Chí Tôn

Chương 94: Q.5 - Chương 94: Trực Giác Chân Đồng (thượng)




Ngũ Đức Chân Thân!

Trong nháy mắt, Năm Yêu vật đỉnh phong trong Ngũ Đức Luân, phát ra chiến lực Kiếp yêu. Trong phút chốc, điềm lành bốc hơi, ánh sáng ngũ đức chiếu thiên bắn địa, ầm ầm ngưng tụ. Sở Vân hóa thành Ngũ Đức Cự Nhân, sau đầu có quang quyển rực rỡ sáng lạn.

- Rất giỏi!

Nhị Lang Thiên Quân lớn tiếng khen ngợi, nhiệt huyết trong người sôi trào, dừng Kinh Thần Nguyệt Nha Kích, vung quyền lao qua.

Sở Vân ha ha cười, dũng cảm vô song, vung quyền lớn, phá trời cao, đánh vào nắm đấm của đối phương.

Tiếng nổ lớn Ầm ầm vang lên, hai bên đều lui về phía sau. Sở Vân lui về phía sau năm bước, nắm tay bị rách, nhưng rất nhanh quang huy lưu chuyển, lại khôi phục

bình thường. Nhị Lang Thiên Quân lui mười bước, nắm tay đỏ lên, cảm thấy tê dại.

Đạo pháp Pháp Thiên Tượng Địa của Nhị Lang Thiên Quân là từ áo giáp, chiến ngoa, chiến kích đồng loạt liên hợp thi triển. Nhưng một Ngũ Đức Luân của Sở Vân, lại có thể gắn sáu kiếp yêu. Một mình đấu tay không, Nhị Lang Thiên Quân cũng ngang với Sở Vân. Chẳng qua Ngũ Đức Luân của Sở Vân, chính là tạm thời bùng nổ trong thời gian hạn chế.

- Tiếp tục!

Nhị Lang Thiên Quân cảm thấy bị xỉ nhục, ngược lại ý chí chiến đấu càng tuôn ra, như sóng thần cuồn cuộn.

- Đến đây!

Sở Vân mạnh mẽ quát một tiếng, vui mừng không sợ hãi, nhiệt huyết hừng hực, như núi lửa bùng nổ.

Rầm rầm oanh...

Hai bên tướng ngộ lương tài, kỳ phùng địch thủ. Như cuộc tranh đấu của người khổng lồ cổ xưa, mỗi cú đánh đều mang khí thế mạnh mẽ đến cực điểm, uy lực khủng bố tuyệt luân, có thể làm nổ tung dãy núi, chấn vỡ địa cầu.

Đánh nhau ước chừng ba nghìn hiệp, hai người cũng không phân cao thấp. Mặc kệ là thể lực, hay là hồn phách, linh quang, đều bị tiêu tốn kịch liệt, dần dần không thể chống đỡ được.

- Thiên Cẩu, cắn hắn!

Nhị Lang Thiên Quân thở hổn hển, tạm thối lui, thả Thiên Cẩu ra.

- Thiên Hồ, đánh nát vụn con chó săn này cho ta.

Sở Vân thế suy sức kiệt, cũng chỉ đành thả Thiên Hồ ra.

Cửu vĩ Thiên Hồ lắc lư chín đuôi, đánh ra đạo pháp chín hành, chiến đấu với Thiên Cẩu.

- Thảo Đầu Thần Tướng!

Nhị Lang Thiên Quân vung bàn tay to lên, hơn mười Linh yêu đỉnh phong, đều mặc giáp trụ, uy vũ hùng tráng, bao vây tấn công Sở Vân.

Sở Vân cười lạnh một tiếng, điểm ngón tay, ba mươi mốt vị tiên phi ngang nhiên gặt hái, từng người giáp mặt ngăn cản thế tấn công từ phía đối diện.

“Đáng tiếc, trước khi đi, ta đã đặt Kiến Mộc của ta ở Nhị Lang Sơn săn sóc, không mang đến đây.”

Nhị Lang Thiên Quân thở dài một tiếng.

- Hừ! Xem như ngươi gặp may mắn, Túy Tuyết Đao của ta bị hao tổn, không kịp chữa trị. Nếu không ngươi đã sớm bị ta một đao chém chết.

Sở Vân đối chọi không khoan nhượng.

Hai người đều tiêu hao hết thể lực, chỉ có thể cãi nhau. Trong mắt của Nhị Lang Thiên Quân lóe sáng. Ánh mắt Sở Vân phong duệ như kiếm, hai người như rồng hổ giằng co, ánh mắt hung hăng va chạm.

Nhưng dần dần, trong mắt Nhị Lang Thiên Quân hiện ra ý cười. Khóe miệng Sở Vân cũng hơi nhếch lên.

- Ha ha ha...

Sau một lúc trầm mặc, hai người bỗng dưng cùng cất tiếng cười to.

- Ngươi rất mạnh, từ nay về sau con đường võ đạo của ta sẽ không hề tịch mịch.

Nhị Lang Thiên Quân thu hồi Kinh Thần Nguyệt Nha Kích.

- Có đối thủ cạnh tranh như ngươi, thế gian này mới sẽ trở nên thú vị hơn.

Sở Vân cũng hóa giải Ngũ Đức Chân Thân.

