Ngay cả Tả Mộc Lan cũng không ngờ tới, kinh hỉ lại đến đột ngột như vậy.
Chỉ một cuộc điện thoại đã khiến Thủy Thanh Hoa thay đổi quyết định.
“Hahahaha!”
“Tôi tin rằng quyết định của chủ tịch Thủy là đúng.”
Tà Mộc Nhiên gần như cười ra nước mắt, cái kinh hỉ này cũng quá lớn rồi.
“Đương nhiên, tôi tin rằng tập đoàn Tả thị dưới sự lãnh đạo của cậu Tả, càng ngày càng huy hoàng hơn. Tôi bây giờ sẽ đi triệu tập đại hội đồng cồ đông, hy vọng cậu Tả có thề tham gia.”
Nói xong, Thủy Thanh Hoa lập tức lấy di động ra, gọi cho cấp dưới.
Lập tức cho tất cả cổ đông đến phòng họp họp, lần này ông ta muốn đưa ra một quyết định trọng đại.
“Đó là điều đương nhiên, tôi tin rằng sẽ không có ai từ chối yêu cầu của tôi.”
Tà Mộc Nhiên gật đầu, khẽ nói một câu vào tai người vệ sĩ.
Vệ sĩ gật đầu rời khỏi phòng làm việc của Thủy Thanh Hoa.
Ngay sau đó, tập đoàn Thủy thị đã tổ chức đại hội đồng cổ đông.
Dưới sự đồng tiền của Tả Mộc Nhiên, tất cả các cổ đông đều bán cổ phần của họ.
Tập đoàn Thủy thị hoàn toàn đồi chủ.
Đại hội cổ đông được tổ chức chưa được bao lâu, tin tức đã được lan truyền ra.
Lúc này, Vũ Hoàng Minh đã trờ về nhà.
Đang chuẩn bị nấu cơm cho mẹ con Tô Thanh Trúc, anh nghe thấy tiếng kêu than của Tô Thanh Trúc từ phòng khách truyền đến.
“Am “Sao vậy?”
Nghe thấy tiếng động, Vũ Hoàng Minh vội vàng ra khỏi bếp, nhìn Tô Thanh Trúc đang chăm chú nhìn vào điện thoại, hỏi: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Tô Thanh Trúc kinh ngạc nói: “Chính là vừa nãy thôi, tập đoàn Thủy thị đồi chủ rồi.”
“ở?”
“Ai thế?”
Vũ Hoàng Minh có chút tò mò.
Buổi chiều bảo Sð Thanh Nam gọi Thủy Thanh Hoa, chẳng lẽ đã sớm như vậy đã được sát nhập vào tập đoàn Thanh Vân rồi?
Nếu đúng như vậy thì việc kinh doanh của Vân Xuyên hoàn toàn nằm trong tay anh.
“Là…tập đoàn Tả thị!”
“Tập đoàn Tả thị ð thành phố Cổ Dương đã đặt chân vào Vân Xuyên. Đây là đang có kế hoạch phát triển một chỉ nhánh sao?”
Trên mặt Tô Thanh Trúc đầy kinh ngạc, cô không ngờ lại có chuyện này.
Mặc dù, một số công ty nhỏ ở Vân Xuyên không thuộc về Vân Xuyên.
Nhưng, các công ty hàng đầu đều là các công ty lớn ở Vân Xuyên.
Nếu các công ty lớn ở bên ngoài muốn vào, ít nhất họ phải chuẩn bị đủ vốn đề có thể có được chỗ đứng ở Vân Xuyên.
“Tập đoàn Tả thị?”
Ánh mắt Vũ Hoàng Minh có phần ngạc nhiên.
Không ngờ tập đoàn Tả thị lại có khả năng trực tiếp thâu tóm tập đoàn Thủy thị, thật sự là có chút không ngờ tới.
“Đúng vậy, tập đoàn Tả thị là một công ty lớn có tiếng tăm ở thành phố Cổ Dương. Nhà họ Thủy bằng lòng bán, cũng không gì lạ lắm.”
Trong mắt Tô Thanh Trúc có chút ghen tị.
“Đến khi nào thì em mới có thể quản lý được Tô thị.”
Nghe xong những lời này, Vũ Hoàng Minh khẽ cười mà không nói gì.
Tuy nhiên, trong thâm tâm anh đáp: Chỉ cần em muốn, bây giờ anh có thề làm được.
Nhưng anh biết rõ, với tính cách kiên cường của Tô Thanh Trúc, nhất định sẽ không muốn anh giúp.
Cô muốn từng bước tiến lên vị trí cao hơn, nên anh chỉ có thể ở bên cạnh cô, dọn dẹp mọi chướng ngại vật ở trước mặt.
Trong hai ngày tiếp theo, Vũ Hoàng Minh đều chuần bị cho đám cưới.
Bây giờ, tất cả nhân viên đã được sắp xếp xong.
Biệt thự nhà họ Tô, cũng đã treo đèn lồng đồ rồi.
Tất cả thiệp mời đã được gửi đi.
Cho đến sáng ngày mồng tám tháng chín.
Chín giờ sáng.
Những chiếc xe sang trọng khác lần lượt đi ra từ bãi đậu xe của tập đoàn Thanh Vân.
Xe nào cũng tấm dòng chữ hÿ lớn màu đỏ.
Dẫn đầu là siêu xe thể thao Porsche màu bạc trị giá hàng trăm tỷ đồng.