Tạm biệt đám người Hoa Mai, Toàn Quy lại vội vã lên đường. Sau nhiều lần quay cuồng, ngược dòng mà lên, cuối cùng đã đi tới tầng thứ hai của
Long Môn thế giới.
Long Môn này yên lặng đứng sừng sững trên mặt
nước, cũng chạm trổ Thanh Long vạn năm, cùng một kiểu dáng như Long Môn
tầng thứ nhất, chỉ là toàn thân lại màu vàng, cứng rắn dày dặn. Trên trụ cửa, không phải điêu khắc Thanh Long vạn năm mà là Thổ Long to lớn.
Đi qua Long Môn, cảnh tượng trước mắt từ thác nước trắng bạc trên đỉnh núi đổ xuống khe sâu, đột ngột biến hóa, trở thành sườn núi màu vàng đất.
Trời xanh vạn dặm, xanh thẳm bao la. Đại địa mênh mông, tất cả đều là màu vàng đất.
Một đàn tê giác ba sừng từ cách đó không xa chạy ào qua, cát vàng phía sau
tung bụi mù mịt. m thanh bước chân ầm ầm, ngay cả mặt đất dường như cũng rung lên nhè nhẹ.
Ngoài ra, còn có đàn kên kên phiêu đãng bay
trên không trung. Từng con từng con lông chim trên mình giống như cây bồ công anh, tung cánh trắng muốt. Chúng tuy đang bay mà thực tế lại giống như đang phiêu đãng theo gió…
Sở Vân híp mắt, đánh giá những con kên kên như phù vân này.
Những yêu thú này, tại Tinh Châu đã không còn được thấy nữa, chỉ có ở Long
Môn thế giới mới có. Bọn chúng có trí tuệ cực cao. Rất nhiều người đều
bị biểu hiện chậm rì rì của chúng lừa dối. Trên thực tế, khi chúng phát
hiện con mồi, lông chim toàn thân sẽ đột nhiên ro rút lại, gắt gao dán
lấy thân thể.
Sau đó, phần đuôi của chúng sẽ phun ra khí lưu mãnh liệt khiến chúng như tên rời dây cung, từ trên trời giáng
xuống, bắn thẳng đến con mồi.
Một số kên kên Phù Vân đạt cấp Linh Yêu có thể trực tiếp bắn thủng yêu thú cùng cấp, da dày thịt béo như tê giác ba sừng.
Đương nhiên, trừ những loại này ra còn có các yêu vật khác, như Long Xà Thổ
Địa, Hủ Nhục Nha, Thảo Nê Mã, Quang minh Kim Cương, Cặn Mộc…vv…
- Ủa?
Ngay khi thấy mùi thơm, chiếc nhẫn chưởng môn trên ngón tay cái Sở Vân đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ.
Long Môn thế giới tầng thứ nhất bất luận Ngự yêu sư nào cũng đều có thể thông qua.
Tới tầng thứ hai, chỉ khi gia nhập môn phái du hiệp mới có tư cách tiến vào.
Du Hoàng lương khổ dụng tâm, để phòng ngừa các môn phái tranh đấu lẫn
nhau, thông qua khế ước môn phái trên chiếc nhẫn chưởng môn để tiến hành giám định những người tiến vào Long Môn, đưa tất cả người cùng môn phái vào một nhóm. Người của các môn phái khác nhau khi xuất hiện tại tầng
thứ hai thường cách xa nhau vạn dặm.
Bởi vậy, khi chiếc nhẫn
chưởng môn Thần Thâu Môn bỗng nhiên phát ra ánh sáng kỳ dị, bên cạnh hắn chỉ có hai người đệ nhất trưởng lão Tiếu Tiểu Hiền và khách
khanh trưởng lão Kim Bích Hàm.
- Đây là có chuyện gì… Truyền thừa của Đa Tình vương?
Dưới ánh sáng lờ mờ, từ trong chiếc nhẫn cũng truyền đến Sở Vân tin tức đầu tiên.
Đa Tình Vương, khoảng hơn mười vạn năm trước là một vị cường giả Vương
Cấp, địa vị tương đương với Sở Bá Vương, là vương giả trong vương giả.
Hắn là người phong lưu phóng khoáng, tiêu sái không chịu gò bó, nổi danh
nhờ du ngoạn nhân gian, am hiểu nắm bắt tâm tình nữ nhân.
Để lại
cho người đời ấn tượng sâu nhất chính là, hắn thành lập hậu cung quy mô
khổng lồ nhất trong lịch sử Tinh Châu, trong đó Vương Hậu có năm người,
đều là cường giả Vương Cấp. Phi tần cấp Quân, Hầu có hơn trăm người.
Ngoài ra, còn có người tình trải rộng khắp Tinh Châu.
Trong thời
kỳ đó, hắn cơ hồ là đệ nhất tình nhân mộng tưởng trong lòng hầu hết nữ
Ngự yêu sư, đồng thời cũng là công địch trong lòng tất cả nam Ngự yêu
sư.
Cái này cũng thật kỳ quái.
