Anh cúi đầu nhìn, phát hiện chỗ lồng ngực anh vừa rồi bị Miêu Nữ cào, vét thương đen sầm.
Sắc mặt anh hơi thay đổi!
Móng vuốt của Miêu Nữ kia lại có độc.
Trần Ninh biết một vài du hiệp phương tây cùng cao thủ thích khách, thích ngâm độc vào vũ khí, nhưng trước kia anh cũng chưa từng gặp qua đối thủ có vũ khí ngâm độc, cho nên hôm nay có chút sơ suất.
Matthew là tồn tại mạnh nhất trong số mấy trăm cao thủ của đội đặc nhiệm Trảm Long.
Nhưng tên này rất giảo hoạt, vẫn ẩn nhẫn không chịu ra tay, mà không ngừng chỉ huy, thúc giục cường giả tiến công.
Hắn đang quan sát, đang chờ đợi, hắn muốn tìm thời cơ ra tay tốt nhất, đánh chết Đại đô đốc Hoa Hạ.
Trần Ninh trúng độc phát tác biến hóa rất nhỏ, rất nhanh liền khiến cho hắn phát hiện.
Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhe răng: “Ha ha, mọi người tăng cường sức, tên này bị Vana cào, trúng độc rồi.”
“Anh ta sẽ không kiên trì được bao lâu nữa, cơ hội chém giết Đại đô đốc Hoa Hạ đã đến rồi.”
Các cường giả các quốc gia, vốn vừa rồi bị Trần Ninh giết đến có chút không ngắng đầu lên được, bọn họ vừa mới sinh ra sợ hãi.
Đột nhiên nghe được lời của Matthew, trong nháy mắt giống như được tiêm máu gà lần nữa, nhốn nhào giết tới Trần Ninh.
Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ liều chết thủ hộ bên cạnh Trần Ninh.
Điển Chử cũng phát hiện Trần Ninh trúng độc, anh một bên tung chiến đao ngăn cản địch nhân, một bên lo lắng nói: “Đại đô đốc, ngài trúng độc rồi, tôi cùng nhóm Hỗ Vệ ngăn cản, ngài rút trước đi.”
Nhóm Bát Hổ Vệ cũng vừa chống đỡ địch nhân mãnh liệt như thủy triều, vừa nhao nhao nói: “Đúng vậy, Đại đô đốc, ngài mau rút lui, chúng tôi đi sau cùng.”
Tuy rằng Điển Chử cùng Bát Hổ Vệ dũng mãnh!
Nhưng mãnh hồ khó ngăn nổi sói nhiều, nếu Trần Ninh mạnh mẽ phá vòng vây, tỷ lệ thành công rất lớn, nhưng lưu lại Điển Chử cùng Bát Hổ Vệ đi sau cùng, đối mặt với mấy trăm cường giả đẳng cấp thế giới vây công, đoán chừng toàn quân sẽ bị diệt.
Trần Ninh lạnh lùng nói: ‘Quân Bắc cảnh chúng ta có truyền thống, nếu chiến trường có biến, cần phải rút lui.”
“Đầu tiên là tân binh rút lui trước, sau đó là cựu chiến binh rút lui. Quan quân rút lui, đầu tiên là sĩ quan cấp uý rút lui, sau đó là sĩ quan cấp tá, cuối cùng mới là tướng quân.”
“Quân Bắc Cảnh chúng ta, chỉ có tướng quân đi sau củng, không có tướng quân bỏ lại binh lính chiến hữu chạy trốn.”
“Cho nên tình huống hiện tại khẩn cấp, tôi đi sau cùng, mọi người lui trước.”
Quân Bắc Cảnh sở dĩ có thể trở thành tồn tại có sức chiến đấu mạnh nhất trong tất cả quân khu Hoa Hạ, ngoại trừ thực lực cường hãn của Trần Ninh ra, còn là vì quân Bắc Cảnh vẫn tiếp tục truyền thống vinh quang.
Quy củ trước của quân Bắc Cảnh là, khi rút lui, phải là tân binh lui trước, sau đó đến cựu chiến binh. Phải là sĩ quan cấp uý sĩ quan cấp tá lui trước, sau đó là tướng quân.
Do đó, tỷ lệ hy sinh của các tướng quân của quân Bắc Cảnh là quân đội cao nhát thế giới.
Nhưng mà, tân binh của quân Bắc Cảnh, còn có các sĩ quan trung hạ tầng của quân Bắc Cảnh, cũng thường thường quân nhân bịu kích thích sâu nhất, phần đấu vươn lên nhát.
Thường thì tướng quân cùng các cựu chiến binh hy sinh, tân binh cùng các quan quân trung hạ tầng mài giữa tiến về phía trước, rất nhanh liền trưởng thành, đảm đương nồi gánh nặng.
Bằng cách này, cựu chiến binh hy sinh, tân binh lớn lên trở thành cựu chiến binh, lại dẫn dắt tân binh, tuần hoàn không ngừng, sinh sôi không ngừng. . Truyện Điền Văn
Cũng bởi vậy, quân Bắc cảnh từ trên xuống dưới, các sĩ quan đều rất trẻ.
Các tướng quân Bắc Cảnh, trong tất cả quân khu Hoa Hạ, đều là nhóm trẻ nhất.
Hiện tại, tình huống nguy cấp, Trần Ninh chuẩn bị tự mình đi sau cùng, bảo Điển Chử cùng nhóm Bát Hỗ Vệ lui trước.
Thế nhưng, Điển Chử là đội trưởng cảnh vệ của Trần Ninh, Bát Hồ Vệ là đội cảnh vệ của Trần Ninh.
Đội cảnh vệ làm sao có thể vứt bỏ thủ trưởng, một mình chạy trồi chết.
Bởi vậy, Trần Ninh không rút, Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ cũng không rút.
Trần Ninh tức giận nói: “Được, nếu tất cả mọi người đều không rút lui, vậy thì bất chấp, giết sạch đám chó trước mắt này mới thôi.”
Điển Chử cùng Bát Hồ Vệ đồng loạt quát: “Được, chúng ta cùng Đại đô đốc, cùng sống cùng chết.”
Trần Ninh không hề lưu tay nữa, trỏ tay rút ra một thanh chiến đao, cố nén kịch độc phát tác khiến đến đầu óc choáng váng, nhanh như chớp giết về phía địch nhân.
Bái Chiến đao giống như lưu quang phá không, chợt lóe lên rồi biến mắt.
Mấy cao thủ đội đặc nhiệm Trảm Long trực tiếp bị Trần Ninh chém đứt đâu, đông loạt ngã xuông.
Tay Trần Ninh cầm chiến đao, áp chế khó chịu, tranh thủ thời gian giết vào đám địch nhân, chuẩn bị chạy đua với tử thần, tranh thủ giải quyết trận chiến tàn khốc này trước khi kịch độc phát tác toàn diện.
“Giết Mười mắy cao thủ giơ vũ khí, đồng thời vọt tới Trần Ninh.