Chí Tôn

Chương 91: Q.7 - Chương 91: Tranh luận linh hoạt (hạ)




Dạ Đế thầm giận. Những người này không hiểu được sự gian trá và đáng sợ của Sở Vân, đem chủ yếu chú ý đều đặt ở trên người mình, đây là hành vi ngu xuẩn đến mức nào! Không ngăn chặn sự phát triển của Sở Vân, một ngày nào đó, bọn họ sẽ phải hối hận vì điều này.

- Đương nhiên, muốn ta thể hiện ra Thần thông bản mạng, cũng không phải là không thể được.

Sở Vân lại nhìn mọi người, cười lạnh nói.

- Yêu cầu của ta cũng rất đơn giản, đó là mọi người cũng thể hiện Thần thông bản mạng của từng người. Như vậy cũng là công bình thôi.

Sắc mặt Mọi người đều biến đổi. Sắc mặt vài người còn thoáng lạnh xuống. Phong Đế quát lạnh một tiếng:

- Nhàm chán! Các vị, đến tột cùng các ngươi còn có vào Hải Nhãn Thâm Uyên hay không? Các ngươi không vào, ta vào trước!

Thần thông bản mạng là một trong những con bài chưa lật mạnh nhất của mỗi một cường giả Đế Hoàng.

Không ít Đại Đế, Hoàng giả đều giữ kín Thần thông bản mạng của mình không nói ra. Phong Đế chính là một trong số đó.

Hắn thành danh thật lâu, nhưng vẫn thần bí. Thần thông bản mạng là cái gì chỉ có mình hắn rõ ràng nhất. Theo lời đồn, Thần thông bản mạng của hắn có thể hình thành Lạc Vận Phong.

Sở Vân muốn mọi người công khai Thần thông bản mạng của mình, mới có thể triển khai thế giới tiên nang của mình, tương ứng với công khai Thần thông bản mạng. Điều này xúc phạm tới lợi ích của một ít người mà đại biểu là Phong Đế. Sao bọn họ có thể công bố Thần thông bản mạng của mình ra?

Sở Vân lại cười ha ha một tiếng:

- Thật ra Thần thông bản mạng của ta, bất quá cũng chỉ là một đạo pháp thần thông, thực sự cũng có thể bán. Chào giá chỉ cần Thần thông bản mạng của các ngươi, lại thêm một ít nữa là được.

Sắc mặt mọi người âm trầm, cũng không ai tiếp lời Sở Vân. Thần thông bản mạng là tinh túy đạo của mỗi người, chứng kiến sự tồn tại, trưởng thành kiêu ngạo, là trung tâm của sức cạnh tranh, sao lại bán cho người khác như vậy?

- Ta tin tưởng bất cứ việc gì cũng có cái giá của nó. Dạ Đế, tuy rằng ta và ngươi không ngừng sống chết với nhau, nhưng ta cũng không ngại giao dịch với ngươi. Ta dùng Thần thông bản mạng của ta để đổi lấy Thần thông bản mạng của ngươi. Ngươi thấy thế nào?

Sở Vân nhìn Dạ Đế nói.

Trong lòng mọi người đều thầm mắng, Hóa Đạo chi pháp so với Thần thông bản mạng của ngươi càng sắc bén hơn. Không ngờ ngươi lại có thể dõng dạc đưa ra yêu cầu này. Da mặt thật là dày.

Dạ Đế trầm mặc không nói, hắn biết mục đích thật sự của Sở Vân, đó là dùng Hóa Đạo của hắn để thu hút sự chú ý.

Không hề nghi ngờ, Sở Vân đã thành công.

So với Hóa Đạo, mọi người càng ít coi trọng Thần thông bản mạng Sở Vân.

Sở Vân lại tung một quả bom về hướng những người đang trầm mặc:

- Dạ Đế, không phải ngươi đã bán Thần thông bản mạng của ngươi cho Minh Đế để đổi lấy sự giúp đỡ của hắn đối với ngươi sao? Ngươi cứ ra giá là được.

Dưới mặt nạ bảo hộ, sắc mặt Dạ Đế thay đổi. Cuộc giao dịch giữa hắn và Minh Đế, thực sự đã lộ rõ trước mặt Sở Vân. Đó là khi cướp đoạt tiên nang tuyệt phẩm, Dạ Đế vì thúc ép Minh Đế ra tay trỡ giúp, đã lỡ lời kêu lên. Thật không ngờ Sở Vân nghe xong một lần lại ghi tạc trong lòng, lúc này lấy nó làm vũ khí phản công, lập tức đưa hắn Dạ Đế vào hiểm cảnh.

Ánh mắt mọi người nhìn về hướng Dạ Đế, có nghi vấn, có quan sát, có hàn quang, có hận ý.

Dạ Đế quật khởi, bách chiến bách thắng, bởi vậy tạo ra kẻ địch còn nhiều hơn so với Sở Vân rất nhiều.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Minh Đế ở bên cạnh cũng mở miệng nói:

- Không sai, ta và Dạ Đế thực sự đã từng có hiệp định. Ta ủng hộ kế hoạch của hắn, hắn sẽ dùng Hóa Đạo để hồi báo. Nhưng, cho đến bây giờ hắn vẫn không thực hiện lời hứa. Các vị có thể đến phân xử giúp.

Dạ Đế lập tức cười lạnh:

- Lúc trước, điều kiện hiệp định ban đầu của ta là kế hoạch báo thù được thi triển thành công. Hiện nay kế hoạch này đã thất bại, Minh Đế ngươi còn không biết xấu hổ, đòi trả công sao? Đúng là si tâm vọng tưởng!

Ánh mắt Sở Vân sáng ngời, không ngờ đánh bậy đánh bạ lại bóc trần mâu thuẫn giữa Dạ Đế và Minh Đế. Xem ra liên minh ngày xưa giữa hai người đã tan rã.

Thật là niềm vui ngoài ý muốn.

"Mặc kệ như thế nào, có lẽ mâu thuẫn có thể có chỗ lợi dụng được. Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng Minh Đế và Dạ Đế đang cố bày bố nghi trận, cùng nhau biểu diễn."

Mọi người đều đang trầm ngâm suy nghĩ. Tuy rằng Minh Đế muốn mọi người chủ trì công đạo, bộ dạng tức giận với Dạ Đế, nhưng mọi người ở đây cũng không phải là kẻ ngốc. Vẫn không có ai nhảy ra, lỗ mãng trộn lẫn đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.