Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 355: Chương 355: Cậu hai nhà họ Lâm (3)




Khẽ khàng, ông nhẹ giọng lên tiếng khuyên nhủ: “Cậu chủ, đừng như vậy. Cô Amy đã thuộc về người khác. Mấy ngày nghỉ ở Rarotonga, cô ấy đều ở cùng cậu ấy.”

Giọng của Lập Thế Khang lúc này tuy xúc động nhưng cương quyết, ngắn gọn nói ra: “Dù cô ấy như thế nào, tôi cũng sẽ không buông tay. Ông nói với cô ấy hãy nhanh chóng thu xếp về nhà. Kết thúc nghỉ phép trước thời hạn.”

Người quản gia già nghe xong chỉ còn biết thở dài trong lòng. Ông chưa từng nghĩ người lạnh lùng như cậu chủ của mình lại là kẻ si tình ngu muội đến mức níu kéo một cô gái cả trái tim và thể xác đều thuộc về người khác. Tuy nhiên, ông không dám có ý kiến mà vẫn tuân lệnh đi đến truyền lời lại với Amy.

Trong cabin nho nhỏ, có một đôi bạn vừa bắt đầu bước vào ngưỡng cửa của tình yêu. Có biết bao vui vẻ, bao nhiêu phấn khởi và bao nhiêu nồng nàn. Người đàn ông ngồi tựa lưng trên chiếc sofa đơn của cabin, bàn tay anh nhẹ nhàng đùa nghịch mái tóc ngắn màu bạch kim của cô gái đang gối đầu trên chân mình.

Cô gái tròn xoe đôi mắt xám, từ tốn hỏi: “Nếu anh không phải Lâm Thiên Vũ thì sao bọn người của bang The Ring lại muốn giết anh?”

Người đàn ông trẻ nhếch môi cười, nheo mắt thách thức: “Em đoán thử xem.”

Cô gái như con mèo nhỏ ngoe nguẩy lắc đầu: “Em không đoán nữa đâu. Lần trước đoán sai rồi, cảm thấy rất mất mặt.”

Người đàn ông trẻ tủm tỉm cười, bàn tay anh nhẹ miết đôi má gầy gò trắng bóng của Amy, trêu cô: “Hóa ra sát thủ nổi tiếng như em cũng có lúc bị mất mặt.”

“Còn không phải do anh làm hại hay sao?” - Cô gái nghe xong liền làu bàu.

Người đàn ông nhếch môi cười, lấy từ trong người ra túi quần ra một chiếc thẻ, bên trên có một ký hiệu mà Amy nhìn thấy liền lạnh cả người. Cô ngồi bật dậy trừng mắt nhìn anh. Miệng lấp bấp: “Anh... anh...”

Người đàn ông tiếp lời cô: “Anh là Lâm Cát Vũ.”

Amy im lặng nhìn qua chiếc thể rồi đưa trả lại cho anh. Cô chậm rãi nằm lại, gối đầu lên chân anh nhưng trong lòng có không biết bao nhiêu là suy nghĩ.

Lâm Cát Vũ nhìn thấy băn khoăn trong mắt Amy thì đưa tay vuốt má cô, ôn tồn điềm đạm nói: “Chuyện này cũng không có gì quá to tát. Em đâu cần trưng ra bộ mặt băn khoăn như vậy.”

Lòng Amy rối như một đám tơ vò, cô thểu não nói: “Anh là cảnh sát, em là tội phạm. Nếu một ngày anh phải bắt em thì sao?”

“Anh sẽ bỏ nghề.” - Lâm Cát Vũ vừa nói vừa cười nhưng anh đáp rất nhanh cũng không cần suy nghĩ hay đắn đo chuyện gì.

Amy nghe xong cảm thấy lòng mình nở hoa nhưng vẫn hỏi lại: “Anh làm cảnh sát sao không có lý tưởng gì hết vậy?”

Lâm Cát Vũ nhoẻn miệng cười: “Yêu em là lý tưởng của anh.”

Amy nheo mắt tỏ vẻ không tin nói lại: “Mới vừa gặp em thôi mà anh đã vội thay đổi lý tưởng cuộc đời của mình rồi sao?”

Lâm Cát Vũ cúi đầu, nhìn vào đôi mắt đẹp của Amy hỏi lại: “Vậy còn em? Em có chịu vì anh mà thay đổi lý tưởng làm sát thủ của mình không?”

Khi Lâm Cát Vũ hỏi cô câu này anh cũng không biết rằng nó đã tác động rất lớn đến quyết định sau này của Amy. Cô đã vì anh mà vẫy vùng thoát ra khỏi vòng xoáy của định mệnh nhưng cái giá phải trả cũng là cuộc đời của chính mình.

Amy lúc ấy chỉ khẽ lắc đầu tâm sự: “Thực ra, em không muốn làm sát thủ. Em thích làm một giáo viên để có thể kể cho học sinh nghe những câu chuyện ngụ ngôn. Nhiều lúc em cứ gác tay lên trán và nghĩ xem rốt cuộc lý tưởng của cuộc đời mìnhh là gì. Chưa bao giờ lý tưởng của em là việc theo đuổi một người đàn ông. Nhưng... Lâm Cát Vũ, em muốn từ hôm nay xem chuyện yêu anh là lý tưởng của em.”

Lâm Cát Vũ nghe đến đây thì liền mỉm cười. Lòng anh rạo rực nhìn khuôn mặt đang độ xuân thì của Amy, ngón tay út của anh khẽ nâng lên ngoéo vào ngón tay của cô, mỉm cười nói: “Coi như em đã hứa. Tuyệt đối không được nuốt lời.”

Amy mỉm cười gật đầu nhìn anh: “Không bao giờ nuốt lời. Đến chết không thay đổi.”

Nói xong, Amy nhổm người ngồi dậy, vòng tay qua cổ anh, mắt đối mắt trao cho anh nụ hôn thoáng qua nhưng cũng đủ khiến cho trái tim anh từng hôi rung động.

Đoạn, Amy lại hỏi: “Vì sao anh lại đến hòn đảo này?”

Lâm Cát Vũ nghe xong liền nhếch môi cười, thành thật nói: “Anh có cái cần giao dịch với bọn The Ring.”

“Đó là cái gì?” - Amy nhanh chóng hỏi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.