- Không cần.
Sở Vân vừa tiếp nhận, thấy là phong ấn băng hệ.
Thuận tiện lấy Túy Tuyết Đao ra, thôi phát đạo pháp hóa băng, nhẹ nhàng
đảo qua, đã hóa giải xong phong ấn.
- Tiền bối cầm, ta đi trước.
Hắn đã phá giải xong quyển trục ném cho nhân viên Thư viện, sau đó xoay người rời đi.
Nhân viên Thư viện luống cuống tay chân tiếp nhận quyển trục, trong quá
trình mở quyển trục, phong ấn không gây ra bất kỳ hiệu quả gì.
- Thật không ngờ đã tháo bỏ xong? Không thể tưởng tượng được!
Lão tiên sinh của Thư Viện giật mình, miệng há lớn có thể thoáng cái nuốt được hai quả trứng.
- Không có khả năng!
Phó viện trưởng đến từ Lam Sơn Thư viện, Mi Đao Đại Sư quyền uy nổi tiếng
trong giới phong ấn sư đứng ở bên cạnh cũng trợn mắt há hốc mồm.
Phải biết, phàm là muốn phá giải một phong ấn, chắc chắn cần cẩn thận tra
xét, cẩn thận nghiền ngẫm, sau đó mới tiến hành tháo gỡ. Đi một bước
chắc một bước. Trong quá trình đó dù vô ý có chút sơ suất, sẽ thất bại
trong gang tấc, không những gây nguy hại tới vật thể, thậm chí còn có
thể nguy hiểm cho sự an toàn của bản thân phong ấn sư.
Khi Mi Đao Đại Sư tiếp nhận phần quyển trục này, trong lòng liền có nhận định.
Loại phong ấn này, rõ ràng liên quan đến đạo pháp băng hệ. Xem như là một
loại phong ấn trong băng hệ, nhưng lại không đơn giản như vậy. Trong đó
lại trộn lẫn một vài dấu vết của vụ hệ. Xem như phong ấn kết hợp, độ khó không nhỏ.
Nàng cũng không giật mình. Người có thể có lá thư
tiến cử, tham gia đại hội Thư viện luận đều là cao thủ. Nếu đề thi của
đại hội đơn giản, quả thực chính là xỉ nhục đối với người dự thi.
Nàng âm thầm suy tính, cảm thấy hẳn nên dùng đạo pháp trinh trắc thủy hệ
thăm dò trước, sau đó dùng đạo pháp điện hệ cắt chính xác, cuối cùng
dùng đạo pháp hỏa hệ quay. Quá trình này, ước chừng tốn nửa canh giờ.
Mới hết nửa thời gian, nàng đã cởi bỏ phong ấn kết hợp này, ít nhiều cũng
nhờ nàng có kinh nghiệm phong phú nhiều năm, cảm thấy cũng nhờ trời sinh nàng rất nhạy bén đối với phong ấn.
Nếu thành tích này đưa ra,
nhất định sẽ khiến giới phong ấn giật mình không thôi. Phải biết phá
giải phong ấn, chính là khảo nghiệm tính nhẫn nại, cẩn thận trong cả quá trình. Phong ấn sư bình thường muốn phá giải một đạo phong ấn tầm
thường, ước chừng cần thời gian vài ngày.
Giới phong ấn có câu tục ngữ, là: "Ngay lập tức vung tay lên là xong, vậy không phải phong ấn sư, mà là ảo tưởng sư.”
Những lời này lộ ra sự kiêu ngạo đặc biệt của phong ấn sư. Bất luận là phong
ấn, hay phá giải phong ấn, đều là công trình hạng nhất, nghệ thuật tinh
tế. Cần quá trình đáng kể, thời gian rất nhiều.
Phong ấn sư chỉ cần vung tay lên là xong, chỉ tồn tại trong mộng tưởng hão huyền.
Nhưng vừa nãy ta nhìn thấy gì?
Cùng một vấn đề tràn ngập ở trong lòng nhân viên Thư viện và Mi Đao Đại Sư, chấn động trong đầu bọn họ.
Điều này quả thực là không thể tưởng tượng!
Giống như Sở Vân chỉ tiếp nhận quyển trục, sau đó tiện tay một chút, liền sau đó phong ấn đã bị hoàn toàn phá giải!
Có lầm hay không!!
Hai người ở đây, bất luận là Mi Đao Đại Sư, hay lão giả chủ trì bên Thư
Viện, đều là người có quyền uy trong giới phong ấn. Hai người bọn họ
nhìn nhau, đều cảm thấy tất cả những chuyện vừa phát sinh, vô cùng không thực.
