Hồng Thường Tiên Tử mạo hiểm tính mạng, trợ giúp Sở Vân trốn khỏi sự đuổi giết của Lão Tổ Viêm Gia. Chuyện này giống như là một cái gai đâm sâu vào trong lòng hắn, chỉ có giết được Sở Vân, mới khiến hắn cảm thấy dễ chịu một chút.
- Đạo Chi, ngươi không cần nói thêm gì nữa. Một Thư Gia Đảo nho nhỏ, sao có thể là đối thủ của Thiết Ngao ta?
Thiếu Chủ Thiết Gia khoát tay, ngữ khí ôn hòa, cự tuyệt!
- Thiếu chủ!
Long Đạo Chi nhíu mày, muốn khuyên can thêm.
- Cứ quyết định như vậy đi, Long quân sư, chẳng lẽ ngươi cho rằng biểu ca ta tự thân xuất mã, còn sợ đánh không lại một Thư Gia Đảo nho nhỏ sao?
Thiết Liệt nhíu mày, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Long Đạo Chi. Từ khi bắt đầu xuất hiện, kẻ đứng ở trước mắt này luôn đạt được sự tín nhiệm cùng ân sủng của Thiết Ngao. Ngay cả một biểu đệ như hắn, bạn chơi thân từ hồi còn đóng khố, so ra cũng còn kém hơn Long Đạo Chi một chút.