Sở Vân biết, một vài du
hiệp tán tu, trước khi đại nạn giáng xuống, sẽ thiết lập nơi truyền thừa tại Long Môn thế giới. Đây là bởi vì pháp tắc tại Long Môn thế giới sẽ
có tác dụng bảo hộ tốt nhất. Thế nhưng vì sao, tin tức truyền thừa của
Đa Tình Vương lại thông qua chiếc nhẫn chưởng môn của Thần Thâu Môn,
truyền tống đến đây?
Khi Sở Vân nói lại thông tin này với hai
người bên cạnh, Kim Bích Hàm cũng tỏ ra nghi hoặc. Tiếu Tiểu Hiền thì
hưng phấn nhảy dựng lên.
Hắn reo lên:
- Chưởng môn có điều không biết a. Thổ Hành Thần Sưu tổ sư gia, là đại chưởng môn lần thứ
bảy mươi hai của Thần Thâu Môn chúng ta. Mà Đa Tình Vương, là đại chưởng môn đời thứ sáu mươi sáu. Hắn đối với thuật trộm đạo còn có tài hoa
khác thường, là siêu cấp thiên tài trong lịch sử Thần Thâu môn. Với khả
năng của ta, quả thực xách giày cho hắn cũng không đủ tư cách. Nội bộ
Thần Thâu môn đều xem hắn coi hắn đồng dạng như chưởng môn đời thứ nhất.
Tiếu Tiểu Hiền chậm rãi nói, nói tràng giang đại hải, quả thực là hoa chân múa tay.
Thần Thâu Môn truyền thừa đã lâu, là môn phái du hiệp nó nội tình thâm sâu.
Trong đó, hai đời chưởng môn kiệt xuất nhất, lần lượt là Thần Đạo Vương
đời thứ nhất, có người nói năm đó phong tư vô song, thuật trộm đạo quả
thực là xuất thần nhập hóa, đổi trắng thay đen, hái sao bắt trăng, không ai có thể theo kịp, là ác mộng của tất cả mọi người Tinh Châu.
Mà chưởng môn đời thứ sáu mươi sáu, Đa Tình Vương, nghe đồn rằng thuật
Trộm Đạo có lối đi khác, vô cùng độc đáo. Trong suốt cuộc đời hắn, cũng
đều chưa từng ăn cắp qua, ngay cả những vật dụng nhỏ bé như tú hoa châm. Hắn tài hoa hơn người, tính tình cao ngạo, khi tiếp nhận vị trí chưởng
môn liền tuyên bố muốn trộm thứ gì khó trộm nhất trên thế giới này.
Thứ khó trộm nhất trên thế giới này là cái gì?
Lòng người!
Lòng người luôn thay đổi, hắn lại muốn làm tên đạo tặc ăn trộm lòng người!
- Đa Tình Vương cực kỳ am hiểu chỉ huy yêu vật hệ Tâm. Có người nói hắn
đã luyện thành Đào Hoa Nhãn độc nhất vô nhị. Chỉ cần nhìn chăm chú vào
bất luận kẻ nào, đều có thể bắt được tâm hồn của người đó. Trong thời
đại đó, hắn là Thiên Sứ, cũng đồng thời là Ác Quỷ. Hắn thực sự bị người
người vô cùng đố kỵ, cừu hận. Ngay cả Thần Thâu Môn cũng không dám công
khai tuyên bố hắn là chưởng môn. Bằng không, sẽ bị toàn bộ người trong
Tinh Châu đối phó, san bằng sơn môn.
Tiếu Tiểu Hiền nói đến đây,
nhịn không được thở dài một tiếng, đối với sự cường thịnh trước đây của
Thần Thâu Môn tràn ngập hồi tưởng cùng cảm khái.
- Yêu vật hệ Tâm?
Sở Vân nhạy cảm nắm được điều này.
Thật ra mà nói, hắn rất muốn sở hữu một yêu vật hệ Tâm thuộc về chính mình.
Mặc dù đã có Kim Ngọc Tiên Điệp, nhưng cái này là do Kim Bích Hàm đào
tạo, trong kế hoạch của Sở Vân cũng thuộc về yêu thú có tính chất quá
độ, thu phục nó chỉ là vì để chống lại Ngọc
Thanh Tâm Liên của Nhị Lang Thiên Quân mà thôi.
Nếu thực sự so sánh, Kim Ngọc Tiên Điệp tuy rằng cùng là yêu vật tuyệt phẩm như Ngọc Thanh Tâm Liên, nhưng bất kể trên phương diện tấn công hay
phòng ngự đều yếu kém hơn Ngọc Thanh Tâm Liên.
Đương nhiên, điều này tuyệt đối không thể nói rõ rằng Kim Ngọc Tiên Điệp so ra kém hơn Ngọc Thanh Tâm Liên.
Cường giả Ngự yêu sư chân chính, đều hiểu rõ một đạo lý – vạn vật cân đối,
tương hỗ khắc chế. Không có yêu vật cường đại nhất, chỉ có Ngự yêu sư
cường đại nhất.
Một Ngự yêu sư ưu tú, có thể lấy dài bù ngắn, phát huy ra đầy đủ sở trường của yêu vật, tránh né khuyết điểm.
