Chia Tay

Chương 16: Chương 16: Cậu cùng cố ngôn đình, không nên ở cùng nhau




Thẩm Phàm đến thành T, sáng sớm đem tổng giám đốc cùng hai phó tổng lên văn phòng mà giáo huấn. Tới trưa mới đến gặp Đường Dịch.

Đường Dịch đang họp hai bộ phận, Lâm Duệ ngồi bên cạnh đặc biệt quy củ. Một đám người phụ trách ở phía dưới nơm nớp lo sợ.

Lâm Duệ ngồi phía dưới Đường Dịch, trên người mặc âu phục cực kỳ gọn gàng tinh tế, cả người tràn đầy khí thế, là một tiểu mỹ nam. Chỉ tiếc so với Đường Dịch đang tức giận thì khí thế vẫn còn kém xa.

Đường Dịch buổi sáng đã đưa cho tiểu Dương danh sách nhân viên bị sa thải, để y đem qua bộ phận nhân sự, cũng không hề có ý định giấu giếm. Chưa đến năm phút sau cả bộ phận ai nấy đều câm như hến, đến đi vệ sinh chỉ hận không thể dán lên tường mà lẻn đi.

Mấy nhóm người lúc trước chạy theo Lâm Duệ tìm chỗ dựa, hiện tại Đường Dịch thay đổi nhân sự, có chút có tật giật mình. Ngồi rất xa phía bên kia bàn họp, chỉ hận không thể đem thân thể đều chôn dưới bàn họp.

Thẩm Phàm không dặn dò trước lúc đẩy cửa tiến vào nhìn thấy Đường Dịch mặt không biểu tình ngồi ở vị trí đầu tiên. Dùng thanh âm vô cùng bình thản hỏi:” Mọi người xin đổi Nghiêm Kha, lý do là gì “

Thẩm Phàm ý bảo mọi người tiếp tục, chính mình tìm một cái ghế ngồi trong góc.

Lâm Duệ xoay đầu nhìn Thẩm Phàm, nhãn tình sáng rực, sức lực càng đủ hai phần. Ngẩng đầu khẩu khí nhẹ nhõm nói:” Đường quản lý, Nghiêm tổ trưởng không có ý thức hợp tác. Chuyện này chúng ta cũng là sau tiến hành điều tra hai bộ phận mới phát hiện ra. Nghiêm tổ trưởng năng lực cá nhân rất tốt, điểm này mọi người rõ như ban ngày. Nhưng mà tôi nghĩ làm việc theo nhóm, chú trọng nhất chính là mọi người đều cùng nhau vui vẻ hợp tác. Hôm nay mọi người xin đổi hắn, một là vì hai bộ phận đoàn kết, hai cũng là muốn tốt hơn cho hắn! “

Nghiêm Kha là người có tài Đường Dịch nâng đỡ, vô luận làm người hay xử lý nghiệp vụ năng lực đều khiến Đường Dịch hài lòng. Nghiêm Kha trong tay đang giữ một hạng mục lớn ở thành T. Lúc trước thời điểm đó không ít người cảm thấy nó không rõ ngọn nguồn không muốn tiếp. Hôm nay mắt thấy đã thành giao liền có người bắt đầu giở trò không chính đáng.

Trong hai bộ phận có người muốn nịnh bợ Lâm Duệ mà nghĩ kế chặt đứt cánh tay đắc lực của Đường Dịch. Tiện thể cưỡm luôn cả dự án Nghiêm Kha đang giữ. Lâm Duệ có chỗ dựa vững chắc sau lưng, cũng vì thế mà tiếp nhận toàn bộ.

Y là do Thẩm Phàm an bài vào đây, nói khó nghe chính là đánh chó còn phải nhìn mặt chủ. Hôm nay Thẩm Phàm đột nhiên đến hội nghị, y lại càng không tin tưởng Đường Dịch không để ý đến mặt mũi tổng giám đốc.

Tiểu Dương một bên nhìn cậu lo lắng, sau đó dời mắt nhìn đến Thẩm Phàm dò xét. Phát hiện người đó lại chỉ như thần khắp nơi xem náo nhiệt, nhất thời cũng không nhìn ra được cái gì.

Ngược lại Đường Dịch không đếm xỉa tới ồ một tiếng:” Bất quá ta nghe nói Lâm phó quản lý đánh giá như thế cũng không ổn, bằng không một lần điều đi hết đi! ” Cậu tựa hồ thật sự quên đi sự tồn tại của Thẩm Phàm. Ngón tay nhẹ nhàng gõ bên dưới mặt bàn, nở nụ cười:” Nghiêm tổ trưởng tốt xấu gì cũng có công trạng tại đây. Lâm phó quản lý thì năng lực lại rõ như ban ngày một chút cũng không có, không bằng cậu sau này nên chuyên cần một chút để chúng tôi chậm rãi mở mang tầm mắt hơn được không Vừa hay cũng để Lâm phó quản lý rèn luyện lại tính cách của mình “

Trong phòng họp một mảnh tĩnh lặng, trước khi họp đã có điềm báo không tốt. Chỉ cần Đường Dịch không nhắc tới, ai cũng không dám mở miệng nói chuyện. Lâm Duệ lúc này bị nói đến, chỉ có thể oán hận hỏi lại một câu:” Anh có ý gì! “, còn lại cũng chẳng có ai dám nói tiếp y một lời.

