Sð Thanh Nam lạnh lùng nhìn khắp phòng họp, mấy người bị anh ta nhìn vô thức chảy mồ hôi ròng ròng.
Hơn hai chục người, có một người giơ tay lên.
Cũng tức là, trong hội trường có tới hơn một nửa trong tổng số người hợp tác với nhà họ Võ và Thủy.
“Chủ tịch Nam, ý của anh là gì?”
Những người giơ tay lên không hiểu lắm, bọn họ tới đây bàn chuyện hợp tác, nhưng có liên quan gì đến chuyện bọn họ hợp tác với công ty khác sao?
“Còn vẫn chưa hiểu ư?” Khóe môi Sở Thanh Nam nỡ một nụ cười lạnh.
“Nếu là những người hợp tác với nhà họ Võ và Thủy thì xin về cho, tập đoàn Thanh Vân chúng tôi tạm thời không hợp tác với các vị”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt!
Nhất là những người giơ tay lên, họ càng không hiểu hơn.
“Chủ tịch Nam, lời anh nói là có ý gì? Chúng tôi hợp tác với nhà họ Võ, họ Thủy nhưng cũng đâu gây trở ngại tới việc hợp tác với quý công ty các vị đâu?”
Mấy người được nhà họ Võ phái tới đều tỏ ra bất mãn, hỏi một Sð Thanh Nam nhìn anh ta một cái, khóe miệng nhếch lên.
“Cho anh ba phút, lập tức cút khỏi tập đoàn Thanh Vân!”
“Nghe hiểu không?”
“Nhà họ Võ thì tính là cái thá gì chứ? Muốn tranh bánh ngọt với tập đoàn Thanh Vân tôi?”
Nghe vậy, người ở hiện trường đều biến sắc.
Lời này hoàn toàn đang tát một cái vào mặt nhà họ Võ.
Bọn họ đều biến, người này là ông chủ của một công ty con thuộc quyền quản lý của nhà họ Võ.
Bây giờ anh ta tới hợp tác với tập đoàn Thanh Vân chắc chắn không đơn giản như vậy.
Hơn nữa, người nhà họ Thủy cũng tới.
Dù sao nhà họ Dương cũng là gia đình thượng lưu hạng hai ở Minh Xuyên, cứ cho là rớt giá thì cũng sẽ không rơi vào trong tay người khác được.
Người nhà họ Mạc không hề xuất hiện, còn nhà họ Võ và Thủy còn chưa kịp buông lời đã bị người ta thu mua mất rồi.
Miếng bánh này, sao bọn họ có thể trơ mắt nhìn người khác cướp đi được.
“Anhl”
“Được, câu này tôi sẽ nói đầy đủ với cấp trên, hy vọng tập đoàn Thanh Vân anh có thể sống tiếp được!” Người nhà họ Võ tức đến bay mày, anh ta thẳng thừng hất tay rời đi.
Người nhà họ Thủy kia nhìn thấy cảnh này cũng nhanh chóng chuồn đi nốt.
“Bây giờ, các vị hãy quay về đi, tập đoàn Thanh Vân tôi không chấp nhận hợp tác với những công ty hợp tác với hai nhà này, nếu như muốn hợp tác với Thanh Vân, vậy thì hãy từ bỏ hợp tác với hai nhà kia.”
Sð Thanh Nam ngồi lên ghế, sắc mặt bình tĩnh nhìn mọi người.
Mấy người còn lại anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không ai ở lại, mọi người đều rời đi hết.
Chỉ có chưa tới mười người là ở lại phòng họp.
“Được rồi, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện hợp tác.” . ngôn tình hài
Sở Thanh Nam mỉm cười, sau đó anh bàn chuyện với từng nhà một.
Sau khi trò chuyện với mấy nhà xong, cuối cùng cũng đến nhà họ Tô Thanh Mai rất thuần thục đưa bản hợp tác tới: “Chủ tịch Nam, đây là kế hoạch sơ bộ của nhà họ Tô, mời anh xem.”
Trong lòng cô ta rất kích động, xem ra bản hợp đồng này sắp thành công rồi.
Chỉ cần nắm chắc bản hợp đồng này, vậy thì thân phận của cô ta ở nhà họ Tô cũng được nâng lên cao một bậc.
Mà vị trí kế thừa gia tộc đó chắc chắn là của cô ta rồi.
Tới lúc đó…
“Cô Tô Thanh Mai có phải không?”
Sð Thanh Nam đặt bản hợp đồng lên bàn, nở nụ cười nhìn cô ta.
“Không ngờ chủ tịch Nam biết tên tôi, đúng là vinh hạnh quá mà.”
Không ngờ chủ tịch của tập đoàn Thanh Vân lại từng nghe đến tên cô ta nữa.
Vậy không phải nói anh ta sớm đã hiểu biết về cô ta rồi hay sao.
Như vậy thì bản hợp đồng này chắc là nắm được một trăm phần trăm rồi.
Sð Thanh Nam gần như đã đoán ra được suy nghĩ của Tô Thanh Mai, anh ta mỉm cười: “Rất xin lỗi cô Mai, bản hợp đồng này tôi không thể ký với cô được.”
Nghe vậy, Tô Thanh Mai sững người, gần như không có phản ứng gì.
Mấy giây sau, cô ta không dám tin nhìn Sð Thanh Nam.
“Chủ tịch Nam, anh đang đùa với tôi sao?”
Cô ta cảm thấy, Sð Thanh Nam nhất định đang nói đùa với cô ta.
“Tôi không đùa đâu, cô Mai, xin về cho.”
Sở Thanh Nam cười, đưa một tay ra.
“Tại sao?”
Cô ta không hiểu, tại sao Sở Thanh Nam phải từ chối hợp tác với nhà ho Tô.