Amy liền chậm rãi vừa nói vừa mở khóa chân cho Tinh Vân: “Các anh đừng nóng lòng, bây giờ em hướng dẫn nha. Đầu tiên đưa cây kẽm vào trong ổ khóa thật chậm rồi sẽ cảm thấy cây kẽm chạm phải một vật cản. Đó là cái lẫy. Lúc đó chỉ cần đưa tay ấn cái móc của ổ khóa xuống rồi dùng cái kẽm ép cái lẫy qua một bên. Buông tay đang giữ cái móc ra là được rồi.”
Lời vừa kết thúc, cái khóa thứ hai của Tinh Vân đã được mở ra. Cô cảm thấy tay chân mình nhẹ hẫng đến mức có thể vỗ cánh bay được lên trời.
“Để chị thử:” Tinh Vân hào hứng nói.
Từ phòng bên kia, những chiếc khóa khác cũng bắt đầu được mở ra. Từng tiếng tách tách liên tục phát ra nghe rất vui tai khiến ai nấy đều hồ hởi khen ngợi: “Amy lợi hại quá!”
Amy cười cười nói: “Lúc nhỏ em được học trong trại huấn luyện sát thủ nên biết cách mở ổ khóa. Chỉ là chưa từng gặp trong tình huống thực tế nên không nghĩ ra cách gì tìm được cây kẽm mở khóa giống như trong lúc học.”
Michael nghe xong liền cười nói: “Amy tên tuổi lẫy lừng quả là khiến tôi được mở rộng tầm mắt. Sau khi thoát ra đây nếu cô có thể đến giúp Đoàn Thị chúng tôi đào tạo ra nhân tài thì hay biết mấy.”
Lập Thế Khang nghe xong liền lên tiếng trước khi Amy trả lời: “Không có chuyện hời như vậy. Cô ấy bận sinh con cho tôi rồi, không rảnh đi dạy cho các người đâu.”
Michael nghe xong lời từ chối liền bĩu môi thở dài: “Nhân tài hiếm có như cô ấy mà chỉ có thể ở nhà sinh con thì thật là uổng phí.”
Lập Thế Khang liền nói lại: “Sinh con cho Lập Thế Khang tôi mà cậu dám nói uổng phí sao? Muốn chết hả?”
Michael cười cười làm hòa: “Không, không, ý tôi không phải vậy. Xin Lập tổng chớ hiểu lầm.”
Cãi cọ một chút, cuối cùng mấy cái xích tay và xích chân cũng được cởi bỏ ra. Bây giờ đến phần khó khăn hơn là cái khóa ở ngoài cửa ngục.
“Amy, khóa số em có mở được không?” - Lập Thế Khang xem qua cái khóa rồi băn khoăn hỏi Amy.
Cô liền nhíu mày nói: “Em mở được, chỉ là hơi mất thời gian thôi.”
Nói xong, Amy liền đưa cây kẽm nhỏ vào ổ khóa, vừa làm vừa hướng dẫn mọi người: “các anh nghe rõ nha. Vì đây là khóa số cho nên nó hơi phức tạp và chúng ta phải mở từng tầng. Đầu tiên đút cây kẽm vào ổ khóa, sau đó ấn cái vòng của ổ khóa xuống, rồi dùng cây kẽm giữ chặt cái lẫy như lúc nãy. Bắt đầu rà từng số từ số không đến số chín. Nếu thấy cọng kẽm ở cái lẫy có khác biệt thì dừng lại ở số đó. Lúc này các anh sẽ thấy cái lẫy sẽ dễ đẩy ra hơn đúng không?”
Dừng lại một chút Amy lại tiếp tục hướng dẫn mọi người: “Bây giờ cái lẫy ở số thứ nhất đã dễ dàng đẩy ra. Chúng ta có thể ép chặt nó để tiến đến số thứ hai. Thao tác tương tự như vậy cho đến số thứ ba.”
Amy vừa nói dứt lời, ổ khóa trên tay cô cũng tự động mở ra. Tinh Vân nnghe thấy tiếng “tách” thì rất vui vẻ.
“Đúng là âm thanh tốt nhất ngày, âm thanh của tự do.” - Tinh Vân vui sướng kêu lên.
Amy cười mãn nguyện nháy mắt với Tinh Vân rồi tranh thủ bước qua mở khóa phòng giam cho Osaze trong lúc mọi người đang loay hoay tự mở khóa cho chính phòng giam của mình.
Osaze mệt mỏi tựa vào song cửa sắt, lắc đầu nói: “Mọi người cứ đi đi, mặc kệ tôi. Do tôi nợ Oda nên hắn muốn lấy mạng tôi tế cho vong hồn của mẹ hắn và trở thành người thừa kế duy nhất của dòng họ Mohamed. Ân oán của chúng tôi không liên quan gì đến mọi người. Hãy mặc kệ tôi.”
Tinh Vân nghe xong liền lắc đầu nói: “Chúng ta là một đội, cùng đi sẽ cùng về. Chúng tôi sẽ không bỏ rơi anh ở đây.”
Amy nãy giờ đang tập trung mở khóa tay và khóa chân cho Osaze cho nên bây giờ mới có thể ngẩng lên nói thêm vào: “Phải đó, Amy tôi trước giờ chưa từng thấy chết không cứu.”
Nói xong, Amy liền xốc Osaze lên và dìu hắn ra ngoài. Tinh Vân cũng giúp cô kè một bên của Osaze và bước ra khỏi nhà ngục để chạy trốn.
Lúc hai người họ bước ra khỏi phòng giam của Osaze thì sáu người đàn ông cũng đã mở xong cửa. Lập Thế Khang nhìn thấy Amy đang dìu Osaze thì liền lên nháy mắt cho hai người thuộc hạ của mình qua giúp. Đoàn Nam Phong cũng đồng thời nháy mắt cho Michael và Ryan qua giúp Tinh Vân. Hai người đàn ông lúc nào cũng cãi nhau nhưng lại không biết rằng vì suy nghĩ của hai người quá giống nhau nên cứ luôn khó chịu với nhau.
Amy nhìn thấy trong mắt của Lập Thế Khang có tia không hài lòng. Tinh Vân cũng nhìn thấy trong mắt của Đoàn Nam Phong cái nhìn giống như vậy. Hai người phụ nữ bĩu môi nhìn nhau nhúng vai tỏ ý không quan tâm đến sự ghen tuông của hai tên đàn ông có tính tình con nít kia. Men theo con đường nhỏ hẹp lạnh ngắt tanh tưởi của ngục tối, chín người họ kẻ đi kẻ dìu cùng nhau bước ra phía cổng. Nhưng chẳng may, phía cổng lúc nào cũng có một đám thổ phỉ đang canh giữ. Vừa nghe có động, cả đám thổ phỉ liền lập tức hành động chặn lại lối thoát của bọn họ.
- --
Cám ơn các bạn đã nhiệt tình bấm like ủng hộ nha. Chúng ta sắp đạt đến 300k like rồi. Có lẽ nay mai bão sẽ đến đó. Cả nhà đã sạc pin đầy đủ để đọc truyện chưa?:-D