Cho dù vào lúc mặt trời chói chang, sương mù trong khu rừng vô tận vẫn dày đặc không tiêu tan, bên ngoài năm trăm bước, không thể nhìn thấy gì, trong vòng năm trăm bước, cũng có chút không thấy rõ.
- Thám báo đội, tiến vào xem xét địa hình.
- Sử dụng trận hình thứ ba, từ từ tiến lên.
- Hậu cần đội, chú ý ghi nhớ địa đồ, đồng thời lưu lại dấu hiệu đặc biệt, thuận tiện để nửa tháng sau chúng ta rút lui.
- Dược sư đội, chú ý điều tra dược thảo xung quanh. Khu rừng vô tận là nơi sản sinh ra rất nhiều dược thảo quý hiếm. Thu hoạch lần này phần lớn là phụ thuộc vào biểu hiện của các ngươi!
Mệnh lệnh được Hoa Mai truyền xuống phía dưới. Toàn bộ đội ngũ Yên Chi Môn, ngay ngắn gọn gàng, khiến Sở Vân bất giác cũng tán thán một tiếng.
Mặc dù kiếp trước hắn cũng từng ở cùng với các nàng một thời gian, nhưng sau khi rời khỏi khu rừng vô tận vẫn chưa nhìn thấy loại đội hình hợp tác chặt chẽ như vậy.
Mặc dù Yên Chi Môn đều là nữ tử, thế nhưng cường độ rèn luyện hàng ngày tương đối cao.
Khi phối hợp với nhau hoàn toàn không có cảm giác vướng tắc. Các nàng giống như từng linh kiện lắp ráp, tổ hợp thành một cỗ máy vô cùng tinh vi chặt chẽ. Mỗi người đều là một phần tử của đoàn thể, đều tìm được vị trí của mình, cùng chung sức hợp tác.
- Tất cả công lao này phần lớn thuộc về người lãnh đạo Yên Chi Môn. Các nàng có nền tảng vững chắc, cho dù không truyền thừa Vạn Thú Vương cũng có thể đủ quật khởi.
Sở Vân dần dần nhìn đến mức mê hoặc. Loại đoàn đội hợp tác này, khiến hắn bất giác so sánh với quân trận trong trí nhớ.
Nếu so sánh, phối hợp giữa quân đội tương đối quê mùa, còn hợp tác đoàn đội giữa các du hiệp, tinh tế hơn, chú trọng chiến thuật, trận hình hơn.
Còn trong chiến tranh quy mô lớn, với binh đoàn lấy vạn người làm đơn vị, càng chú trọng đến chiến lược mưu kế. Tựa như cuộc chiến Sở Vân tập kích bất ngờ, đấy là mưu kế.
Mưu kế thực hiện được, liên quân mấy vạn người đều bị một mình hắn đánh tan.
Chuyện này cũng do nhân số quá đông, dẫn đến khó khăn về mặt khống chế của tầng diện lãnh đạo. Bằng không làm sao lại có câu nói “Nghìn quân dễ có, nhất tướng khó cầu”?
Thế nhưng đoàn đội giữa du hiệp lại không phải như vậy. Loại đoàn đội này, nhân số bình thường tương đối ít, nhiều nhất là đội ngũ cấp số ngàn người. Người lãnh đạo có thể chiếu cố và chỉ huy toàn diện không bỏ sót, thậm chí người lãnh đạo ưu tú, có thể biết được sở trường đặc biệt, ưu điểm, cá tính, tình huống căn cứ cụ thể của mỗi người trong đội ngũ, từ đó mà sai khiến bọn họ làm chuyện mình am hiểu nhất.
Không hề nghi ngờ, Hoa Mai chính một người lãnh đạo du hiệp như vậy, khiến Sở Vân bất giác cũng nhìn nàng với ánh mắt khác xưa.
- Báo! Tiền phương phát hiện một con Đại Yêu thú Vân Sí Hổ, tu vi ước chừng chín trăm năm.
Đúng lúc này, một người của đội trinh sát tiền phương quay lại, bẩm báo ngắn gọn.
- Vân Sí Hổ, là yêu thú thuộc tính biến dị đi trên nước, tu vi chín trăm năm, đã gần kề cấp số Linh Yêu. Nói chung, loại yêu thú hoang dại sẽ lĩnh ngộ ba loại đạo pháp cơ bản: Vân huyễn chân thân, Hổ khiếu sơn lâm, Xuyên vân bộ ...
Dịch Yên trầm ngâm một lát, ngay sau đó mở miệng. Nàng không hổ là toán sư trứ danh của Tinh Châu sau này, không chỉ miêu tả tường tận chi tiết tình báo của Vân Sí Hổ, mà sau đó còn giải thích kỹ càng chiến thuật chém giết kinh điển.
