Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 32: Chương 32: Chân tướng(III)




Lưu Uyển Linh tức giận đứng dậy chạy về phía Đoàn Nam Phong kéo tay anh: “Nam Phong, anh không thể đối với em như vậy được. Em là vợ của anh. Chúng ta vẫn chưa ly hôn.”

Đoàn Nam Phong không quay về phía cô, chỉ một hướng nhìn về phía Tinh Vân: “Chuyện của tôi và cô, hãy để Vương Minh Kỳ lo liệu. Cô và gia đình cô muốn có dự án Đồi Thiên Sứ, vậy thì cứ lấy đi. Muốn tám phần trăm cổ phần của Đoàn Thị thì cũng cứ lấy đi. Chủ tịch của Đoàn Thị tôi có thể không làm, nhưng làm chồng của cô ấy, tôi nhất định phải làm.

Lúc này, Vương Minh Kỳ đứng lên tiến về phía Lưu Uyển Linh: “Lưu tiểu thư, vì chuyện ly hôn này mà suốt hơn hai năm nay tôi cứ phải đi đi lại lại nhà cô. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô rằng, trong hôn nhân với thân chủ tôi, cô là người phản bội trước và cũng là người vi phạm luật hôn nhân trước tiên. Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng về chuyện này nhưng thân chủ tôi không muốn đưa lên tòa vì nghĩ đến cô còn quá trẻ và cần danh tiếng để sống tiếp cho nên chúng tôi chọn cách li thân để làm tiền đề cho li hôn. Nhưng các người trước sau cứ đưa ra yêu cầu vô lý. Cho nên tôi khuyên cô và gia đình cô, hãy biết đủ để còn có đường lui.”

Đoàn Nam Phong nhìn sang Vương Minh Kỳ, nhếch môi nói: “Những chuyện này giao cho cậu.”

Sau đó quay sang bà nội và mẹ mình nói: “Mẹ hãy làm theo ý của bà đi, nói chuyện với Hoàng lão gia và bác Minh, sau đó chọn ngày cho tụi con.”

Hoàng Gia Khiêm lúc này mới lên tiếng: “Nam Phong, cậu quên người anh trai giống như tôi rồi sao?”

Đoàn Nam Phong trước giờ luôn nghĩ Hoàng Gia Khiêm có tình cảm với Tinh Vân nhưng lần này nghe anh lên tiếng như vậy liền hiểu được dụng ý của buổi gặp gỡ ngày hôm nay. Thì ra là Hoàng Gia Khiêm ép anh cũng như cho anh cơ hội đối diện với tình cảm của chính mình.

“Anh Khiêm, cám ơn anh!”

“Phải gọi là anh vợ!” Hoàng Gia Khiêm cười lớn sửa lưng anh.

“Anh vợ, chuyện hôn lễ và phía Hoàng lão gia, hãy giúp em.” Đoàn Nam Phong tươi cười nói.

“Là ông ngoại, cậu cứ gọi sai mãi đấy.” Hoàng Gia Khiêm vừa cười vừa nói.

Đoàn Nam Phong gật gù: “Anh vợ nói phải. Từ giờ phải gọi là ông ngoại.”

Tinh Vân và Lâm Thiên Vũ như hai người hóa đá. Không hiểu những người xung quanh nói gì.

Đoàn Nam Phong cầm tay Tinh Vân nói: “Đi, chúng ta đi thăm con. Tinh Nhật biết em là mẹ nó chắc thằng bé sẽ vui lắm đó.”

Nói đoạn, Đoàn Nam Phong cầm tay Tinh Vân kéo đi. Không cần chờ nàng trả lời. Lúc đi lướt qua Lâm Thiên Vũ, cánh tay cô bị anh giữ lại.

Lâm Thiên Vũ lúc này bỏ ngoài tai những gì Đoàn Nam Phong và người khác nói. Ánh mắt kiên quyết, anh đứng lên cầm tay Tinh Vân kéo về phía mình.

“Đoàn Nam Phong, cậu có thôi cái tính ngông cuồng bá đạo đó hay không? Tinh Vân còn chưa nói gì đã tự cho mình cái quyền quyết định. Ở nơi này, người có quyền lựa chọn chỉ có Tinh Vân mà thôi. Không phải là cậu lựa chọn giữa cô ấy hay cái cô kia mà là cô ấy lựa chọn giữa tôi và cậu.”

Đoàn Nam Phong ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Lâm Thiên Vũ đang nắm tay Tinh Vân. Một luồng khí lạnh toát ra khiến Tinh Vân rùng mình. Bất giác cô nhớ đến lời hắn nói hôm trước: “Lần sau không được để đàn ông khác cầm tay em, nếu không tôi sẽ ăn nó đấy.” Một cơn sợ hãi dâng lên trong lòng cô khiến cô nhanh chóng rút tay về. Chính xác là rút cả hai tay về.

“Lâm Thiên Vũ, đến bây giờ cậu còn muốn giành Tinh Vân với tôi sao?” Đoàn Nam Phong khó chịu hỏi.

Lâm Thiên Vũ nhếch môi cười: “Nam Phong, từ lúc chúng ta quen biết nhau đến giờ, tôi chưa từng làm trái ý cậu. Nhưng chuyện này không được. Tôi sẽ vì Tinh Vân tranh giành đến cùng.”

Sau đó Lâm Thiên Vũ quay sang nhìn Tinh Vân nói: “Tinh Vân, hắn không thật lòng với em đâu. Những gì trên chiến hạm em đã nghe rõ phải không? Hắn trước sau chỉ biết bắt nạt em thôi. Hai năm trước sau khi sinh con xong thì em đã tự do rồi. Cho nên, không cần sợ hắn. Ở bên cạnh anh, chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc sống mới hạnh phúc bên nhau. Quá khứ hãy cứ quên hết. Chuyện gì cũng không cần quan tâm nữa. Có được không?”

Tinh Vân bất ngờ cảm thấy rất phiền. Mọi chuyện cứ diễn ra quá xa dự đoán và sự khống chế của cô. Đoàn Nam Phong đúng là khiến cô tổn thương nhưng hiện tại hắn cũng công khai mối quan hệ với cô. Còn Lâm Thiên Vũ, trước giờ cô chỉ xem anh là bạn tốt nhưng trước nhiều người như vậy, cô không thể khiến anh mất thể diện được. Nếu xét về tình cảm thì cô thực sự không biết nên làm sao vì lúc này cô không sẵn sàng đối diện cho chuyện tình cảm. Ngay khi, Tinh Vân chưa kịp lên tiếng thì...

- -----

Xin lỗi các bạn, dạo này mình bận quá nên không có thời gian up truyện lên website. Các bạn muốn đọc trước bản thảo của mình thì like page của mình nhé! Cám ơn các bạn nhiều.

https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.