- Việc này có ảnh hưởng trọng đại, chi bằng cẩn thận làm việc. Thư Gia
xưa đâu bằng nay, Sở Vân lại có giao hảo với Tửu Hào Vương, Tiên Nang
Vương, Vạn Độc Vương. Hiện nay ngay cả Vô Song đại sư, cũng gia nhập Thư Gia. Cho dù lúc này Lục Kình Vương đến khiêu chiến, chỉ sợ cũng là một
trận long tranh hổ đấu.
- Quan trọng là chúng ta không có chứng
cớ. Cho dù Túy Nhất Sinh đại sư, chính là Thái Sơn Bắc Đấu giới Toán sư. Nhưng lời nói của một mình hắn có thể tính là chứng cớ sao?
-
Muốn chứng cớ còn không phải đơn giản sao? Trong khai quốc đại điển của
Thư Gia lần này, do ta ra mặt tham gia thỉnh Chân Tâm Linh Lung Thạch,
trực tiếp chất vấn Sở Vân. Đến lúc đó, các Hào Kiệt kiêu hùng, đều là
người làm chứng tốt nhất!
Thiện Quân nói.
- Hay, phương pháp này hay.
- Không tồi. Cứ vậy mà làm!
Tinh lịch ngày 10 tháng 10 năm 756.
Ngày này, gần như toàn bộ người Tinh Châu, đều hướng ánh nhìn về phía Chư Tinh Quần Đảo.
Ngày này, thế giới giống như một sân khấu lớn, mà Thư Gia lại là diễn viên.
Khai quốc đại điển!
- Chư Tinh Quần Đảo, từ sau khi Ngũ Đức Vương ngã xuống, liền lâm vào nội loạn. Mấy trăm vạn năm quang âm, cuối cùng thắng được nổi loạn đi đến
được bước trọng đại như hiện nay!
Tiểu Thần Tiễn Mông Phi dẫn đầu hơn mười người, làm đại biểu Mông Nguyên quốc, tiến đến xem lễ lần này.
- Thư Gia có thể nhất thống Chư Tinh Quần Đảo. Quả thật là kỳ tích triệu
năm qua, nằm ngoài dự kiến của mọi người. Anh hùng không quan trọng xuất thên. Thế sự thật vô thường.
Đại biểu Liên minh Thư Viện, phát ra cảm khái.
- Hừ, cũng chưa biết được có thể lập quốc thành công hay không. Thư Gia
còn có một khó khăn phải vượt qua. Lục Kình Vương đã nói là làm. Hắc Sơn Man Quân ta thật muốn nhìn, Thư Gia hắn làm thế nào qua được cửa ải khó khăn này.
Không chỉ là Dao Sơn Quốc Hắc Sơn Man Quân, còn có Cửu Mệnh Yêu Quân của An Định Quốc, Phi Vũ Kiếm Quân của Giang Hán quốc,
Lang Lão Quân của Thiết Nham quốc, Hoang Long Hội Lực Long Địa Quân của
Đại Hoang quốc, Thiếu bang chủ Tôn Viêm của Dung Nham Bang, Hạ đại thành chủ Quỷ Lệ của Cửu U thành, Thiện Quân của Khổ Đà Tự...
Hào Kiệt Kiêu Hùng đến từ các đại quốc đảo, các Thư Viện, các môn phái du hiệp,
hoặc là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi, hoặc là cường giả bí mật thế hệ
trước, hôm nay đều tới tề tụ ở Hỏa Đức Thành chủ đảo Thư Gia. Trong lúc
nhất thời, nhân văn tập trung, võ tinh tranh nhau phát sáng, khai sáng
Tinh Châu rầm rộ chưa từng có suốt mấy trăm năm qua.
- Các vị, mời theo ta đến.
Nghênh đón bọn họ chính là Hoa Anh. Hôm nay toàn thân hắn mặc trường bào với
tay áo rộng, tươi đẹp mà lại lỗi lạc. Bản thân vốn giỏi về giao tiếp,
chính là nhân vật sinh hoa trong miệng.
