Yêu tinh hỗn độn đối với cao thủ Đế Cấp, Hoàng Cấp khác chỉ là
rác rưởi vô dụng, nhưng đối với Sở Vân thì lại là vật đại bổ,
có thể giúp thế giới tiên nang của hắn phát triển nhanh chóng.
Hơn nữa sự phát triển này, cũng không thiên về cá biệt phương diện nào, mà là phát triển toàn diện.
Theo đó, suy nghĩ sâu xa hơn, Sở Vân càng cảm thấy mình trong lúc vô ý
đã tìm được con đường, chính xác là con đường này rồi.
Yêu vật Tiên Thiên trấn áp năm mươi lăm mắt trận nên giống như hắn vậy.
Đó không phải là lười biếng ăn bớt ăn xén, mà dùng năm mươi lăm yêu vật tương đồng để thay thế.
- Bí mật này, rất mới có thể cửu
đại thánh nhân đều biết rõ, nhưng không thông báo cho các cao thủ Đế
Cấp, Hoàng Cấp này biết. Ta cũng nên giữ bí mật này, một khi bí mật
này bị lộ ra ngoài, các cường giả Đế Cấp, Hoàng Cấp sẽ có nhu
cầu khổng lồ đối với chân
tinh Tiên Thiên. Như thế, mức độ nguy hiểm đối với người sở hữu Cực Lạc Hoan Hỷ Thuyền như ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Tuy rằng Bạch Đế, Thanh Đế cũng hữu hảo với mình, nhưng bọn họ cũng
là nhìn vào tiềm lực phát triển của Sở Vân, coi như là tiến hành đầu
tư cho tương lai mà thôi. Về bí mật yêu vật mắt trận này vô cùng trọng đại, Sở Vân biết phân biệt nặng nhẹ trong đó, lúc này hắn thầm hạ
quyết tâm, thà chết giữ kín bí mật, tuyệt đối không tiết lộ.
Vạn dặm mây bay, khe núi thâm sâu.
Đây chính là đại bản doanh của gia tộc Vân gia, xây dựng một thành phố
dựa núi kề sông. Các công trình kiến trúc mọc lên dày đặc, xếp
hàng theo thứ tự từ trên đỉnh núi đi xuống, thẳng đến chân núi. Xa xa nhìn lại, đặc biệt hoành tráng.
Theo giới thiệu dọc đường
của Vân Bạch Tham, ở đây có khoảng chừng hai trăm ngàn người. Hiện
nay, chỗ này chỉ là một phần của cả đại bản doanh.
Trên
thực tế, nơi cư trú của Vân gia kéo dài sang toàn bộ dãy núi phụ
cận, khống chế nguyên cả một khu vực hơn mười vạn dặm.
Đến đây, Sở Vân bỗng hiểu ra:
- Chẳng trách bát đại gia tộc ẩn thế, thế nhân không thể biết được. Thì ra các người đều là sống trong thế giới tiên nang.
Đại
bản doanh của Vân gia chính là mấy tiên nang thượng đẳng, hoàn toàn mở rộng, hòa hợp thành nhất thể với Đan Châu, hình thành một động thiên phúc địa.
Cũng giống như là thế giới long môn ở Tinh Châu,
hoặc là khu rừng vô tận. Nhưng quy mô ở đây lại lớn hơn một chút, đồng
thời cũng đã được cải tạo lại để con người có thể sinh tồn.
Đi cùng với nhóm người Sở Vân là hơn mười vị luyện đan sư khác. Đều
là nhân tài xuất sắc của Vân gia ở Bách Gia Đan Hội lần này. Những
người này, lớn nhất chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, tuổi phổ biến không
cao, tiềm lực phát triển rất lớn. Trẻ nhất thì đương nhiên là Sở Vân.
Tuy tiến vào đại bản doanh Vân gia, nhưng muốn gia nhập Vân gia, tuyệt sẽ không đơn giản như vậy.
Đầu tiên là khảo sát lai lịch.
