Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 612: Chương 612: Hành trình tìm vợ (2)




Giữa làn cát vàng bay mịt mù quanh xe, Lâm Cát Vũ ngậm chặt miệng rủa thầm: “Đoàn Nam Phương, nước Mĩ thiếu chỗ cho em chơi hay sao mà lại đi đến đây chơi.”

Vừa rủa thầm xong thì ngây lập tức miệng anh phải thốt lên một tiếng “Ui da!”

Thì ra lại là một cú sốc từ chiếc xe. Anh cũng không biết nó vừa cán qua cành cây hay tảng đá mà lại khiến cho đầu anh va đập mạnh như vậy. Nhìn về phía tài xế, hóa ra ôông ta có chuẩn bị sẵn cái gối trên nóng xe cho nên không hề hấng gì.

Lâm Cát Vũ thật muốn nguyền rủa tên tài xế vô lương tâm này.

“Hắn nhận chở khách nhưng chỉ biết nghĩ cho mình. Đúng là phong cách phục vụ quá kém. Phải trừ tiền mới được.” - Lâm Cát Vũ rủa thầm.

Người tài xế thấy anh nhăn nhó thì hình như hiểu được ý anh. Ông ta liền nói: “Xe tôi toàn chở hàng hóa, gia súc, ít khi nào chở người lắm. Cái nơi cậu đến là một cái làng nhỏ, mấy ai lui tới đâu.”

Lâm Cát Vũ nghe xong lắc đầu ngao ngán lẩm bẩm: “Tôi cũng đâu muốn đến. Cũng không biết vì sao lại đến.”

Lâm Cát Vũ cứ nghĩ bản thân mình nói rất nhỏ và người tài xế không nghe được nhưng sau khi anh nói xong thì ông ấy lại hỏi anah rằng: “Vậy cậu đến đây làm gì?”

Lâm Cát Vũ chậc lưỡi nói bừa: “Vợ tôi bỏ trốn đến đây.”

Người tài xế nghe xong liền há hốc mồm phỏng đoán: “Chắc cô ấy yêu đàn ông Ai Cập rồi. Cậu thấy đó, đàn ông Ai Cập chúng tôi rất khỏe mạnh lại bảnh bao. Giống như tôi đây.”

Lâm Cát Vũ nghe xong liền đưa mắt nhìn người tài xế đánh giá một lượt rồi nghĩ thầm: “Đàn ông Ai Cập cũng giống như gió sa mạc, không chỉ thổi mạnh mà còn nóng nữa.Chém tới đâu rát da tới đó.”

Người tài xế không thấy Lâm Cát Vũ nói gì thì lại nói tiếp mấy câu phỏng đoán: “Đàn ông Ai Cập chúng tôi rất có sức hút, có lẽ do chúng tôi năm nào cũng đi cầu thần cho nên phụ nữ nhìn thấy thì sẽ liền say đắm. Vợ ngài nếu đã bị người đàn ông Ai Cập hút hồn rồi thì khó quay trở về được lắm. Có đến tìm cô ta bắt về cũng vô ích thôi.”

Lâm Cát Vũ nghe mấy lời bốc phét của người tài xế thì lập tức thấy khó chịu. Tên tài xế này quả thật đang xem thường anh bị vợ bỏ nên mới bay cao hét to như vậy. Anh mún đấm hắn nhưng giữa sa mạc anh không dám làm bừa cho nên đành nín nhịn.

Tuy nhiên có một điều khiến anh phải lưu tâm. Đó là cầu thần để cho phụ nữ say đắm. Lâm Cát Vũ nghĩ tới đây liền hỏi ngươi tài xế: “Các ông cầu thần gì, ở đâu?”

Người tài xế thấy Lâm Cát Vũ có hứng thú với chuyện này thì liền phì cười hỏi lại: “Ngài cũng quan tâm đến tập tục này của chúng tôi sao? Xem ra ngài rất thương cô ấy nên mới quyết lòng muốn mê hoặc cô ấy.”

“Tôi đi mê hoặc đứa khác không được sao? Phụ nữ Ai Cập cũng rất đẹp.” - Lâm Cát Vũ bị nói trúng tim đen liền mạnh miệng nói ra một câu dối lòng.

Người tài xế nghe xong liền cười lớn rồi vui vẻ đáp: “Nể tình hôm nay tôi chở người chứ không chở heo cho nên tôi sẽ nói nhiều vài câu.”

Lâm Cát Vũ không biết bản thân mình có nghe nhầm hiểu nhâm tiếng Anh của người tài xế này hay không nhưng câu nào của ông ta cũng đều nhắm vào người dân mới tới như anh.

“Mai mốt phải nói trợ lý khi đặt xe cần kiểm tra luôn học bạ của tài xế mới được.” - Lâm Cát Vũ rủa thầm.

Tuy nhiên anh vẫn mỉm cười giữ hòa khí lắng nghe. Người tài xế liền nói ra một tràn tiếng Anh lẫn tiếng Hồi mà Lâm Cát Vũ nghe không nổi. Sau một tràng bôm bốp những âm thanh nghe được nghe mất thì Lâm Cát Vũ tóm gọn lại rằng: “Cái đền đó là thánh địa nổi tiếng nằm ở khu ốc đảo Siwa thờ vị thần tên là Sadi gì đó. Vào cái ngày tổ chức lễ hội những người đàn ông sẽ leo lên đỉnh núi gần đó để ăn uống, hát hò rồi cầu nguyện thần ban cho sức khỏe, tình yêu, sự sung túc cũng như hóa giải mọi thù hằn với nhau. Trong khi phụ nữ thì ở lại trong làng nấu nướng và múa hát với nhau.”

Lâm Cát Vũ nói đến đây thì người tài xế liền gật đầu nói: “Gần đúng rồi đó, sau ba ngày vui chơi như vậy thì ngày thứ tư chúng tôi sẽ đi giễu hành. Mà sắp đến ngày hành hương rồi, ngài có muốn tham gia hay không?”

Lâm Cát Vũ nghe hỏi thì liền gật đầu nói: “Thật thú vị, nếu đúng dịp thì tôi cũng muốn thử tham gia.”

Người tài xế cười cười lấy từ trong xe ra một tờ bướm chìa ra phía sau cho Lâm Cát Vũ rồi nói: “Nếu ngài dụ được vợ về thì có thể đưa cô ấy đến tham gia lễ hội của chúng tôi. Đôi nào được các vị pháp sư trong đền Abu phẩy nước thơm lên người thì sẽ sống với nhau cả đời. Tôi với vợ tôi năm nào cũng đến đó. Mong sẽ được gặp ngài với vợ ngài ở đó.”

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.