- Hừ! Tư thái đón tiếp
của Thư Gia thật cao. Nghênh đón bản quân, lại chỉ một tiểu quỷ Hào Hùng cấp. Thư Thiên Hào đâu? Vì sao hắn không tới đón tiếp ta? Không, hắn
cũng chỉ là một kẻ yếu nửa Quân Cấp mà thôi. Gọi Túy Tuyết Hồ Quân ra.
Chỉ có hắn mới có tư cách đối thoại với ta.
Một vị cường giả Quân cấp kêu gào nói.
- Người này là ai?
Sở Vân đứng ở giữa sườn núi, từ trên cao nhìn xuống, thu hết tất cả những điều này vào trong mắt.
- Vị này đến từ Đại Hoang quốc, Đà Bối lão quân xuất thân từ m Dương Lâu. Hắn là người cẩn thận, tính cách âm ngoan. Là một trong trong ba cường
giả Quân cấp trong m Dương Lâu, lại trụ cột cấp nguyên lão.
Nhan Khuyết ở bên cạnh Sở Vân, giải thích.
Sở Vân cười lạnh một tiếng:
- Hóa ra Đà Bối lão quân. Ta cũng nghe nói qua về hắn. Trước đây hắn từng sửa lại tác phong. Không ngờ lại ở trong này hô to gọi nhỏ, rõ ràng là
hành động thăm dò đối với Thư Gia chúng ta. Những người này ngoài mặt là tới xem lễ, thật ra phần lớn đều là bụng dạ khó lường. Có người muốn
xem náo nhiệt, có nghĩ muốn thò một cước vào. Có người nghĩ ngư ông đắc
lợi...
- Tuy nhiên, muốn đuổi đi bọn họ, không cho bọn họ tiến
vào Chư Tinh Quần Đảo, thật sự là không được, cũng có vẻ Thư Gia ta keo
kiệt. Ngược lại không bằng mời bọn họ đến Hỏa Đức Thành, đặt dưới mí mắt để giám thị. Dù sao minh thương dễ tránh.
Nhan Khuyết ở bên cạnh cũng phụ họa theo.
- Những chuẩn bị khác đã thỏa đáng hay chưa?
Sở Vân hỏi một câu.
- Yến hội đại sảnh, đã sớm chuẩn bị thỏa đáng. Bản thân Hỏa Đức Thành
chính là một tổ hợp yêu binh. Các loại cạm bẫy trong thành, tiễn tháp
đều đã mở ra. Ba mươi nghìn con Hỏa Đồng Khôi Lỗi đều đã vận sức chờ
phát động. Cho dù bọn họ bỗng nhiên bạo động, cũng có thể kéo dài thời
gian nửa khắc. Nếu thật sự không được, Du Nha đại sư cũng đã bày ra một
phương pháp cuối cùng, nổ kíp nổ núi lửa, hy sinh Hỏa Đức Thành ngọc nát đá tan. Nếu nổ, bọn họ không chết cũng phải trọng thương.
Dừng một chút, Nhan Khuyết lại báo cáo tiếp.
- Tuy nhiên vừa rồi có mật thám đến truyền tin tức tình báo. Một số hạm
đội của Giang Hán quốc, đã lặng lẽ được điều động. Tuy nhiên điều này đã nằm trong dự kiến của chúng ta.
Hiện nay Quốc chủ Đôn Hoàng quốc tự mình Thống soái hạm đội, đã dừng lại bên cạnh hải vực Chư Tinh Quần
Đảo, phòng ngự sức mạnh này.
- Thì ra là thế.
Sở Vân âm
thầm thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi hắn không thấy Kim Bích Hàm trong đám
người, trong lòng hắn còn có chút lo lắng, sợ là bị Mộng Ngôn Sư thần bí ám toán. Hóa ra Giang Hán quốc có hành động khác lạ, cỗ lực lượng đến
từ Đôn Hoàng quốc này, không thể không dừng ở hải ngoại.
