Bị giữ tay, Hình Sở Nhan theo phản xạ xoay đầu ra sau kiểm tra, ngay khi phát hiện người trước mặt là Nghiêm Nhất Thành, bàn tay đang siết chặt của cô tự động buông lỏng.
Đối diện với ánh mắt hoài nghi của Nghiêm Nhất Thành, nét mặt tức giận của Hình Sở Nhan vừa nãy liền dịu lại, thay vào đó cô cố nặn ra một nụ cười thân thiện đầy gượng gạo.
Hà Chấn Kiệt xem như được cứu mà thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó cậu ta bỗng hăng hái bật dậy giơ màn hình điện thoại lên trước mặt Nghiêm Nhất Thành bày tỏ lòng biết ơn.
“Đến đúng lúc lắm, bạn gái mày xem rẻ mày này.”
Nghiêm Nhất Thành chăm chú nhìn những dòng tin nhắn giao dịch trên điện thoại, tuy nhiên anh không quá bất ngờ. Bởi nếu Nghiêm Nhất Thành không nghi trước, anh đã không quay trở lại.
Chỉ là Nghiêm Nhất Thành không ngờ, bức ảnh “full body” của anh chỉ đáng giá bằng một túi bánh và một chai nước ngọt.
Vừa thấy mi mắt Nghiêm Nhất Thành hơi híp lại, Hình Sở Nhan lập tức đứng thẳng người, hồi hộp tố ngược: “Anh đừng hiểu lầm, đầu óc em mỗi lần có chuyện gì liên quan đến anh đều mụ mị, còn cậu ta đích thực là thừa biết nhưng vẫn lừa gạt dụ dỗ em.”
“Ế!” Hà Chấn Kiệt không đồng tình thốt lên phản bác, nhưng chưa kịp cãi thì hàng loạt âm thanh ồn ào truyền tới càng lúc càng gần. đam mỹ hài
Từ phía lối dẫn đến phòng tắm nữ, giáo viên cùng những nữ sinh đi trở vào. Đáng nói, trong số nữ sinh đó Thiên Tuệ và Mỹ Hương lại cực kỳ nổi bật, đầu tóc họ rối tung, mặt mày đến tay chân đều bị cào chảy máu.
Thời điểm hai bên chạm mặt, bầu không khí xì xầm bỗng rơi vào tĩnh lặng, những ánh mắt không hẹn cùng hướng về phía Nghiêm Nhất Thành quan sát.
Ít nhiều gì Thiên Tuệ cũng là chị họ của Hà Chấn Kiệt nhưng cậu ta cũng đã từng cảnh cáo trước đó, hiện tại cô ta tự làm tự chịu, cậu ta không muốn dính líu tới. Không một giây chần chừ, Hà Chấn Kiệt tuyệt tình quay về phòng tránh mặt trước, xem như không thấy, không nghe và không biết.
Về phía giáo viên đến can ngăn dĩ nhiên đã nghe qua lý do xảy ra ẩu đả, và có lẽ người cô giáo này còn nhìn thấu được nhiều chuyện sâu xa hơn. Để tránh mọi chuyện thêm phức tạp, giáo viên thúc giục những nữ sinh đi chung mau chóng về phòng.
Dẫu vậy Mỹ Hương không dễ bỏ qua, nhân cơ hội có mặt Nghiêm Nhất Thành và bạn gái anh là Hình Sở Nhan, cô ta kiêu ngạo vuốt lại đầu tóc, thẳng thừng cao giọng mỉa mai: “Thiên Tuệ, cậu có dám nói bản thân không có tình cảm với Nhất Thành không?”
Sau câu hỏi của Mỹ Hương, sắc mặt của Thiên Tuệ chẳng mấy chốc đã tối sầm xuống. Nhưng Mỹ Hương nhất quyết không bỏ qua, vẫn cố tình tấn công tim đen của Thiên Tuệ dồn dập.
“Cậu biết Nhất Thành chắc chắn sẽ không thích cậu nên chẳng phải mấy năm nay cậu đều câm như hến chờ dịp tiếp cận sao? Tiếc rằng lúc tiếp cận được thì cậu ấy đã là bạn trai của người khác. Chính vì vậy cậu mới quay sang săm soi, tìm điểm yếu của Hình Sở Nhan để phá hoại họ đúng không? Cậu nói đi!”
Cứ tưởng bị khiêu khích sẽ khiến Thiên Tuệ nổi giận phát cáu, nhưng trái lại cô ta vẫn mỉm cười phủ nhận: “Bằng chứng đâu?”
Bị hỏi ngược, Mỹ Hương chẳng chút yếu thế, cô ta chỉ đưa mắt sang những cô bạn chơi cùng nhóm Thiên Tuệ, bọn họ mỗi người một câu đều trở mặt theo phe Mỹ Hương.
Thậm chí, một người còn trực tiếp nói thẳng: “Thiên Tuệ, cậu tốt nhất đừng đòi bằng chứng, vì bọn tôi còn giữ tin nhắn cậu 'gửi nhầm', thừa nhận thích Nhất Thành trong nhóm chat riêng của chúng ta đấy.”
Lời nữ sinh kia vừa dứt, một tiếng “Chát” đầy dứt khoát nối tiếp theo sau, Thiên Tuệ lúc này không còn nhẫn nhịn mà sấn tới, cuộc cãi cọ ẩu đả lập tức diễn ra ngay trước mắt giáo viên phụ trách.
Do thiết kế của khách trọ chủ yếu bằng gỗ, độ cách âm không quá tốt dẫn đến tiếng ồn truyền đi, vô tình kéo theo nhiều bạn học cùng giáo viên khác cũng phải đến xem.
Giữa lúc không gian ồn ào rầm rộ cả một khu khách trọ, phía sảnh chính Nghiêm Nhất Thành lẫn Hình Sở Nhan vẫn vô cùng bình tĩnh dõi theo như đang xem phim.
Nhưng bất chợt, Nghiêm Nhất Thành bỗng kéo tay Hình Sở Nhan ngồi xuống ghế, sau đó còn tỉ mỉ giải thích: “Ngồi một lát, đứng mỏi chân.”
Nghe đến đây, Hình Sở Nhan chỉ biết nở một nụ cười bất lực. Đợi Nghiêm Nhất Thành ngồi xuống bên cạnh, cô mới chậm rãi lên tiếng hỏi: “Cô gái thích anh còn đang 'chiến đấu' bên kia, anh vẫn thản nhiên thế à?”
Nghiêm Nhất Thành trước sau đều không xao động, dứt khoát đáp trả: “Có người thích anh, muốn phá chúng ta mà em vẫn bình thản thế à?”
Hình Sở Nhan ngạc nhiên lấy hơi lên, chợt chủ động giơ tay bắt tay với Nghiêm Nhất Thành, tâm đắc cảm thán: “Chúng ta quả thật là trời sinh một cặp.”
Nghiêm Nhất Thành mỉm cười gật đầu nhưng chớp mắt đã quay lại trạng thái nghiêm túc. Anh giữ lấy bàn tay vừa bắt với Hình Sở Nhan giấu dưới vạt áo sơ mi, thấp giọng nhắc: “Khiêm tốn một chút nào.”
Đến lúc Nghiêm Nhất Thành cùng Hình Sở Nhan thoát khỏi thế giới riêng nhìn lại xung quanh, không rõ từ khi nào bạn học đã đứng rải rác khắp nơi trong sảnh, tất cả bọn họ cùng nhìn về phía cả hai bằng biểu tình đánh giá.