Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 549: Chương 549: Ngày thê lương (7)




Nhưng Lâm Cát Vũ thì không nghĩ vậy, anh trả lời rất tỉnh: “Anh kết hôn với em là vì anh muốn, em không cần phải nói “cám ơn”. Em không lấy đi bất kỳ thứ gì của nhà họ Lâm nhưng em phải để lại cho nhà họ Lâm mấy đứa bé kháu khỉnh.”

Đoàn Nam Phương nghe xong liền đứng hình, cô há miệng muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn ở cổ họng. Lâm Cát Vũ cười cười, lộ ra bộ mặt “thừa nước đục thả câu”: “Chúng ta đăng ký kết hôn là anh giúp em giải quyết được một chuyện lớn. Sao em còn phân vân?”

Đoàn Nam Phương uống vội một ngụm nước, xua tay nói: “Lâm Cát Vũ anh đừng dọa tôi nữa. Chúng ta chỉ tạm thời kết hôn thôi. Được không?”

“Tại sao phải tạm thời?” - Lâm Cát Vũ nghiêm túc hỏi lại.

“Vì tôi không thích anh.” - Đoàn Nam Phương cũng đáp nhanh không kém.

Lâm Cát Vũ im lặng nghĩ ngợi. Đoàn Nam Phương lại nói thêm: “Tôi cũng chắc anh không thích tôi.”

Câu nói của Đoàn Nam Phương đánh vào đúng trọng tâm vấn đề. Trong chuyện tình cảm với cô, anh cũng rất phân vân. Đối với Nam Phương, anh không hề có cảm giác chán ghét ngược lại anh bắt đầu có nhiều thiện cảm với cô. Chỉ có điều nếu gọi là vì yêu mà kết hôn thì quả thật không phải. Lâm Cát Vũ băn khoăn suy nghĩ, cuối cùng đành nói ra một câu: “Trước mắt hãy kết hôn trước đi. Chuyện khác tính sau.”

Đoàn Nam Phương biết việc mà hai người họ sắp sửa làm là vô cùng sai trái. Nếu gia đình của cả hai bên biết được họ bị lừa dối thì hậu quả sẽ khôn lường. Nhất là khi cả hai gia đình đều có tiếng tăm trong thương giới. Tuy nhiên, cô không còn lựa chọn nào khác. Trước khi mẹ cô nhập thổ, cô nhất định phải cho bà an tâm.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Lâm Cát Vũ dọn rửa chén bát rồi bế Đoàn Nam Phương lên phòng ngủ. Cô rất muốn ngủ một giấc đến sáng nhưng nếu không đi tắm thì cô không thể ngủ được. Cho nên khi Lâm Cát Vũ vừa đặt cô xuống giường thì cô liền nói: “Tôi phải đi đánh răng và tắm rửa.”

Lâm Cát Vũ gật đầu nói: “Được thôi, anh sẽ giúp em.”

Nói xong, anh lại đỡ cô đi vào nhà tắm, giúp cô lấy bàn chải và kem đánh răng và đứng bên cạnh chờ thiên kim nhà họ Đoàn làm vệ sinh răng miệng. Xong xuôi, cô lại nói: “Anh đi ra ngoài để tôi tắm.”

Lâm Cát Vũ liền lắc đầu từ chôối: “Nếu anh đi ra ngoài thì lỡ em té phải làm sao?”

“Anh đứng đây làm sao tôi tắm.” - Đoàn Nam Phương nhíu mày hỏi lại.

Lâm Cát Vũ đáp gọn: “Tôi giúp em.”

Miệng nói tay làm, anh đưa tay mở vòi nước nóng để chảy vào bồn tắm. Đoàn nam Phương đứng kế bân vẫn không ngừng nói: “Tôi tự mình làm được.”

Lâm Cát Vũ ngẩng mặt lên, đưa tay nắm tóc cô búi lên cao rồi bình thản nói: “Em đứng còn phải dựa anh, muốn tự làm cái gì?”

“Tôi muốn tự mình tắm.” - Đoàn Nam Phương ương bướng nói.

Lâm Cát Vũ nhoẻn miệng cười đáp lại: “Muốn tắm phải cởi đồ ra. Em tự làm được không?”

“Được.” - Đoàn Nam Phương nhanh miệng đáp, không quên hất mặt để Lâm Cát Vũ quay đi.

Vẫn như lần trước, Lâm Cát Vũ quay mặt đi để Đoàn Nam Phương bám vào vai anh. Lần này vì phải đi tắm cho nên động tác có phần khó khăn hơn. Cô tựa lưng vào lưng anh, mở nhanh mấy cái nút trên chiếc áo kiểu rồi đưa tay cởi nút quần jean. Chiếc quần jean bó sát không dễ cởi ra khi một chân bị đau nhức. Loay hoay thế nào, cái chân đau lại chạm vài vải quần thô cứng.

Đoàn Nam Phương nhăn mặt kêu lên một tiếng. Lâm Cát Vũ lập tức quay người qua, đưa tay đỡ lấy eo cô. Toàn bộ thân thể cô bị anh giữ chặt trong cánh tay rắn chắc. Hàng nút áo vừa được cởi ra để lộ phần da thịt trắng nõn bên trong. Chiếc quần jean bị kéo xuống một nửa cũng để lộ ra khu vực tam giác nguy hiểm.

Đoàn Nam Phương liền á lên một tiếng, lớn hơn tiếng lúc nãy. Lâm Cát Vũ đang thưởng thức cảnh xuân liền bị giật mình. Trong lúc gấp gáp anh đã dùng môi khóa chặt miệng cô lại. Hai cánh môi mềm đan vào nhau từ nhanah đến chậm rồi đến mức mất khống chế. Đoàn Nam Phương bị Lâm Cát Vũ cuồng nhiệt hôn. Toàn thân cô bị ép sát vào bức tường phòng tắm, tấm lưng tựa vào vách tường, hai tay liên tục đấm lên lưng của Lâm Cát Vũ.

Lâm Cát Vũ càng hôn càng bị kích thích, bàn tay anh bắt đầu không an phận và lần mò vào bên trong lớp vải. Những đụng chạm đầu tiên khiến cơ thể Đoàn Nam Phương run lên bần bật. Còn Lâm Cát Vũ cũng không khá hơn, huyết quản của anh sôi trào cuồn cuộn bị dục vọng cuốn đi những tia lý trí sau cùng.

- --

Bấm like nè cả nhà ơi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.