- Nếu không phải đã sức cùng lực kiệt, ta sẽ tiếp tục chiến đấu. Mặc kệ kết quả ra sao, dù hai bên bên nào thắng bại đều rất đáng tiếc. Ta sắp phải hành tẩu thiên hạ, sau ba tháng tham gia đại hội du hiệp, ta rất chờ mong sẽ đánh một trận chân chính với ngươi.

Nhị Lang Thiên Quân nói.

- Đến lúc đó, ta nhất định đã là cường giả Quân cấp, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Có lẽ ngươi sẽ hối hận với quyết định hiện tại.

Sở Vân khẽ mỉm cười.

- Nhị Lang Thiên Quân Ta, sẽ không hối hận. Cáo từ!

Nhị Lang Thiên Quân ôm quyền nhìn Sở Vân rồi xoay người. Trong phút chốc hắn thu hồi toàn bộ yêu vật, phá vỡ hư không mà đi.

- Yêu vật không gian? Quả thực còn lưu lại một con át chủ bài.

Trong mắt Sở Vân chợt lóe tinh quang.

- Chỉ có điều không phải ta cũng vậy sao?

Trận chiến đấu này là thế lực ngang nhau, đánh ngang tay. Cả hai cũng đều ý thức được nếu lại tiến thêm một bước chém giết, thật sự là quá vội. Hai bên đều có linh quang dư thừa, trí tuệ vô cùng cao minh, bởi vậy đều sáng suốt thu tay lại.

Thu hồi chiến trận, Sở Vân một mình một người, hiện ra trong hoàng cung Đôn Hoàng.

Mọi người đang nóng lòng chờ đợi. Thấy Sở Vân hiện thân, Tiếu Tiểu Hiền lập tức liền kích động nhảy dựng lên, vỗ hai tay nói:

- Ha ha, chưởng môn, ta biết ngài có thể thắng!

- Ta vẫn chưa thắng, chính là đánh ngang tay. Hơn nữa đã ước định, sẽ phân thắng bại ở đại hội du hiệp.

Sở Vân lắc đầu nói.

- Thì ra là thế...

Bạch Toa Toa gật đầu.

- Đại hội Du hiệp sẽ được tổ chức sau ba tháng nữa.

- Sở Vân, huynh bị thương?

Kim Bích Hàm thở hắt ra, lông mày nhíu lại, nhìn vết máu tràn ra qua khóe miệng Sở Vân.

- Không sao, chỉ là vết thương nhẹ.

Sở Vân cười mỉm, giọng điệu thản nhiên.

Thương thế thật sự không nghiêm trọng. Chẳng qua chiến đấu kịch liệt, tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh thần, đồng thời chỉ huy yêu vật, linh quang cũng rất suy yếu, cần tĩnh dưỡng một hai ngày.

Nhìn thái độ Sở Vân như thế, vẻ mặt mọi người không giống nhau, nhưng trong lòng đều chấn động.

Đối thủ là cường giả Quân cấp!

Nhưng Sở Vân đã có thể đấu ngang hàng. Tin tưởng không được bao lâu nữa, hắn sẽ tấn chức Quân Cấp.

Đến lúc đó, hắn chính là cường giả Quân cấp mười bảy tuổi.

Khác với Nhị Lang Thiên Quân, hắn hoàn toàn dựa vào sự nỗ lực của bản thân, không có sự trợ giúp của huyết mạch, không có tiền đề thời kỳ tốc độ trưởng thành cực nhanh.

Trong bốn năm qua hắn đã từng bước đạt tới thành quả như ngày nay.

Đây là tốc độ trưởng thành nhanh tới mức nào!

Trong lòng Bạch Toa Toa rất tán thưởng hắn. Ánh mắt Tiếu Tiểu Hiền nhìn hắn đầy khâm phục. Ngay cả Phi Vũ Kiếm Quân cũng trầm mặc không nói gì, ánh mắt lộ vẻ

khác thường.

- Hiện tại còn cách đại hội du hiệp có ba tháng. Trong thời gian đó, Sở Vân huynh hẳn có thể tấn chức tới Quân Cấp?

Kim Bích Hàm hỏi.

- Theo ta đoán, chắc khoảng nửa tháng nữa, ta có thể tấn chức lên Quân Cấp. Nhưng để đối phó với Nhị Lang Thiên Quân, chỉ một điểm ấy, vẫn không đủ. Thực lực của hắn rất mạnh. Vừa nãy, trong cuộc chiến, cả hai chúng ta cũng chưa tung ra hết. Ta còn phải chuẩn bị rất nhiều.

Sở Vân hít sâu một hơi đáp.

Trận chiến này chỉ có thể xem như tiến hành thăm dò đối phương.

Ví dụ như chủng loại của Thiên Hồ và Thiên Cẩu, ví dụ như Tinh Đấu Phiêu Diêu Ngoa là một trong mười danh ngoa đứng đầu. Lại ví dụ như đạo pháp thần thông có thể gia tốc, còn có Pháp Thiên Tượng Địa có thể sánh ngang với Ngũ Đức Chân Thân.

Đồng thời, Nhị Lang Thiên Quân còn có Kiến Mộc đang ở lại Nhị Lang Sơn, không mang đến. Hắn còn có một yêu vật không gian thần bí, hoàn toàn chưa bị bại lộ.

Cái này cũng không tính làm gì, điều thực sự khiến Sở Vân cảm thấy phiền toái chính là yêu thực Ngọc Thanh Tâm Liên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.