Sở trường của Kim Ngọc Tiên Điệp chính là quần chiến. Nếu như sức chiến
đấu của một đầu Kim Ngọc Tiên Điệp là một, vậy thì của hai đầu phải bằng năm, ba đầu chính là mười lăm…
Bởi vậy trước đây Quốc chủ Đôn
Hoàng bệnh tình nguy kịch, muốn đưa Kim Bích Hàm tới Thư Viện Thiên Ca,
học tập pháp môn ngự âm tuyệt phẩm Chấn Cửu Tiêu môn.
Hiện nay
trong tay Kim Bích Hàm có một đàn Kim Ngọc Tiên Điệp, Dao Cầm chỉ huy,
có thể phá tất cả mọi chiến trận thế gian. Nếu chính thức đánh nhau, Sở
Vân muốn chống lại Kim Bích Hàm so với Tiếu Tiểu Hiền càng khó khăn hơn
nhiều.
- Từng môn phái, đều có tiền bối thiết lập truyền thừa tại Long Môn thế giới. Thứ nhất là Long Môn thế giới tương đối an toàn, thứ hai là khi môn phái suy yếu, có thể giúp đỡ hậu nhân một lần nữa quật
khởi. Thần Thâu Môn hiện tại chỉ còn lại ba người chúng ta, công chúa
Đôn Hoàng chỉ là khách khanh trưởng lão, nghiêm túc mà nói, chỉ còn lại
hai người ta và chưởng môn. Tin tức truyền thừa của Đa Tình Vương xuất
thế có lẽ chính là vì nguyên nhân này a…
Tiếu Tiểu Hiền suy đoán chân tướng cũng được khoảng tám chín phần mười.
Nếu Thần Thâu Môn cường thịnh, tin tức này có lẽ sẽ không xuất hiện. Thế
nhưng hiện nay, Thần Thâu Môn suy thoái đến mức chỉ còn lại hai người,
bởi vậy thủ đoạn lưu lại của Đa Tình Vương mới bắt đầu có tác dụng.
- Vốn là chuẩn bị bóp vỡ tín vật của Tửu Hào Vương, tập hợp mọi người
cùng nhau hành động. Nhưng đã như vậy, chúng ta trước hết kế tục phần
truyền thừa này đã rồi nói sau. Đi theo ta!
Sở Vân triệu hoán
Hồng Yêu không màu, xoáy lên ba người, hóa thành một đạo Vô Sắc Hồng
Quang mắt thường khó phân biệt được phóng lên cao.
Phi hành một mạch xuyên qua bão cát, rốt cuộc đi tới điểm đích.
Đây là một sơn cốc, bên trong bị thảm thực vật màu xanh phủ kín sắc đất
vàng, giống như một ốc đảo. Bên trong sơn cốc là một hồ nước rộng tới
trên một trăm mẫu, sóng gợn lăn tăn. Từ trên không trung nhìn xuống,
giống như một khỏa thủy tinh bảo thạch.
Loại sơn cốc này cũng
không hiếm thấy. Dọc đường Sở Vân tới đây, đã thấy không dưới năm cái,
khoảng cách giữa mỗi sơn cốc khoảng mấy nghìn dặm. Ở đây cung cấp một
lượng lớn nước, là trạm tiếp viện và nghỉ ngơi của đàn yêu thú trong quá trình di chuyển.
- Căn cứ vào tin tức ghi chép trong chiếc nhẫn
chưởng môn, đây chính là nơi truyền thừa của Đa Tình Vương. Chúng ta mau xuống phía dưới.
Sở Vân đánh ra một đạo hồng quang, rơi xuống dưới sơn cốc.
- Có người!
Tiếu Tiểu Hiền đột nhiên nói.
- Ừ?
Sở Vân nhìn theo phương hướng ngón tay của Tiếu Tiểu Hiền, thấy có một
tiểu đội khoảng hơn ba mươi người, dùng đạo pháp ngụy trang, mai phục
tại khu vực phụ cận hồ nước.
- Nhìn trận thế này, bọn họ hẳn là muốn thu phục đàn tê giác ba sừng đến đây uống nước. Khẩu vị quả thật quá lớn đi.
Kim Bích Hàm mở miệng nói.
Tại lối vào sơn cốc, một đàn tê giác ba sừng khoảng gần một trăm đầu đang đi về phía hồ nước.
- Chọn vị trí mai phục rất tốt! Nơi đó chính là cửa vào truyền thừa.
Con mắt Sở Vân hơi nheo lại, một đạo hàn quang chợt lóe lên:
- Không cần lãng phí thời gian nữa. Chúng ta mau đuổi bọn chúng đi. Kẻ nào không thức thời, giết chết ngay tại chỗ.
Nhóm du hiệp này, ăn mặc theo lối phục sức của Thú Man hội. Thú Man Hội là
thế lực siêu nhất lưu, được Dao Sơn Quốc nâng đỡ. Thành viên Thú Man Hội đều vô cùng bá đạo, xem trọng thực lực. Ở kiếp trước, Sở Vân cũng ăn
không ít thiệt thòi từ bọn chúng.