Hiển nhiên Sở Vân dấu diếm rồi, chỉ là hắn từ lâu đã có kế hoạch chu
đáo cho việc này. Hắn đã sắp xếp một thân phận vô cùng thỏa đáng.
Vân Bạch Tham dẫn Sở Vân đến một khoảng sân nhỏ:
- Thời gian khảo sát xác định khoảng chừng một tuần. Hiện tại, ngươi cứ ở đây.
Sở Vân nhìn lướt qua một vòng, gạch xanh tường trắng, kiến trúc điển
hình của Vân gia, mang theo một sự sảng khoái của non xanh nước
biếc, cùng với không khí thanh nhã của gia tộc ẩn thế.
Sở Vân
khẽ gật đầu, đối với hắn, ở đâu cũng không thành vấn đề. Bởi vì
phần lớn thời gian của hắn đều ngộ đạo tu hành trong thế giới tiên
nang.
Rất hiển nhiên, nơi đây bảo vệ rất nghiêm ngặt.
Sở Vân liền nhanh chóng quét qua, phát hiện không ít trạm gác ngầm.
Điều này cũng dễ hiểu, dù sao đây cũng là đại bản doanh của Vân gia.
Thời gian bảy ngày thoáng chốc qua đi, Vân gia khảo sát hoàn tất, Sở Vân
thuận lợi vượt qua. Có vị toán sư Quái Tiên bên người, suy đoán thiên cơ, bày mưu tính kế, mập mờ đánh lận con đen, vượt qua cửa này
thì không thành vấn đề.
Kế tiếp là trắc nghiệm.
Trắc nghiệm toàn diện, kiểm tra đo lường tố chất và năng lực cụ thể thật sự của đám người Sở Vân.
Tuy Sở Vân cố hết sức ẩn giấu, tu vi cũng ngụy trang thành Quân Cấp,
nhưng vẫn dễ dàng vượt trội hơn trong đám người này.
Tuổi tác thì không thể ngụy trang, ngự yêu sư Quân Cấp mười chín tuổi, lại là luyện đan đại sư, thành tựu biểu hiện như vậy của Sở Vân
cũng đủ khiến cho cao tầng Vân gia quan tâm.
Nghe nói các nguyên lão của gia tộc còn từng triển khai một hồi tranh đoạt Sở Vân.
Cuối cùng tông sở thứ mười chín thắng lợi giành được Sở Vân một cách
vất vả, thế là hắn được quyết định vào tông sở thứ mười chín.
Vân gia cơ nghiệp rất lớn, nhưng trong gia tộc lại chỉ có hai mươi mốt thế lực, tức hai mươi mốt tông sở.
Nơi có người thì có giang hồ, bên ngoài, Vân gia phải cạnh tranh với bảy đại gia tộc ẩn thế khác, bên trong đồng thời cũng đấu đá tranh
giành quyền lợi kịch liệt.
Tông sở thứ mười chín, trong tất cả tông sở, thực lực nhìn chung có chút ưu thế hơn.
Bằng không cũng khó mà đoạt được Sở Vân.
- Ngươi là Vô Danh?
Vân Phong nhìn Sở Vân, vẻ mặt lạnh lùng, khẩu khí nghiêm nghị.
- Đúng vậy.
Sở Vân gật đầu, mặc dù lúc khảo sát hắn cũng đã bịa ra một thân phận
hoàn mỹ, nhưng lúc này, hắn vẫn phải giải thích một phen:
- Ta là một cô nhi, được sư phụ thu nhận, không tên không họ, nên trực tiếp gọi là Vô Danh...
Còn chưa chờ hắn nói xong, Vân Phong liền giơ tay ngăn lại, ngắt lời Sở Vân:
- Ta mặc kệ ngươi trước đây gọi là cái gì, có tên hay không. Ngươi đã
gia nhập vào Vân gia, từ nay về sau, ngươi sẽ họ Vân. Ngươi chính là
Vân Vô Danh!
Sở Vân cúi đầu, bình tĩnh đáp một câu.
