Cứ như một quả dưa hấu, nồ tung.
Mảnh đò mảnh trắng rơi tán loạn, thậm chí còn rơi thằng vào mặt Vũ Hoàng Minh.
Nhưng sắc mặt anh không thay đồi chút nào, chuẩn bị lấy điện thoại ra gọi cho Sở Thanh Nam.
Nhưng…
Vừa lấy điện thoại ra thì đã thấy cuộc gọi đến từ Sð Thanh Nam.
Anh hít sâu một hơi, ấn xuống nút trả lời.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói run rầy của Sờ Thanh Nam.
“Anh… anh Minh, bé Minh Trúc mất tích rồi, ba người anh em phụ trách an toàn cho bé Minh Trúc đều đã hy sinh!”
Hat Lúc nghe thấy câu này, Vũ Hoàng Minh hít sâu một hơi.
Anh cố gắng khiến mình tỉnh táo lại.
“Có tra được camera giám sát không?”
“Đã tra rồi. Camera giám sát ð nhà trẻ bị người khác làm gián đoạn. Các thầy các cô…
đều bị người khác đánh ngất rồi ném vào phòng học”“
“Tôi biết rồi.”
Vũ Hoàng Minh cúp máy, nhìn sang gã đàn ông bị mình đấm một phát chết tươi lại nhấc.
chân, đá thêm một cú nữa!
“Âm!”
Lần này, các vách tường không chịu nổi sức mạnh kinh khủng này nữa, nứt toác, văng tung tóe.
Nhìn qua độ cao từ lẫu ba, anh thả người nhảy thằng xuống.
“Uỳnh!”
Người nửa ngồi trên mặt đất, lông tóc không có chút tồn hại nào.
Nhưng mặt đất đã hằn một dấu chân rất Anh lấy điện thoại di động ra, gọi cho Trương Hải Long.
Lúc này Trương Hài Long đang tìm kho báu trong Chương trình, vừa buồn bực vừa chán ngán lật từng món đồ cất giấu.
Vừa hay điện thoại rung lên khiến anh ta tỉnh táo hơn một chút.
Không buồn nhìn những người đang ở đây, anh ta đứng thằng dậy đi xuống hậu trường bắt máy.
“Anh Minh!”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói rét buốt của Vũ Hoàng Minh.
“Bây giờ gọi ngay cho phân đội ba, bắn tin qua phía đồn cành sát, phong tỏa cả thành phố!”
“Tất cả cửa khẩu ra vào thành phố Vân Xuyên đều phải trông chừng kỹ cho tôi! Thêm nữa, lấy ảnh của Dâu Tây phát đến tay từng người một!”
“Nếu phát hiện có bất kỳ ai đưa Dây Tây đi thì đánh chết ngay tại chỗ luôn cho tôi!”
Nghe thấy câu này, cả người Trương Hải Long đều run bẩn bật.
Dâu Tây gặp chuyện không hay rồi!
Còn là chuyện cực lớn!
Dâu Tây mất tích ngay dưới mí mắt của họ!
“Vâng! Bây giờ tôi sẽ đi làm ngay.”
Vũ Hoàng Minh cúp máy, đón một chiếc xe đến thẳng Tập đoàn Tô thị.
Chuyện này, anh không thể giấu Tô Thanh Trúc được.
Cứ biết sớm một chút đề cô có thể chuẩn bị tâm lý trước.
Nhưng Tổ chức Ám Dạ lại khổng lồ đến vượt ngoài dự liệu của anh.
Thế mà chúng lại bắt được Dâu Tây ngay dưới mí mắt của mình!
Xem ra, những kẻ đó thật sự không e ngại anh chút này.
Mấy chục phút sau, Vũ Hoàng Minh đi đến phòng làm việc của Tô Thanh Trúc.
Tô Thanh Trúc đang tựa vào ghế nghỉ ngơi.
Cô bận rộn cả một buổi sáng, ký hợp đồng đến đau cả tay.
Thấy cửa mở thì cô hơi sửng sốt.
“Hoàng Minh, sao anh lại đến đây?”
Cô có hơi ngạc nhiên. Sao Vũ Hoàng Minh lại đến công ty?