Bộ phận nhân sự làm việc hiệu suất rất cao, một lát nữa sẽ đem hồ sơ nhân viên bị sa thải cùng với văn bản cần ký tên mang tới. Còn có cả chuyên gia tiến hành thủ tục xử lý việc tạm rời cương vị công tác đến cùng.

Thẩm Phàm nhìn tình hình trước mắt không ổn, lại không muốn để Đường Dịch trong cơn tức đem Lâm Duệ đi đến bộ phận hậu cần, chỉ có thể cười lên tiếng:” Đường quản lý, lát nữa đến phòng làm việc của tôi một chút “

Thẩm Phàm tạm thời chiếm dụng văn phòng của tổng giám đốc, Đường Dịch tinh thần sảng khoái đẩy cửa bước vào. Thẩm Phàm đang chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ sát đất.

Hắn cao hơn so với Đường Dịch. Nhìn từ phía sau lưng, hai người thân hình có chút tương tự. Đường Dịch hoảng hốt, cảm giác như cảnh tượng này có chút quen thuộc. Thế nhưng nhất thời không nghĩ ra, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng gọi:” Thẩm tổng “

Thẩm Phàm quay đầu lại cười cười, thái độ ngược lại đặc biệt hiền hòa.

Không nói đến việc Thẩm Phàm chủ động nhắn tin cho cậu bảo là bạn của Cố Ngôn Đình. Nếu không có loại quan hệ này, Đường Dịch cũng không cần trong lúc họp cố kỵ gì hắn. Phòng thị trường cùng các bộ phận khác không giống nhau, toàn bộ công ty ăn cơm phải dựa vào cái miệng của phòng thị trường. Phòng thị trường tốt thì toàn bộ công ty có thịt ăn, làm không tốt thì đến không khí cũng chẳng có để hít. Nhất là đối với xí nghiệp tư nhân mà nói, thường đều nhờ vào nhân viên nghiệp vụ ưu tú thường xuyên cung cấp cho.

Đường Dịch không tính là người đại tài, nhưng cũng là người đi chỗ nào cũng không lo cái ăn cái uống. Hôm nay ER đồn đại sẽ đổi người, đừng nói là đổi như thế nào, cho dù thật sự là sẽ đổi đi nữa, cũng không nhất định người bị đổi là Đường Dịch. Mà có thể trước đó, Đường Dịch đã có thể tìm cho mình một công ty tốt hơn rồi.

Thẩm Phàm biết rõ đạo lý này, trước mặt cậu cũng thu hồi thái độ kiêu căng của tổng giám đốc. Tiện tay còn rót cho cậu một ly cà phê.

” Lâm Duệ cùng con trai của Vương tổng công ty Hòa Hưng giải trí quen nhau. Công ty của chúng ta cùng Hòa Hưng cũng có hợp tác. Cho nên … ” Thẩm Phàm cười đem cà phê đặt xuống bàn trà:” Đường quản lý chiếu cố nhiều hơn cho Tiểu Lâm “

Đường Dịch trên mặt đã treo sẵn nụ cười tiêu chuẩn, đi đến bên người Thẩm Phàm khẽ gật đầu:” Đương nhiên phải nghe theo Thẩm tổng “

” Ai, cậu cũng đừng khách khí như vậy. Tôi gọi cậu đến không phải vì việc này ” Thẩm Phàm đưa mắt nhìn thoáng qua Đường Dịch, có chút do dự đột nhiên hỏi:” Nghe nói Đường quản lý là cô nhi “

ER nhậm chức trên tư liệu người thân đều phải ghi rõ. Đường Dịch khi nhậm chức thì toàn bộ hồ sơ đều viết đầy đủ chỉ riêng có phần đó chỉ ghi một chữ rồng bay phượng múa ” không “. Cậu có chút run sợ, không biết tại sao Thẩm Phàm lại hỏi việc này:” Đúng vậy “

” A ” Thẩm Phàm không nói gì.

Căn phòng này nằm ở hướng nam. Thành T hai mặt là biển, từ cửa sổ sát đất của phòng quản lý nhìn ra ngoài có thể nhìn thấy cách đó không xa là một bến cảng nhỏ. Đường Dịch từng đến đó mua hải sản, ánh mắt dời đi, nhìn thấy nơi xa xa đó có một đốm sáng nhỏ trông thật lẻ loi trên mặt biển.

Người bình thường rời bến cảng đến giữa trưa mới trở về, từ mười một giờ trên bến cảng sẽ có rất nhiều người đến. Mãi cho đến hai ba giờ chiều sẽ vắng vẻ trở lại. Đến bến cảng có thể mua được hải sản tươi nhất, tôm cá cua đều là còn sống, giá tiền cũng hợp lý. Mười một giờ lúc này có thể chọn được mấy con cua bự.

