Cuộc chiến này hết sức căng thẳng.
Bầu không khí nghiêm trọng tới cực điểm. Bỗng nhiên, trong mắt Tể tướng Thiết Sơn hiện tinh quang, hét lớn một tiếng:
- Nạp mạng đi... Ách!
Hắn đang muốn động thủ, nhưng thân hình đột nhiên bị kiềm hãm. Trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Một đạo yêu khí lớn bàng bạc, xông tới tận trời, trong lòng mỗi người đều cảm nhận được nguy cơ kinh khủng sắc bén đang tới gần.
Rống…
Sau một khắc, một tiếng rống to như tiếng rống của rồng của sư tử, rồi đột nhiên một tiếng nổ vang lên.
Tiếng gầm vang vọng tất cả tám hướng, chấn động trời đất, vô số người đều chấn động mãnh liệt.
Đám người Sở Vân càng chấn động, trong mắt hiện lên vẻ hồi hộp.
- Mặc Kỳ Lân, nó thức dậy rồi sao?
Rống…
Mặc Kỳ Lân đang ngủ chợt tỉnh lại, phát ra tiếng rống lớn khiến người khác phải kinh sợ.
Trong nháy mắt, yêu khí cuồn cuộn xông tới tận trời, trời đất đều rung động. Toàn bộ Dạ Đế thành cũng đang rung lên.
- Yêu khí kinh khủng này khiến máu cũng như muốn đông lại! Kiếp Yêu, đây là cấp số Kiếp Yêu nghìn vạn năm!
- Không ngờ giữa Cổ Thành còn tồn tại như vậy?
- Mau chạy đi, mau chạy đi!
Trong lúc nhất thời, bọn người Tể tướng Thiết Sơn quá sợ hãi, cũng không tiếp tục muốn đánh nhau với đám người Sở Vân, thầm nghĩ mau chóng chạy khỏi
nơi này.
- Nhất Kiếm tây khứ!
Lãnh Mạc Danh thôi động một kiếm pháp cấp số tuyệt phẩm, hóa thành một đạo kiếm hồng, cắt không gian rời đi.
- Bách Quỷ dạ hành!
Quỷ Lệ giống như ma quỷ, chỉ một lát đã không thấy hình bóng.
Thái thượng trưởng lão Thiên Sát phóng ra một cây chiến kỳ phát ra ánh sáng
màu đỏ, cuồn cuộn cuốn lấy tinh nhuệ Thiên Sát bang. Thái thượng trưởng
lão Hồi Mộng Các triệu ra một kiện Vân Quang Mạt, hóa thành một đám mây
trắng, năm người Hồi Mộng Các đứng lên trên.
Tể tướng Thiết Sơn
thì ngay cả thủ hạ của mình cũng từ bỏ lại. Hắn giẫm lên Súc Địa Thành
Thốn Hài, bước một bước, thân hình liền biến mất, sau đó xuất hiện ở
trăm mét phía trước. Một trong những đôi giày nổi tiếng của Tinh Châu,
hiệu quả thật trác việt.
Mới rồi còn hùng hổ, muốn vây sát đám
người Sở Vân, lúc này lại cùng thi triển thần thông chạy tán loạn, hận
không thể mọc thêm một đôi cánh.
Căn bản bọn họ cũng không có khả năng chống đỡ được Kiếp Yêu cấp số nghìn vạn năm.
Sở Vân cũng điên cuồng thôi động Hồng Yêu không màu, bao lấy thân hình mọi người rồi biến mất, chạy vội về phía trước. Tiếu Tiểu Hiền dùng Ám Độ
Toa, Bạch Toa Toa dùng Phi Vân Sa. Tất cả cũng toàn lực thôi động, hiệp
trợ Hồng Yêu không màu, rút lui thật nhanh khỏi đó.
Ba Linh Yêu
đỉnh phong, tư chất đều là thượng đẳng, tuyệt phẩm, lại sử dụng đạo cấp
số pháp tuyệt phẩm, tốc độ nhanh đến cực hạn, rất nhanh đã khiến đám
người Sở Vân vượt qua những người khác một đoạn.
Rống…
Đột nhiên, lại một tiếng rít gào, như tiếng sấm nổ vang. Tiếng gầm như sóng lớn chấn động không gian, vang vọng qua. Dĩ nhiên chạy thẳng về phía
mấy người phía sau.
Ngay sau đó, Mặc Kỳ Lân to lớn như một ngọn
núi, giống như Ma Thần Thượng cổ ở sâu trong Cửu U vực, từ phía sau cung điện mạnh nhảy ra.
Thân thể nó to lớn, đầu như đầu rồng, đuôi
như đuôi trâu, bốn chân mạnh mẽ có lực, chân trên có móng vuốt sắc bén
lợi hại, trên người có vảy màu đen sắc nhọn rực rỡ.
Lúc này, con mắt mở lớn như mắt sư tử tràn ngập vẻ phẫn nộ.
- Không ngờ đám kiến hôi ti tiện cũng dám vào Dạ Đế chi thành. Chỉ có cái chết mới có thể xóa hết nghiệp chướng của các ngươi!
Miệng nó vang lên tiếng nói của con người, yêu khí của Kiếp Yêu vạn năm dày
đặc như núi, như biển, khiến trời đất như muốn tê liệt, làm mọi người vô cùng kinh sợ.
Nó dùng móng sắc nhọn chụp bốn cái.
Vù vù vù.
Hơn mười vị ngự yêu sư không có khả năng chống đỡ, đã bị nó chụp biến thành máu huyết lẫn lộn.
Nó há mồm rống lên, ra sức phun ra, một làn khói màu đen lạnh lẽo, bao
trùm một đám người. Khi Sở Vân nhìn lại, tất cả đám người đó đã đông
lạnh thành những khối băng màu đen. Sau đó băng tan ra, dần dần không
còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Đây là đạo pháp thuộc tính Ám, mạnh
mẽ khủng khiếp, có thể ăn mòn tất cả. Mặc Kỳ Lân lại được công nhận là
nhân tài kiệt xuất trong những yêu thú thuộc tính Ám môn.
Đạo pháp công kích của nó kinh khủng tới cực điểm.
- Chạy mau, chạy mau!
- Á! Tốc độ của nó quá nhanh, đạo pháp công kích nhiều như vậy, nhất định không phải yêu thú hoang dại!
- Đây là Kiếp Yêu nghìn vạn năm, giết chúng ta như giết gà, giết chó.
Chúng ta căn bản không chống đỡ được, làm sao bây giờ? Mọi người mau
nghĩ cách đi!
- Nhất định là bọn Tiểu Bá Vương đã thấy nó. Đám nhóc đáng chết này, khó trách bọn chúng lại muốn trở về!
Mọi người cực đoan kinh hãi. Chiến lực của Mặc Kỳ Lân khiến bọn họ đều cảm
thấy tuyệt vọng. Tể tướng Thiết Sơn càng ra sức vu oan giá họa, đổ tất
cả tội lỗi lên đầu Sở Vân.
- Hả! Ngươi làm gì?
Đột nhiên
một ngự yêu sư trong đó phát ra tiếng kêu to đầy kinh hoàng. Hắn trợn
mắt há hốc mồm nhìn người đã đánh lén hắn. Tốc độ của hắn giảm sút,
nhanh chóng rơi lại phía sau.