Ngữ Diên lúc đi ra, không thấy Vương gia, Tiểu Hương đứng ở bên cạnh
xe ngựa chờ nàng, Ngữ Diên tâm tình phi thường tốt, trực tiếp reo lên:
“Cái mặt than kia đâu? Chính mình cưỡi ngựa trở về rồi sao?”
Tiểu Hương nghe thấy vậy mồ hôi lạnh ứa ra, trừng trừng mắt ý bảo
nàng không cần nói thêm gì nữa, nhưng là người nào đó tâm tình vô cùng
tốt, hoàn toàn không để ý ‘ tề mi lộng nhãn ’của Tiểu Hương
“Mặt than đi rồi cũng tốt, miễn cho ảnh
hưởng tâm tình bổn tiểu thư, đi lên xe” nói xong, nàng sung sướng xốc
mành xe lên lập tức đi vào, nụ cười của nàng nhất thời cứng lại. . . . . .
Vừa mới bị nàng nói, mặt than giờ phút này đang ngồi ở trong xe ngựa, nàng đột nhiên cảm giác trên người mồ hôi lạnh ứa ra, tại sao có thể
như vậy? Tại sao phải như vậy? Cái đồ Lesbian (*) này vì sao không cưỡi ngựa mà lại bắt chước nữ nhân ngồi trong xe ngựa ?
(* )Lesbian: đồng tính luyến ái nữ
Tiểu Hương thấy rõ ràng sắc mặt của nàng phi thường nan kham(*), liền cẩn thận nói: “Tiểu thư lên xe đi”
(*) nan kham: khổ sở
Ngữ Diên gật gật đầu, cười cười xấu hổ, tiến nhập vào trong xe, mà Tiểu Hương ngồi ở bên ngoài, xe bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Bên trong xe không khí nhất thời quỷ dị tới cực điểm, ngoài xe
nhoáng lên một cái nhoáng lên một cái , Ngữ Diên có thể cảm giác rõ rệt
lòng mình cũng nhoáng lên một cái nhoáng lên một cái , trời ạ, nàng gần
đây không có làm việc gì trái với lương tâm a, vì sao có thể như vậy?
Sở Hạo lạnh lùng nhìn nàng “Mặt than? Miệng ngươi nói mặt than là chỉ ai?”
Ngữ Diên trên đầu lập tức đen một nửa, nàng chống lại Vương gia lạnh
như băng ngượng ngùng cười cười, “Ta nói là nước nóng rửa mặt, không
phải mặt than, a, bất quá, nhu. . . . . . Cần trước tiên đem mặt làm
than về sau mới có thể làm thành nước nóng rửa mặt” nàng giải thích .
Đúng lúc này, trên trời đột nhiên đen lại, tiếp theo ‘ba’ một tiếng,
bên ngoài vang lên tiếng sấm, Ngữ Diên thấy thế liền vén rèm xe lên nhìn nhìn bên ngoài, nàng lúc này đột nhiên cảm thấy bầu trời đen sẫm bao
la, cư nhiên so với vị mặt than đẹp hơn, vì thế mặt liền nhanh chút rời
đi. Nàng liền reo lên: “Sét đánh , trời mưa , phía trước xe ngựa chạy
nhanh chút a, ta muốn về nhà thu quần áo “
Đúng lúc này, Sở Hạo đột nhiên âm thanh lạnh lùng nói: “Dừng xe”
Bên ngoài đột nhiên phanh lại, làm cho Ngữ Diên lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nàng còn chưa kịp phát hỏa, người nào đó lạnh
như băng lạnh nói: “Xuống xe”
Ngữ Diên ngây ra một lúc, chỉ chỉ chính mình, “Ngươi để cho ta xuống xe sao?” Không phải nghe nhầm đi?
“Ngươi xuống xe cho ta “
“Ta xuống xe như thế nào trở về a?”
“Đi trở về đi”
Vì thế, vội vã cho mỗi người một ánh mắt nghiêm nghị, nàng chỉ có thể xám xịt xuống xe, Tiểu Hương cũng theo xuống dưới, xe ngựa xa hoa cứ
như vậy ở trước mặt nàng chạy đi.
“Quá đáng, cái gì mà ngoạn ý, Tiểu Hương ngươi nói, vì sao đều là
cùng cha mẹ sinh ra, hắn cùng Hoàng thượng kém nhiều như vậy? Một chút
cũng không có phong độ của quân tử” nàng tức giận phi thường nói.
Tiểu Hương nghi hoặc nhìn nàng một chút nói: “Tiểu thư ngươi nói cái
gì a? Hoàng thượng cùng Vương gia vốn là không phải cùng cha mẹ sinh
ra”
“Cái gì? Chẳng lẽ Vương gia thật là từ bên trong đống phân chó nảy ra?” Nàng bắt đầu thiên mã hành không tưởng tượng.
Tiểu Hương hướng nàng liếc mắt một cái, “Tiểu thư người thật sự không nhớ sao, Vương gia cùng hoàng thượng là đường huynh đệ , nếu bọn họ là
thân huynh đệ, thì Vương gia với gia gia nói như thế nào đây, nếu là
thân huynh đệ, gia gia cũng không chết, hoàng thượng như thế nào cũng sẽ không đến phiên hắn nha, người nói đúng hay không?”
Ngữ Diên nghe thấy vậy, cười cười xấu hổ, đối với lịch sử nàng chưa
bao giờ đạt tiêu chuẩn qua, nhiều đạo lý như vậy a, ai, may mắn nàng
không có thanh mặc, nếu không, bọn ta cũng không biết Khang Hi đến tột cùng cùng Ung Chính là cái gì quan hệ!