Tiên nang của Đa Tình Vương hắn cũng đã kiểm tra qua. Tiên nang thượng
đẳng này tên là Thế Ngoại Đào Nguyên, bên trong có chim hót, hoa nở, gió xuân phả vào mặt, rừng đào bát ngát, cảnh sắc động lòng người. Giữa
rừng đào, trồng một cây yêu thực số mệnh. Không phải cây gì khác, chính
là Bàn Đào Thụ.
Cây Bàn Đào Thụ còn chưa ra quả, bất quá nghe nói một cây Bàn Đào Thụ có thể tăng tuổi thọ của ngự yêu sư lên mười năm.
Sở Vân không khỏi nghĩ đến Long Tinh Hổ Mãnh Đan, nếu có Bàn Đào Thụ
trong tay, thật ra có thể phóng tay mà sử dụng Long Tinh Hổ Mãnh Đan.
Có tiên nang Thế Ngoại Đào Nguyên, hai tiên nang trung đẳng kia có cũng
được mà không có cũng không sao. Sở Vân liền tặng cho Tiếu Tiểu Hiền và
Kim Bích Hàm.
Hiện nay bên hông hắn chỉ đeo hai cái tiên nang, so với người khác đeo sáu bảy cái quả thực là thuận tiện hơn nhiều.
Cuối cùng còn lại tổ yêu vật Bích Lạc Hoàng Trùng và Bích Lạc Hồ Lô, Sở Vân
vốn đang thiếu thủ đoạn quần công, bởi vậy đều thu cho mình dùng, ký kết khế ước chủ tớ.
Cứ như vậy, trong đội hình yêu vật của hắn đã
thăng thêm ba đầu Kiếp Yêu: Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh, Bích Lạc Hoàng Trùng
Vương cùng Bích Lạc Hồ Lô.
Linh quang của hắn cũng đã đạt được Quân cấp đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể tấn cấp cường giả Hầu Cấp.
Chỉ là một bước này, lại có chút khó khăn.
Ngoại trừ linh quang, còn phải có cảm ngộ tự nhiên, tự mình đi ra ngoài, cảm
ngộ ra chân lý của chính mình. Ví dụ như Nhị Lang Thiên Quân, lĩnh ngộ
ra chân lý Sơn Thủy, mở ra con đường của chính mình.
Chỉ có như vậy mới có thể tấn chức cường giả Hầu Cấp, tản mát ra linh áp Hầu Cấp.
Bằng không mà nói, cho dù linh quang thông qua Thông Linh Xà mà tăng thêm nữa, cũng sẽ không có gì thay đổi về chất.
Đương nhiên, thực lực tăng vọt cũng không chỉ có riêng một mình Sở Vân.
Tiếu Tiểu Hiền và Kim Bích Hàm vốn có tố chất thân thể cao hơn linh quang,
trong vòng ba ngày ngâm dược liệu, thân thể một lần nữa đề thăng lên một đẳng cấp.
Sở Vân đã dùng Thông Linh Xà, trước tiên hấp thu linh
quang của Đông Dâm, sau đó quán chú những linh quang này cho hai người
bọn họ.
Bản thân bọn họ đã có cơ sở, lại được Sở Vân mạnh mẽ dẫn lực, lập tức bạo phát, song song tấn chức tới Quân cấp.
Tiếu Tiểu Hiền cảm động hai mắt đỏ bừng, kích động đến nỗi lời nói có chút lộn xộn:
- Chưởng môn, từ nay về sau người kêu tiểu Hiền này đi về phía Đông, tiểu Hiền tuyệt đối không đi về phía Tây. Người kêu Tiểu Hiền lên núi đao,
tiểu Hiền tuyệt đối không xuống biển lửa. Dù cho người có nhu cầu đặc
thù, Tiểu Hiền dù có hy sinh nhan sắc cũng quyết thỏa mãn nhu cầu của
Chưởng môn người.
- Cút!
Sở Vân một cước đá bay Tiếu Tiểu Hiền.
Tiếu Tiểu Hiền vuốt vuốt cái mông có chút đau đớn, lại hạnh phúc đến cực điểm, mặt mày rạng rỡ, tâm lý ngọt ngào.
- Không thể tưởng tượng được ta lại có thể trở thành cường giả Quân cấp.
Kim Bích Hàm cảm giác như là đang nằm mơ vậy. Nghĩ tới sau khi đột phá quan hệ, mấy ngày nay nàng và Sở Vân đã trở nên vô cùng gần gũi, nàng cũng
chìm đắm trong hạnh phúc.
Đối lập với bọn họ một cách rõ rệt nhất, chính là Đông Dâm.
Mặt hắn không chút biểu tình, cực kỳ u ám, hai mắt dường như mất đi tiêu điểm.
Linh quang bị hấp thu hầu như không còn đã khiến hắn mất đi hy vọng sống sót.
Cừu nhân của hắn đầy khắp Tinh Châu, đã không có thực lực, hắn căn bản là sống không nổi.