Một gã toán sư thường thường là nhân vật vô cùng mưu trí trong đoàn đội du hiệp.
- Đội ngũ vừa mới đến, xác thực cần phải chiến đấu một trận, để tất cả mọi người thật sự tiến vào trạng thái chiến đấu. Vân Sí Hổ là một đối tượng không tồi.
Hoa Mai ý động, đôi mắt sáng ngời nhìn quét qua tất cả đội ngũ, tiếp theo lại hỏi Dịch Yên:
- Trận chiến đầu tiên sẽ ảnh hưởng sĩ khí, vì vậy tương đối quan trọng, làm phiền muội muội tính xem tình huống trận này như thế nào.
Dịch Yên gật đầu, triển khai Hà Lạc đồ, bốc một quẻ nói:
- Bình thường, không có nguy hiểm, tuy nhiên để đảm bảo, không ngại kêu một vị toán sư khác trong đội ngũ bốc một quẻ là tốt nhất.
Một vị toán sư khác, đương nhiên không phải người nào khác, mà chính là Sở Vân.
- Sao? Cuối cùng nàng vẫn không định dễ dàng bỏ qua ta.
Sở Vân sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng đêm đó đã qua được cửa ải của Dịch Yên. Thật không ngờ Dịch Yên vẫn cứ chấp nhất mình như vậy.
Nhìn thấy mọi người đều đang đưa mắt nhìn mình, Sở Vân vội vã lắc đầu:
- Không phải ta không muốn bốc quẻ, mà là môn phái của ta không giống với những người khác, thật sự có nỗi khổ trong lòng. Tối qua ta đã giải thích với Dịch Yên cô nương rồi.
- Sở Vân công tử không có linh cảm sao?
Hai mắt Dịch Yên sáng ngời, nhìn thẳng Sở Vân, ngữ khí mơ hồ bức người.
Hoa Mai nhìn Sở Vân, rồi lại nhìn Dịch Yên, đột nhiên tiến lên trước một bước, chắn giữa hai người, nói với Dịch Yên:
- Sở Vân công tử là ân nhân cứu mạng của Phi Yến, chúng ta lẽ ra phải lấy lễ tương đãi, hắn có nỗi khổ trong lòng, Dịch Yên nếu ngươi đã biết, tại sao không nói sớm?
- Ngay cả ta là người ngoài cũng biết toán sư rất thần bí. Dịch Yên tỷ tỷ, tỷ không thể khi dễ Sở Vân ca ca.
Tiểu Phi Yến cũng từ bên cạnh xông ra, bênh vực Sở Vân.
- Được rồi, trận chiến này chủ yếu làm nóng người. Các tỷ muội chuẩn bị chiến đấu!
Hoa Mai xoay người, không muốn dây dưa chuyện này. Nàng ra lệnh một tiếng, toàn bộ nữ tử Yên Chi Môn nhất thời hưởng ứng, hai mắt các nàng sáng ngời, chiến ý bốc lên.
Theo con đường trinh sát đã do thám, tiến về phía trước.
Khoảng chừng đi được nửa khắc, đội ngũ cuối cùng đã tiếp xúc với Vân Sí Hổ.
Đầu tiên là thành viên thân thủ nhanh nhẹn, khống chế yêu thú của mình, tiến hành quấy rầy, thu hút Vân Sí Hổ.
- Đội một, tiến lên.
Theo tiếng ra lệnh của môn chủ Yên Chi Môn, ba vị môn nhân cầm tấm chắn Đại Yêu binh, tiến về phía trước ngăn cản công kích của Vân Sí Hổ.
- Đội hai, tiến hành công kích đạo pháp thổ hệ.
Vân hành chính là biến loại của thủy hành, vẫn chịu sự khắc chế của hành thổ. Các loại đạo pháp hành thổ đập tới, khiến Vân Sí Hổ đau đớn gào khóc trong cơn giận dữ.
Mãnh hổ phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, quả thực thôi động đạo pháp “Hổ khiếu sơn lâm” của nó. Toàn bộ đoàn đội đều bị trùng kích, rất nhiều người cảm thấy cháng váng hoa mắt.
- Đội một ổn định, đội ba cấp tốc trị liệu.
Hoa Mai tiếp tục hạ lệnh, nàng tọa trấn chính giữa, vô cùng bình tĩnh, giống như một cây thần châm giữ biển, chỉ cần có nàng, đoàn đội sẽ không bị kinh hãi rối loạn.