Chiến Long Vô Song

Chương 1103: Chương 1103: Chương 1098




Trần Ninh cười cười, nói với Hoàng Càn và Tống Sính Đình: “Người này nguy hiểm, mọi người tạm thời tránh HT.

Tống Sính Đình lo lắng an nguy Trần Ninh, không chịu đi.

Hoàng Càn cũng không sợ hãi, mỉm cười nói: “Ha ha, có ba người Trần huynh đệ các vị ở đây, tôi có gì sợ?”

Trần Ninh thấy Hoàng Càn và Tống Sính Đình đều không muốn đi trước, anh có chút bát đắc dĩ, nhưng cũng không khuyên nhủ nữa.

Tà Long thấy nhóm người Trần Ninh, không coi trọng hắn, ngay cả Hoàng Càn không biết đánh nhau, còn có người phụ nữTống Sính Đình này, vậy mà cũng không sợ hắn.

Hắn liền tức giận, thân hình chợt động, giống như mãnh hỗ ra khỏi lồng, sát khí đằng đằng nhào về phía Trần Ninh, chuẩn bị đánh chét Trần Ninh trước.

Nhưng thân hình hắn vừa động, Lưu Chấn Bình bên cạnh cũng động.

Lưu Chấn Bình hừ lạnh nói: “Cậu tính là cái gì, cũng dám càn rỡ trước mặt chúng tôi, tôi trước tiên so với cậu.”

Tà Long cảm giác trước mắt hoa lên, thân ảnh cường tráng của Lưu Chấn Bình liền xuất hiện trước mắt hắn.

Tốc độ này, làm cho hắn không thể không lắp bắp kinh hãi.

Nơi này ngoại trừ Trần Ninh ra, vậy mà còn có một cường giả!

Vẻ mặt hắn ngoài ý muốn, nhưng động tác lại không dừng lại chút nào, giơ tay hung hăng đánh về phía Lưu Chấn Bình, thấp giọng quát: “Anh muốn chết, vậy tôi sẽ giết anh trước.”

Lưu Chắn Bình cười lạnh, giơ tay lên cũng ra một quyền.

Oanhl Nắm đắm của hai người hung hăng va chạm với nhau.

Lưu Chấn Bình liên tục lùi lại vài bước.

Tà Long cũng đạp đạp rời khỏi bảy tám bước.

Một quyền cứng chọi cứng này, kết quả vậy mà là cân sức ngang tài.

Vẻ mặt Tà Long khiếp sợ!

Lần này hắn tới giết chiến thần Hoa Hạ Trần Ninh, nhưng không nghĩ tới bên cạnh Trần Ninh có một người bạn, thực lực cũng mạnh như vậy, hoàn toàn không kém hắn.

Trong khoảnh khắc hắn bị sốc!

Triệu Nhược Long cũng động.

Tốc độ Triệu Nhược Long nhanh đến cực hạn, thân như giao long, quyền như phát pháo, trầm giọng nói: “Chậc chậc, lão Triệu tôi cũng tới so với cậu, xem câyh có năng lực gì, dám đe dọa muốn giết chúng tôi.”

Triệu Nhược Long đến cực nhanh, không cho Tà Long suy nghĩ nhiều.

Tà Long một bước lướt tới, như tia chớp nghênh đón, cũng ra một quyền, sắc bén nghênh đón nắm đấm của Triệu Nhược Long.

Oanhl Nắm đắm hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng vang nặng nề như sắm sét.

Mặt đất dưới chân, trong nháy mắt xuất hiện vết nứt giống như mạng nhện.

Triệu Nhược Long đạp đạp liên tục lui ba bước.

Tà Long trực tiếp di chuyển ra sau vài mét, mới miễn cưỡng ồn định thân hình.

Tà Long cảm giác lục phủ ngũ tạng trong lồng ngực mình đều đang quay cuồng, thiếu chút nữa phun máu.

Hắn vừa kinh hãi vừa giận dữ nhìn Triệu Nhược Long, nghĩ trong lòng những người này là ai, sao thực lực cũng khủng bố như vậy?

Trân Ninh nhìn bộ dạng kinh hãi của Tà Long, đoán được suy nghĩ trong lòng đối phương.

Khóe miệng anh khẽ nhéch lên: “Anh có khiếp sợ không, đang suy nghĩ vì sao bọn họ lại mạnh như vậy?”

Vẻ mặt Tà Long kinh nghỉ bắt định, tức giận nói: “Rốt cuộc.

hai người bọn họ là ai?”

Trần Ninh mỉm cười nói: “Vị bên trái này, là tổng chỉ huy quân khu Giang Nam Hoa Hạ chúng tôi, người ta gọi là chiến thần biển Lưu Chấn Bình.”

Cái gì?

Tà Long nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Lưu Chấn Bình tràn ngập rung động.

Thì ra vị trước mắt này chính là tổng chỉ huy quân khu Giang Nam – Lưu Chấn Bình, được xưng là chiến thần trên biển, trách không được thân thủ mạnh như vậy.

Trần Ninh mỉm cười lại nói: “Về phần vị bên phải này, chính là tổng chỉ huy quân khu Tây Cảnh Hoa Hạ chúng tôi, được xưng là rồng của Tây Cảnh.”

Tổng chỉ huy 30 vạn quân Tây Cảnh!

Rồng của Tây Cảnh, Triệu Nhược Long!

Tà Long mở to mắt, miệng hơi mở ra, không dám tin nhìn Triệu Nhược Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.