Đường Dịch suy nghĩ mông lung, nghĩ đến Cố Ngôn Đình thích nhất ăn cua. Ánh mắt liền trở nên lạnh lẽo dời đi nơi khác.

Thẩm Phàm cười nhìn cậu, lại nhìn về bến cảng phía xa. Chợt như nhớ tới cái gì vỗ vỗ đầu:” Phải rồi, cậu hình như là nhỏ tuổi hơn tôi đấy “

Hai người đều là tốt nghiệp cùng trường, đây không phải là bí mật gì. Đường Dịch nhìn hắn cố ý tạo không khí thoải mái. Cũng cười phụ họa:” Đúng vậy, hình như phải gọi Thẩm tổng một tiếng học trưởng mới đúng “

” Cậu kêu tôi học trưởng đi ” Thẩm Phàm nhìn cậu:” Tôi cùng Ngôn Đình coi như quen biết, hắn lúc ở đại học tham gia clb bóng rổ, biểu hiện rất tốt! “

Cố Ngôn Đình không hề che giấu người yêu của mình làm gì, Đường Dịch ba năm này cùng bạn bè của hắn đều gặp qua hết, mấy người cùng phòng với hắn quần lót màu gì cũng đã từng nhìn thấy. Duy chỉ không hề nghe hắn chủ động nhắc tới học trưởng Thẩm Phàm này. Tuy rằng lần trước lúc Lâm Duệ đãi tiệc mọi người cũng từng gặp mặt một lần, nhưng mà lúc ấy … Tao Bàn bọn họ gọi cậu là ” chị dâu “

Đường Dịch lông mày khẽ động, cười cười không nói gì.

Thẩm Phàm lơ đễnh lại tiếp tục nhìn bên ngoài:” Ngôn Đình thích ăn cua, lúc đó bọn hắn còn ở trên biển thi đấu đối kháng. Ai thắng tôi mời ăn cơm, tiểu tử này lại ăn cho đến sạch tiền của tôi mới thôi”

Đường Dịch thật không ngờ tới còn có chuyện này, kinh ngạc nhìn qua ” A “

” Chính hắn ăn tám con, tính tiền tận năm trăm vạn. Ngày đó tôi chút nữa bị bắt lại thế chấp đó “

Thẩm Phàm cười lắc đầu, nhìn thấy Đường Dịch biểu tình nhu hòa xuống ngừng một chút nói tiếp:” Bất quá, Đường Dịch. Cậu cùng hắn vẫn nên chia tay a “

Nếu như năm nay nói chuyện gì khiến Đường Dịch giật mình thì đoán chừng là ngoại trừ việc Chu Hạo đột ngột thổ lộ, chính là Thẩm Phàm không đầu không đuôi nói những lời này.

Đường Dịch trừng mắt nhìn, hơn nửa ngày mới mơ hồ minh bạch ý của Thẩm Phàm.

Hai người đứng kề vai bên cạnh cửa sổ sát đất. Ánh mắt trời xuyên qua cửa kính chiếu rọi lên hai người một tầng ánh sáng, Đường Dịch ánh mắt cũng coi như ngang tầm với Thẩm Phàm. Cậu trầm mặc hồi lâu mới khó có thể tin được hỏi lại một câu.

” Anh nói cái gì ” Sự việc quá mức chấn động, cậu cũng lười gọi thêm Thẩm tổng hay học trưởng.

Thẩm Phàm chăm chú nhìn cậu, chậm rãi mở miệng:” Cậu cùng Cố Ngôn Đình, không nên ở cùng nhau “

Đường Dịch:” … “

Thẩm Phàm từ Thẩm tổng yêu cầu đổi thành học trưởng, hiển nhiên là muốn quan hệ thêm gần gũi. Nhưng mà nếu như lúc này lấy tư cách là học trưởng, câu nói can thiệp vào chuyện rieng tư cá nhân của người khác như vậy, thật sự không đủ tư cách.

Nếu như với tư cách là thủ trưởng, vậy thì cũng không đúng lắm. Xoi mói lại còn không chấp nhận đồng tính luyến ái, như vậy Đường Dịch mặc dù không đáp ứng nhưng còn có thể hiểu được.

Đường Dịch không dời đi ánh mắt, như có điều gì đang suy nghĩ mà nhìn Thẩm Phàm. Thẩm Phàm cũng không nhúc nhích nhìn về phía cậu, trong mắt chậm rãi dấy lên một tia chờ mong.

Hắn giống như đang chờ Đường Dịch giải thích gì đó. Mà Đường Dịch nhìn hắn càng lâu, hắn lại như càng chắc chắn.

Đường Dịch trầm mặc rất lâu, trên mặt biến đổi rất nhiều, mới cân nhắc mở lời:” Thẩm tổng, anh kêu tôi đến … là để nói ra ý kiến của mình như thế “

Thẩm Phàm gật gật đầu, trên mặt là biểu tình kích động nhìn cậu

” Tôi hiểu được … ” Đường Dịch nhướng mi, nhìn ánh mắt của hắn lập tức thay đổi:” Thế nhưng … tôi không thể đáp ứng yêu cầu của anh “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.