-
Ta mặc kệ ngươi là thiên tài thế nào, là thủ hạ của ta, là hổ
cũng phải quỳ, là rồng cũng phải cuộn lại. Lo làm việc cho
tốt, cố hết sức hoàn thành từng nhiệm vụ ta giao cho ngươi. Coi
biểu hiện của ngươi, ta sẽ thưởng phạt cho ngươi tương ứng. Hiểu chưa?
Ánh mắt Vân Phong sắc bén, như lưỡi đao nhìn quét qua khuôn mặt Sở Vân. Đồng thời linh áp Hầu Cấp, mơ hồ bức ép tới.
Sắc mặt Sở Vân lập tức cố ý biến đổi, làm ra vẻ cố gắng chống đỡ, trong mắt chợt lóe lên vẻ quật cường.
Một lát sau, Vân Phong bỗng nhiên thu lại linh áp, đồng thời ném cho Sở Vân một cái ngọc bài.
Dường như bởi vì áp lực xung quanh không còn, thân hình Sở Vân hơi chao đảo một chút, có vẻ hoảng loạn tiếp nhận ngọc bài.
Thấy bộ dạng này của hắn, khóe miệng Vân Phong nhếch lên một cách đắc
ý. Hắn là chuyên môn làm việc này, đối phó với những thiên tài như
Sở Vân, hắn có kinh nghiệm rất phong phú.
Thấy hiệu quả ra oai lần này cũng không tệ, Vân Phong cũng không làm khó dễ Sở Vân nữa:
- Đây là ngọc bài thân phận của ngươi, không nên làm mất. Nhiệm vụ cần
ngươi hoàn thành đều có ghi chép trên đấy. Gặp phải khó khăn gì cũng có thể dùng nó để liên hệ với ta.
- Đúng rồi. Thiếu chút nữa quên mất.
Trước khi đi, Vân Phong chợt dừng bước:
- Một ngoại nhân như ngươi muốn chân chính gia nhập Vân gia, còn cần một bước cuối cùng, chính là kết thân. Cho ngươi thời gian một tháng để
thích ứng và tiếp xúc,
một tháng sau sẽ có hội tương thân, chi tiết hãy tham khảo trong ngọc bài.
Vân Phong đi rồi, thần sắc Sở Vân khôi phục lại vẻ bình tĩnh, một ngự yêu sư Hầu Cấp sao có thể bức bách hắn được. Vừa rồi hắn chỉ là
diễn kịch mà thôi.
Nhìn ngọc bài trong tay, Sở Vân hơi nhíu
mày. Câu cuối cùng của Vân Phong, vượt ngoài dự liệu của hắn.
Không ngờ gia nhập Vân gia, muốn thu được sự tín nhiệm chân chính lại phải phiền phức như vậy.
- Kết thân? Đây chẳng phải giống như chiêu nạp hiền tế sao? Chỉ có trở thành người một nhà, mới đáng
để tín nhiệm sao. Quả nhiên là đặc sắc của Đan Châu, cũng chỉ có Đan Châu với hình thức gia tộc rộng khắp thì mới có phong tục tập quán
như vậy.
Người khác sẽ vô cùng hưng phấn về việc kết thân,
nhưng Sở Vân rất nhanh quẳng chuyện này ra khỏi đầu. Hiện nay hắn đã
thành công trà trộn vào Vân gia, tiếp theo là điều tra tung tích cụ
thể của mẫu thân.
Chỉ là, tạm thời vẫn chưa thể nóng vội, dù
sao địa vị của mình còn rất thấp, đồng thời mới đến lạ nước lạ cái, sẽ bị âm thầm giám sát và bị tỉ mỉ chú ý.
- Việc cấp bách
bây giờ là biểu đạt lòng trung thành, đồng thời nâng cao địa vị của mình. Địa vị ở Vân gia càng cao, việc điều tra sắp tới gặp phải
trở ngại càng ít. Thế nhưng làm sao nâng cao địa vị đây?
Suy nghĩ một lúc, Sở Vân chuyển ánh mắt tập trung vào ngọc bội thân phận.