- Ta không có nằm mơ?
Thật lâu sau, Mi Đao Đại Sư chậm rãi mở miệng nói.
- Ngươi cũng thấy đấy? Lão phu còn tưởng rằng mình có chút hoa mắt...
Lão giả Thư Viện mấp máy môi, nói năng có chút lộn xộn.
Tất cả những điều vừa xảy ra, đều khiến bọn họ vô cùng chấn động. Phá vỡ nhận thức của bọn họ đối với phong ấn.
Không ai dự đoán được, Sở Vân có thể dùng Hóa Đạo chi pháp, vận dụng để phá
giải phong ấn. Sở dĩ Sở Vân có thể vận dụng được điều này, cũng nhờ quá
nhiều lần
mệt nhọc với quyển trục thần bí. Để phá giải vô số
phong ấn trên quyển trục, hắn đã khổ tâm tự mình tìm hiểu biến hóa, vận
dụng Hóa Đạo chi pháp đến xuất thần nhập hóa. Nếu so sánh với phong ấn
đại sư chân chính, chỉ kém hơn một chút kinh nghiệm.
Trên thực tế, Hóa Đạo chi pháp thật sự là khắc tinh của phong ấn. Nhưng ngay lập tức, rất ít người liên tưởng đến điều này.
Mọi người đều biết Hóa Đạo chi pháp, nhưng phần lớn chỉ nghe qua, chưa thấy qua.
Trong Tinh Châu, Ngự yêu sư thực sự nắm giữ Hóa Đạo chi pháp có thể đếm được
trên đầu ngón tay. Hơn nữa phần lớn cũng chỉ nắm giữ được một hai loại.
Trong toàn bộ Tinh Châu, người nắm giữ toàn diện hơn so với Sở Vân, chỉ sợ cũng chỉ có vị Toán sư thần bí ở Cửu U thành.
Hiểu biết của Sở Vân đối với giới phong ấn cũng không thâm hậu, hắn cũng
không biết hành động vừa nãy của mình, đã thật sự khiến hai vị quyền uy
trong giới phong ấn sư phải kinh sợ, thiếu chút nữa dọa hai người bọn họ choáng váng.
Hắn đang để tâm đến mười sáu hạng mục khác, vội vã chạy tới địa điểm kế tiếp.
Luyện đan, hắn có Tiểu Bao Tử, là luyện đan đại sư tiêu chuẩn Đế cấp, cười
ngạo Tinh Châu. Phong ấn, hắn có Hóa Đạo chi pháp, chính là đòn sát thủ
với bất kỳ phong ấn nào. Những phương diện hạng mục khác, như luyện
binh, chế nang, đánh giá, độ kiếp vân vân, tất nhiên hắn không thể am
hiểu.
Cũng may hắn có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, bốn mươi tám vị
tiên phi. Trong đó có vô số luyện binh đại sư, chế nang đại sư, độ kiếp
đại sư vân vân, đều cam tâm tình nguyện, nóng lòng muốn thử.
Cũng may vì giữ bí mật một vài thủ pháp chế luyện, phần lớn các hạng mục,
đều tiến hành ở trong mật thất. Điều này đã tạo điều kiện thuận lợi cho
Sở Vân.
Trong vòng một buổi sáng, hắn thấy thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ.
Hắn vội vàng đến, không mang theo một mảnh đám mây. Vội vàng đi, lại liên lụy ra vô số ánh mắt khiếp sợ dại ra.
Hắn đến muộn, khiến đối thủ phẫn nộ. Hắn trẻ tuổi, khiến đối thủ khinh thị. Biểu hiện của hắn, khiến đối thủ trợn mắt há hốc mồm. Khi hắn rời đi,
bóng dáng vội vàng, lại khiến vô số đối thủ phát điên!
Vô Song!
Cái tên này rất rõ ràng là tên giả, ít nhất khiến mười tám người khắc ghi
thật sâu vào trong lòng. Thề cả đời cũng sẽ không quên.
Sở Vân cũng sẽ không quên những gì đã trải qua, hắn thậm chí cũng rất oan ức!
Vì sao mỗi lần mình tham gia luận bàn, đều phải bị đối thủ châm chọc khiêu khích?
Không phải chỉ đến muộn thôi sao?
Ta dễ dàng lắm sao?
Ta phải chạy tới mười tám nơi!
Tuy nhiên hắn không thể nói ra lý do này, nói ra lại có vẻ quá làm cao. Hắn đoán trong vòng ba ngày, lực ảnh hưởng của mình vẫn trong phạm vi giới
hạn nào đó. Nhưng ba ngày sau, sẽ không còn như vậy nữa.