Tô Cao Cường làm tổng giám đốc công ty bên ngoài của Tô Thanh Trúc, Tô Thanh Trúc không có mặt, ông ta sẽ phụ trách xử lý phần lớn mọi chuyện.
Thế nhưng số tiền một trăm bảy lăm tỷ này, nói bồi thường là bồi thường, Tô Thanh Trúc lại không biết một chút tin tức gì cả.
Hôm nay lúc kiểm toán, cô mới phát hiện tiền vốn của công ty thiếu đi một trăm bảy lăm tỷ.
Tô Cao Cường nghe xong, lúc này sắc mặt liền trầm xuống.
“Ba là ba con, muốn làm cái gì còn cần có sự đồng ý của của con sao?”
“Chẳng lẽ ở ba không có chút quyền lợi ấy ở công ty sao?”
Ông ta muốn dùng danh nghĩa làm ba để ngăn chặn Tô Thanh Trúc.
Cho dù như thế nào, ông ta là ba của cô, cô sẽ không khả năng không nể mặt mình trước mặt nhiều người như vậy được.
“Tô Cao Cường!”
“Nơi này là công ty, không phải ở trong nhà!”
” trong nhà, ông có thể hô tới quát lui với tôi, nhưng ở công ty thì không được!”
Lần này, Tô Thanh Trúc thật sự tức giận, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
Nếu không phải Tô Cao Cường là ba của mình, cô đã sớm để ông ta rời khỏi công ty rồi.
Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ.
Huống hồ, cô đã xem qua hợp đồng hủy bỏ hiệp ước kia rồi, hoàn toàn chính là bên B đơn phương làm trái hợp đồng, tại sao kết quả lại thành tập đoàn Tô thị làm trái với hợp đồng được.
Tiền bồi thường này, hẳn là đối phương nên bồi thường mới đúng.
“Được được được!”
“Xem ra tôi đã già, vị trí tổng giám đốc này không cần cũng được!”
“Tự cô tìm người làm đi.”
Tô Cao Cường vỗ mạnh lên mặt bàn, vẻ mặt giận dữ, trực tiếp quay người rời đi.
Mà Tô Thanh Trúc cũng không ngăn cản, chỉ lằng lặng nhìn ba mình rời đi.
Ánh mắt quét qua, “Còn có ai không thể làm được nữa không? Bây giờ hãy nhanh chóng nói ra, để tôi tiện thay người!”
“Ông nội giao công ty vào trong tay tôi, tôi không muốn công ty hủy trong tay mình!”
Cô vừa nói như vậy, tất cả mọi người đều trầm mặc.
“Nếu đã không có ai từ chức, vậy bây giờ tôi sẽ quyết định, bằng vào danh nghĩa chủ tịch của tôi, cách chức giám đốc của Tô Thanh Mai, bổ nhiệm làm quản lý bộ phận hành chính!”
“Tô Thanh Mai, có vấn đề gì không?”
Ánh mắt của Tô Thanh Trúc rơi vào trên người Tô Thanh Mai, sắc mặt lạnh đến đáng sợ.
Tô Thanh Mai tức giận đến mức sắc mặt đỏ lên, nhưng cũng không dám nhiều lời.
“Nếu không nói lời nào, tôi coi như cô chấp nhận!”
“Chuyện này tôi sẽ tra rõ ràng, nếu phát hiện ai có quan hệ, hãy tự từ chức đi!”
Tô Thanh Trúc trực tiếp quay người rời đi.
Chuyện này, nhất định cô phải cho người điều tra rõ ràng.
Hơn nữa, số tiền một trăm bảy lăm tỷ cũng không phải số lượng nhỏ, cô có cảm giác, ở trong đó không hề đơn giản như vậy.
Thành phố Cổ Dương.
Trên tầng cao nhất của tập đoàn An Văn.
An Diệp ngồi trên ghế giám đốc, trên tay phải còn quấn băng gạc.
“Thư ký!”
Một nữ thư ký xinh đẹp đeo kính gọng vàng, mặc đồng phục đi đến.
“Tổng giám đốc An có gì muốn dặn dò?”
Thư ký đi tới gần, hơi xoay người.
Một màn trắng bóng trước ngực khiến cho người ta không thể rời mắt nổi.
Nhưng mà, An Diệp nhìn cũng chưa hề nhìn một chút nào.
“Công ty của chúng ta hợp tác với bao nhiêu công ty ở Vân Xuyên?”
Thư ký lấy tài liệu ra nhìn thoáng qua, giọng nói dịu dàng: “Tổng giám đốc An, có tám công ty, trong đó có nhà họ Võ và nhà họ Mạc, nhưng nhà họ Mạc đã suy tàn, chúng ta và nhà họ Võ cùng nhau thu mua sản nghiệp nhà họ Mạc, có mười hai công ty con, cộng lại có mười chín công ty.
An Diệp cười lạnh một tiếng.
Mười chín công ty sao?
Vẫn chưa đủ lắm.
“Gửi một thông báo xuống dưới cho tôi, tất cả công ty hợp tác với công ty chúng ta, chỉ cần ở Vân Xuyên, thì cắt đứt tất cả hợp tác với nhà họ Tô ở Vân Xuyên cho tôi, nhớ kỹ, là tất cả!”
Anh ta đã biết được gia tộc của thằng nhóc kia từ trong miệng Võ Quân rồi.
Một gia tộc nho nhỏ rác rười, cũng dám ra tay với mình?
Nữ thư ký xinh đẹp hơi sững sờ, sau đó mới khom người trả lời: “Vâng, tổng giám đốc An.