Chí Tôn

Chương 34: Q.5 - Chương 34: Tụ họp tại Thanh Dương Cung (hạ)




Thanh Dương Cung chính là một trong số đó.

- Đừng động tới những người này. Hiện nay tìm Sở Vân quan trọng hơn.

Lúc này, Thạch Gia Minh không quan tâm tới Thanh Dương Cung và những thứ khác.

Nhưng vừa định lui lại phía sau, thì từ phía sau lại thấy có ba người đi ngựa tới.

- Thiên Sát bang muốn động tới Thanh Dương Cung sao? Không ngờ dám dám động thủ trước mắt lão phu. Thực sự quá to gan. Các ngươi tuyệt đối không thể có ba cường giả đại Quân Cấp tương trợ. Các ngươi dùng biện pháp gì có thể may mắn mở được?

Một lão giả dẫn đầu lạnh giọng quát.

Vóc người hắn không cao, biểu tình như cứng rắn như sắt, hai bên tóc mai đã bạc trắng, nhưng không có chút cảm giác già yếu, ngược lại sống mũi thẳng, sống lưng

thẳng, ánh mắt sắc bén sâu xa, khiến người khác cảm thấy thân thể cường tráng và sức mạnh của hắn.

- Những người này gặp có chút phiền phức rồi. Không ngờ lại bị cuốn vào cuộc phân tranh này.

Nhìn thấy lão nhân này, khuôn mặt Bạch Toa Toa cũng trở nên nghiêm trọng.

Bởi vì hắn không phải ai khác, mà chính là là Tể tướng Thiết Sơn - Chu Chính Phương, chiến lực Kiếp Yêu, cường giả Hào Hùng cấp.

- Tể tướng Thiết Sơn, ngươi không ở chỗ của ngươi mà tổ chức thế lực, bồi dưỡng vây cánh, cố gắng vì vị trí quốc chủ, chạy đến nơi đây tranh chấp tạp vật không quan trọng với một phái nhỏ như chúng ta, thật sự có ý nghĩa hay sao?

Thái thượng trưởng lão Thiên Sát bang xuất hiện. Hắn thực sự là đã già, năm tháng khiến lưng hắn còng xuống, chòm râu và long mày đã ngả màu trắng. Hắn cũng tích lũy đến chiến lực Kiếp Yêu. Bởi vậy, khi đối mặt với Tể tướng Thiết Sơn, hắn không hề tỏ ra yếu thế.

Cục diện nhất thời trở nên vô cùng tinh tế.

Ba phía đều có Kiếp Yêu, hình thành thế chân vạc. Đám người Thiên Sát bang đứng chặn phía trước. Đám người Thạch Gia Minh bị chặn ở giữa. Tể tướng Thiết Sơn thì ngăn chặn ở phía sau.

- Tình thế không ổn rồi. Trong ba phe, bên ta yếu nhất. Thành viên trong đội của chúng đều bị phái ra ngoài, chia nhau tìm hiểu tình hình. Nơi đây không thích hợp ở lâu, tốt nhất vẫn nên rút lui.

Bạch Toa Toa nói nhỏ bên tai Thạch Gia Minh.

- Sao vậy, mới thế đã muốn đi rồi sao? Nghĩ muốn truyền bá tin tức ở đây ra ngoài, hay muốn nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi? Hai vị, trò hề nhỏ đó của các ngươi, cũng muốn qua mặt được lão phu hay sao?

Ánh mắt Tể tướng Thiết Sơn rất độc ác, nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Toa Toa, lập tức vạch trần.

- Không sai. Hai nhóm các ngươi ai cũng không thể rời khỏi đây. Tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ. Bằng không khiến mọi người có những hiểu lầm không cần thiết, cái được không bù cho cái mất.

Giọng nói của Thái thượng trưởng lão Thiên Sát bang cũng không nóng không lạnh.

Ánh mắt của hắn tràn ngập sự âm hiểm và ý tứ hàm xúc, không ngừng nhìn về phía hai nhóm còn lại.

Càng nhiều ánh mắt dính chặt trên người Thạch Gia Minh và Bạch Toa Toa. Bởi vì các nàng là nhóm có thực lực yếu nhất.

- Đáng giận...

Bạch Toa Toa vô cùng lo lắng, đành phải bỏ ý nghĩ rút lui. Nàng phải bảo vệ Thạch Gia Minh cho tốt. Nhưng nếu hai vị chiến lực Kiếp Yêu cùng giáp công khả năng, nàng cảm thấy cũng khó có thể phân thân.

- Lẽ nào thực sự phải bị giam tại chỗ này? Thực lực của hai nhóm kia mạnh hơn một bậc so với ta. Cục diện hai hổ một sói. Tình thế của chúng ta rất khó khăn rồi.

Trong lòng Thạch Gia Minh cũng nặng chĩu. Thật không ngờ ngoài ý muốn lại bị cuốn vào cuộc tranh đấu vì lợi ích này.

̀m!

Đúng lúc này, một kẻ bay với tốc độ rất nhanh, xuyên qua không khí mà dẫn tới tiếng nổ lớn. Tiếng nổ phát ra rất gần nhanh chóng truyền đến.

- Là ai?

Thế lực ba nhóm nhất thời đều tập trung nhìn qua.

Chờ khi nhìn thấy rõ người mới đến, trong mắt Thái thượng trưởng lão chợt sáng lên. Tể tướng Thiết Sơn cũng mỉm cười.

- Thượng Quan Phong Dạ đồng minh của ta. Tới thật đúng lúc. Ta chỉ cần thuyết phục hắn liên thủ. Đến lúc đó có hai Kiếp Yêu, sẽ chiếm được thế chủ động!

- Không xong, là Thượng Quan Phong Dạ!

Mặc kệ là Thạch Gia Minh hay Bạch Toa Toa, trong lòng đều cảm thấy trầm trọng.

Đây không phải là một tin tức tốt. Thượng Quan Phong Dạ và Tể tướng Thiết Sơn vẫn là đồng minh. Tuy nói quan hệ này quá mong manh dễ vỡ, nhưng lần này kết hợp với nhau vì lợi ích, cũng đủ để thay đổi toàn bộ cục diện.

- Thượng Quan huynh, bên này!

Thấy Thượng Quan Phong Dạ càng ngày càng tới gần, nụ cười trên khuôn mặt Tể tướng Thiết Sơn liền lớn thêm. Hắn cười ha ha, cao giọng gọi.

- Chu huynh!

Thấy Tể tướng Thiết Sơn Chu Chính Phương, vẻ mặt Thượng Quan Phong Dạ càng thêm khoa trương, quả thực là vui mừng lộ rõ trên nét mặt, mừng rỡ, kinh ngạc như điên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.