Chí Tôn

Chương 19: Q.5 - Chương 19: Toàn lực liều mạng chiến đấu (hạ)




Hắn vọt tới trước mặt Sở Vân, rít gào một tiếng, đánh ra một quyền.

Một quyền này hung mãnh khủng bố đến cực điểm, có thể hủy thiên diệt địa. Nắm tay lướt qua, tạo nên rung động trong không gian, tám đầu Linh Yêu phải gánh chịu, nhất tề phun ra một búng máu.

Ngũ Đức Luân!

Nguy cơ trước mắt, Sở Vân triệu ra yêu binh phòng ngự, che ở trước mặt chính mình. Kim! Mộc! Thủy! Hỏa! Thổ!

Ngũ hành tề tụ, bánh xe bay lộn, sóng âm phát rộng. Nắm tay Sa Ma Vương đánh vào mặt trên luân, giống như là chùy đập vào chuông lớn, phát ra tiếng động kinh thiên.

“Sao? Có thể chặn ta được chiêu thức mạnh nhất của Kiếp Yêu?”

Bạch Toa Toa khẽ kêu lên kinh ngạc, có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Ngũ Đức Luân.

“Đây là yêu binh gì? Rõ ràng là Linh Yêu, vì sao có thể ngăn được công kích của Kiếp Yêu? Yêu vật phòng ngự mạnh mạnh mẽ như vậy, sao tin tức tình báo về Sở Vân

lại không có về nó?”

Những bông hoa ánh sáng nhiều màu sặc sỡ, dày đặc trong không chung. Ngũ Đức Luân che ở trước mặt Sở Vân, luân bàn chuyển động vù vù, tản mát ra một sức mạnh huyền bí sâu xa. Đó chính là khí tức thượng cổ cao quý.

- Tốt, tiếp thêm một chiêu nữa! Hoàng Sa Táng Thiên!

Bạch Toa Toa vừa dứt lời, Sa Ma vương mãnh liệt ra chưởng. Ầm một tiếng, từ lòng bàn tay phun ra cuồng sa bàng bạc.

Cuồng phong gào thét, trời đất thay đổi.

Trong nháy mắt, tất cả đều thành biển cát, thế giới cát.

Biển cát vàng trải dài đến vô cùng vô tận, giống như biển rộng, cuồn cuộn nổi lên nghìn vạn cơn bão cát, che lấp cả đất trời, tràn ngập xung quanh Sở Vân, cuồn cuộn tới như muốn bao phủ lấy Sở Vân.

- Đây là đạo pháp tuyệt phẩm! Đạo pháp tuyệt phẩm do một vị Kiếp Yêu thi triển!

Trong lòng Sở Vân cảm thấy chấn động, đối mặt thế tiến công khủng khiếp như vậy, lại không thể tránh né. Hắn cảm thấy da đầu tê dại.

Gió gào thét, cát phủ đầy, mang theo tất cả thế lực của trời đất, trực tiếp rửa sạch Bát Quái Chiến Trận của Sở Vân.

Tám Linh Yêu cố gắng ngăn cản, vẫn không địch lại được. Không gian Bát quái dần dần thu nhỏ lại, Ngũ hành chiến trận lại theo đó mở rộng thêm.

Đạo pháp này, như một trọng quyền, thuần túy là lấy lực ép người, đẩy Sở Vân đi từng bước một về phía vực sâu của thất bại.

Kiếm Bộc Thuật!

Hắn bất đắc dĩ triệu ra tám Đại Yêu kiếm, thi triển ra đạo pháp thần thông.

Kiếm khí sắc bén hình thành một thác nước lớn, tuyết tung bay, rửa sạch cát vàng, tạo thành một lỗ hổng lớn giữa biển cát vàng, giống như bị kim loại cắt ra.

“Sao? Không ngờ là đạo pháp cấp số thần thông? Thì ra còn không ít quân bài chưa lật!”

Bạch Toa Toa cảm thấy hơi ngạc nhiên trước uy lực của đạo pháp thần thông này. Cát vàng bay khắp bầu trời, cũng đỡ không được kiếm khí cuồng bạo sắc bén, trực tiếp bị xuyên thủng. Kiếm khí của hắn vẫn đánh tới giữa Ngũ hành chiến trận của nàng, chia biển cát thành hai nửa.

Nhưng kiếm khí đã bị biển cát làm suy yếu một cách nghiêm trọng. Khi tiến vào Ngũ hành chiến trận, lập tức bị ngũ hành lực tấn công. Kiếm khí tan rã.

Biển cát cũng không giảm xống, bao phủ trời xanh, chiếm lấy mặt đất, hoàn toàn thôn tính Bát Quái Chiến Trận của Sở Vân.

Bát Quái Chiến Trận tan rã, tám Linh Yêu bị thương nặng. Sở Vân lấy cái giá phải trả sau khi thi triển Kiếm Bộc Thuật, chống đỡ chiêu thứ hai của đối phương.

- Ngươi đã thất bại! Trầm luân trong biển cát đi.

Ngũ hành chiến trận chợt mở rộng ra, bao phủ lấy Sở Vân. Tốc độ chiến trận tăng lên. Tốc độ cát vàng tăng vọt, như hai con Hoàng Long một trái một phải đánh bọc sườn Sở Vân.

Ầm ầm!

Cát vàng cao tới hơn mười trượng, một tầng lại tiếp một tầng, cột sau cao hơn cột trước, vây kín lấy Sở Vân, từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất, đều tập hợp lại đây.

Ầm!

Một tiếng nổ, bóng mờ bao phủ xuống, vô số cát vàng đã hoàn toàn bị Sở Vân tiêu diệt.

- Kết thúc.

Bạch Toa Toa phun ra một hơi thở, thấy biển hiện của Sở Vân như vậy, nàng có chút bất ngờ. Không thể tưởng tượng được hắn có thể chống đỡ được hai chiêu, chỉ tới chiêu thứ ba, Bạch Toa Toa đã tạo ra thế lớn, lúc này mới khiến hắn không địch lại phải thua.

- Sao?

Đột nhiên, đầu lông mày Bạch Toa Toa giương lên, khiếp sợ nói.

- Có lẽ nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.