Tinh Vân đưa tay chống cằm rồi nói: “Xem ra hắn cũng là người có trách nhiệm.”
Amy lại nói tiếp: “Bà mười này tinh ranh lắm, mãi vẫn không chịu mang thai, nghe nói là sợ sinh con sẽ hư dáng không còn quyến rũ được Oda cho nên lén hắn uống thuốc tránh thai.”
Tinh Vân càng nghe chuyện hậu cung tranh đấu càng ghiền. Cô liền chậc lưỡi nói: “Chà, li kỳ như vậy sao? Chẳng trách phim hậu cung luôn có sức hấp dẫn như vậy. Rồi sao nữa, mau kể chị nghe.”
Amy liền hào hứng kể tiếp: “Ở trong nhà này có một quy định. Đó là ai qua đêm với Oda thì mới được dùng món ăn ngon cùng hắn. Còn lại thì chỉ nấu ăn thông thường như tại các gia đình bình thường khác. Với lại nếu qua đêm cùng hắn thì sẽ được trả tiền hoa hồng bên cạnh lương định kỳ. Cho nên bà mười này hai năm qua cũng tích lũy được không ít bởi vì suốt hai năm qua Oda chỉ ngủ cùng bà mười thôi. Có thể nói là si mê.”
Tinh Vân nghe xong liền chọt thêm vào: “Nghe qua cũng khá sòng phẳng, khác nào ăn bánh trả tiền.”
Amy liền nói tiếp: “Đúng đó, lần sau về Mĩ em cũng phải bắt chồng em trả tiền mới được, tránh anh ta vô độ với em.”
Tinh Vân nghe xong liền thè lưỡi trêu: “Em là hậu cung độc sủng rồi, còn lấy tiền để lên mặt với ai nữa.”
Amy nghe không hiểu lắm cái gì là “duy nhất trong cung điện” nhưng đại loại cô biết nếu Lập Thế Khang dám lấy vợ nữa thì cô sẽ bẻ cổ cả hắn và kẻ thứ ba. À không? Chỉ bẻ cổ kẻ thứ ba thôi, chừa hắn lại để từ từ xẻo thịt.
Nghĩ đến đây, Amy liền tủm tỉm cươi vi suy nghĩ biến thái và bạo lực của chính mình. Tinh Vân thấy vậy liền hỏi: “Em nghĩ gì mà cười vui vậy? Kể chị nghe tiếp tình hình nơi này xem.”
Amy cố hắng giọng cố không cười nữa, tiếp tục kể: “Em nghe chín người phụ nữ kia nói bà mười này là giữ được phong độ cao nhất, một phần vì trẻ trung, một phần vì xinh đẹp và phần quan trọng nhất là có thủ đoạn cao minh. Trong chín người họ ít ai thỏa mãn được Oda quá nửa năm nhưng bà mười này đã giữ kỷ lục hai năm rồi. Chín ba này đều không thích bà mười bởi vì bà mười không thèm nói chuyện với họ, chỉ lo trang điểm và lấy lòng Oda thôi.”
Tinh Vân nghe xong liền chậc lưỡi nói: “Đúng là công phu cao cho nên mới được vị trí cao như vậy.”
Nghe đến đây, Tinh Vân lại thắc mắc: “Amy, em đứng ở đâu mà nghe được nhiều chuyện thế?”
Amy cươi cười nói: “Do thám là nghề của em mà. Em leo lên ngọn cây, cầm máy thông dịch mà bà Doja đưa cho nên nghe hiểu khá dễ dàng.”
“Không bị họ phát hiện chứ?” - Tinh Vân nhanh miệng hỏi lại.
Amy cười cười tự đắc nói: “Đương nhiên là không rồi. Trước nay em còn đi làm nhiều nhiệm vụ khó khăn hơn nữa, nếu bị phát hiện thì em đã chết ngắt rồi.”
Tinh Vân nghe xong liền đưa ngón tay cái lên tán dương Amy: “Đúng là lợi hại. Biết em hữu dụng như vậy chị nên từ sớm mang em về Nebula làm vệ sĩ cho chị.”
Amy cười cười nói: “Có vẻ như anh Phong cũng đánh giá em rất cao cho nên mới mang em đến đây.”
Tinh Vân nghe đến Đoàn Nam Phong thì liền gấp gáp hỏi: “Amy, em có thám thính được xem họ nhốt anh Phong và mọi người ở đâu không?”
Amy liền gật đầu nói: “Em có nghe chín bà vợ này nói là hai năm trước ngôi làng ở gần đây, cái chỗ mà lần trước chúng ta bị bắt đó. Nơi đó bị bệnh dịch cho nên nhiều người phải rời bỏ làng đi tứ tán khắp nơi để tránh bị lây nhiễm. Đàn ông khỏe mạnh họ đều đến khu khai thác mỏ kim cương của Oda hoặc bến cảng của hắn để làm việc. Em đoán anh Phong và anh Khang cũng bị đưa đến đó. Nói là làm việc nhưng thực chất là bốc lột bởi vì họ trả lương rất thấp và công nhân thì phải làm việc rất nhiều.”
“Khu khai mỏ đó ở đâu?” - Tinh Vân vội vã hỏi.
Amy liền lắc đầu nói: “Cái này thì em không biết. Bởi vì Oda có rất nhiều khu khai thác kim cương. Hắn giàu lên nhờ buôn bán kim cương rồi lấy tiền mua vũ khí, xây dựng quân đội của riêng mình trở thành một ông hoàng ở nơi tự trị này.”
Tinh Vân nghe xong thì chán chường nói: “Libya đang có bạo động thì khác nào là thừa nước đục thả câu cho những kẻ như Oda.”
Hiện tại Amy cũng chưa biết tính cách nào trốn khỏi đây, cô chán nản thở dài một cái nhưng chưa kịp thở hết một hơi thì quản đốc đã đứng trước cửa phòng của cô và Tinh Vân. Bà ấy lịch sự gõ cửa rồi nhẹ giọng nói vọng vào trong phòng trước khi Tinh Vân và Amy kịp ra mở cửa. Chứng tỏ bà ấy cũng đang có việc gấp nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng lịch sự: “Chủ nhân muốn cô gái tóc đen đến gặp ngài. Cô hãy mau thay bộ đồ này rồi đi theo tôi.”
- --
Chương tiếp theo đây ạ. Mong cả nhà ủng hộ bấm like nhiệt tình và thả cho Hạc Giấy tim nữa nhé.