- Giang
Hán quốc chủ là tay cáo già, vẫn mơ tưởng tới Chư Tinh Quần Đảo ta. Lúc
trước trong cuộc chiến thống nhất, chính hắn đã phái Cuồng Nho Tướng
Quân. Hiện tại Lục Kình Vương cùng Đông Hải Phái tấn công, lại khiến hắn nhìn thấy được hy vọng. Về phương diện thế lực khác, cũng vì điều này
mà bắt đầu rục rịch. Đà Bối lão quân chỉ là người đầu tiên nhảy ra. Cũng được, giết gà dọa khỉ. Trước hết ta bắt ngươi để khai đao.
Nói
tới đây, trong mắt Sở Vân chợt lóe ánh sáng sắc lạnh, khóe miệng hiện
lên ý cười băng hàn. Hắn vỗ tiên nang. Trong phút chốc, trong tiên nang
bay ra một đạo kỳ quang màu trắng.
Vèo!
Đạo bạch quang,
nhanh như tia chớp, nhanh được không thể tưởng tượng được, thoáng cái
liền xé rách không khí, vượt qua khoảng cách trăm trượng. Gần như trong
nháy mắt, hiện ra trước mặt Đà Bối lão quân.
Sắc mặt Đà Bối lão
quân đột nhiên thay đổi. Lần này, hắn đứng ra khiêu khích, chính là muốn thăm dò Thư Gia. Cũng dự đoán được sẽ có người ra tay, nhưng lại thật
không ngờ, bất ngờ có người nổi điên, hạ sát thủ như vậy!
Bạch mang như hằng tinh chói mắt, đâm thẳng vào cổ họng Đà Bối lão quân.
Tại đây, trong nháy mắt, Đà Bối lão quân cảm thấy một hàn khí bàng bạc cuồn cuộn, ùn ùn kéo đến bao phủ hắn lại.
Trong lòng hắn cảm thấy kinh hoàng. Với kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhiều năm, khiến thân thể hắn theo bản năng hành động trước.
- Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn!
Trong lòng hắn hét lớn một tiếng, lập tức trước mắt bùng lên một ánh sáng màu đen.
Hào quang rất dày, trong nháy mắt hình thành một lá chắn kiên cố, bảo hộ cả phía trước và phía sau hắn.
Ầm!
Ngay sau đó, một tiếng nổ mạnh khiến sóng khí quay cuồng. Hào quang đen
trắng chợt hiện, phát ra ánh sáng khiến mắt người nhìn cảm thấy đau đớn.
Thân hình mọi người như điện, cấp tốc lùi lại, thấy Đà thân ảnh Bối lão
quân, như bao tải nổ tung, bắn ra những vệt máu tươi. Cuối cùng phịch
một tiếng mất tinh thần ngã trên mặt đất.
- Ách... Phụt!
Lông mày Đà Bối lão quân dựng thẳng, hai mắt trừng lớn, muốn đứng nay dậy,
kết quả ngược lại ngửa cổ mở miệng phun ra một ngụm máu.
- Lão quân!
Những người đi cùng vội vàng hô to gọi nhỏ vây quanh.
Một cảm xúc khiếp sợ, giống như cơn lốc quét ngang nội tâm của những người khác.
- Sao có thể như vậy? Đà Bối lão quân, chính là cường giả thế hệ trước, lại chỉ một chiêu đã đánh bại!
- Không thể tưởng tượng được! Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn chính là lợi khí phòng ngự nổi tiếng Tinh Châu, tu vi cao tới tám mươi vạn năm. Chính là yêu binh chủ lực của Đà Bối lão quân, không ngờ không có tác dụng.
- Đến tột cùng là ai đã ra tay?!
Lúc này mọi người mới nhìn về hướng vừa công kích tới. Vừa nhìn qua, lập
tức họ đều rùng mình. Bọn họ nhìn thấy giữa sườn núi, Sở Vân toàn thân
áo trắng, ngạo nghễ đứng thẳng.
Hắn!
Thiếu chủ Thư gia, được mọi người gọi là Túy Tuyết Hồ Quân Sở Vân!
- Hắn quả thực tấn chức thành cường giả Hầu cấp. Nếu không, sao có thể ngay tại chỗ đánh bại Đà Bối lão quân.