Bởi vậy cường giả trong các thế hệ trước, đã mô phỏng một thanh U Minh
Tán. Hy vọng vong hồn mình có thể thông qua này chiếc ô này, trở về cuộc sống, tiến vào chiếm giữ thân thể của chính mình, do đó lại sống lại,
hưởng thụ vinh hoa phú quý trên nhân gian.
Lúc trước Sở Vân cùng
Kim Bích Hàm xâm nhập thám hiểm hải vực Xà Tảo, từng xâm nhập huyệt mộ
của Thiên La Hầu. Ở nơi đó, đã tận mắt nhìn thấy một chế phẩm mô phỏng
theo U Minh Tán.
Đương nhiên, giờ phút này trong tay Mộng Ngôn Sư thần bí tất nhiên không phải là chế phẩm mô phỏng.
Chiếc U Minh Tán từ từ xoay chuyển. Ngay lập tức, dòng khí Hỗn Độn từ bốn
phía nhận một áp lực vô hình, đều tản ra ngoài. Một đạo lốc xoáy âm khí
màu lục thật lớn, xuất hiện phía sau Mộng Ngôn Sư. Một đạo quỷ ảnh, từ
trong lốc xoáy đi ra.
- Sở Vân, chúng ta lại gặp mặt!
Giọng nói tràn ngập cừu hận.
Rõ ràng là Lục Kình Vương!
- Nghe đồn, U Minh Tán có thể câu thông với Quỷ Châu, đả thông thông đạo
vong linh, khiến cho người chết sống lại, chẳng lẽ đây là sự thật?!
Thấy Lục Kình Vương xuất hiện, sắc mặt đám người Tửu Hào Vương, Tiên Nang Vương, đều không tự chủ được xuất hiện vẻ khiếp sợ.
Từ mấy tháng trước, Lục Kình Vương đã bị Sở Vân giết chết. Nhưng giờ phút
này, hắn lại vượt qua lốc xoáy âm khí, xuất hiện trước mặt mọi người.
- Không đúng, có điều cổ quái!
Sắc mặt Sở Vân cũng ngưng trọng, thần quang trong mắt bùng lên. Hắn phát
giác Lục Kình Vương trước mắt có chỗ không ổn. Tuy rằng trông hắn rất
sống động, nhưng không có một chút khí tức. Ngược lại, tử khí vờn quanh
thân hắn, vô cùng âm u. Đồng thời, thần sắc
trong mắt cũng không linh động, có vẻ cứng ngắc khác thường, giống như người ngu si.
- Sở Vân, ta phải giết ngươi!
Đôi mắt xanh biếc của Lục Kình Vương chỉ nhìn chằm chằm vào Sở Vân, không
nhìn bất luận kẻ nào khác. Trong mắt hắn tràn ngập thống hận, sát ý và
điên cuồng.
Nhưng hắn không lên tấn công, mà bị phân thần Dạ Đế ngăn cản.
- Ta hiểu được, Lục Kình Vương cũng không sống lại, mà bị chế luyện thành quỷ phó.
Tiên Nang Vương bỗng nhiên kêu lên.
- Quỷ phó?
Ba người khác cũng không nhịn được nhìn về phía hắn.
- Không sai. Pháp tắc Quỷ Châu và Tinh Châu một trời một vực. Hồn phách
cấp thấp sẽ bị hồn phách cao cấp thu phục, chế luyện thành quỷ phó. Loại quỷ phó này chỉ lưu lại do chấp niệm lớn nhất trong cuộc đời, hoàn toàn phục tòng mặc cho chủ nhân điều khiển. Quỷ phó không thể xuất hiện châu khác. Nhưng nhất định lúc nãy, Dạ Đế thả ra pháp tắc, có pháp tắc Quỷ
Châu. Xây dựng hoàn cảnh khiến quỷ phó có thể tạm thời xuất hiện.
Tiên Nang Vương giải thích.
- Ha ha, cũng biết không ít.
Phân thần Dạ Đế cầm trong U Minh Tán tay, phát ra tiếng cười vang vọng đến cực điểm.
- Xem ra vì phòng bị ta, ngươi tốn không ít công sức. Vậy chắc ngươi cũng biết ba cửa Quỷ Châu?
- Ba cửa Quỷ Châu? Chẳng lẽ nói...
Tiên Nang Vương lộ vẻ sợ hãi. Hắn ý thức được có điều không ổn, con ngươi
mạnh mẽ co lại, chăm chú nhìn thẳng vào Lục Kình Vương.
- Không
sai, hồn phách của người đã chết trên tám lục địa, tan biến ở bản thổ,
đều tiến vào Quỷ Châu. Nhưng cũng không phải tất cả hồn phách đều có thể tiến vào Quỷ Châu. Quỷ Châu có ba cửa. Một là Quỷ Môn Quan. Hai là Độ
Minh Hà. Ba là Hướng Sinh Lộ. Hồn phách có thể xông qua ba cửa này mới
có thể tiến vào Quỷ Châu. Số lượng lớn như vậy, thường thường mười không được một. Nhưng một khi thông qua có thể sáng láng cả đời, hồn phách cô đọng đến mức tận cùng, cảnh giới tăng vọt. Cho nên...
Nói tới
đây, Mộng Ngôn Sư thần bí chợt im bặt, không nói nữa. Mà sau đó, vì phân thân Dạ Đế cũng không nói gì, động tác của Lục Kình Vương ở bên cạnh đã trở thành lời thuyết minh tốt nhất nói.
- Lục Kình Chi Đạo – Vạn Lý Giang Sơn!
Lục Kình Vương hét lớn một tiếng.