Bí mật?
Ánh mắt Hạng Thủy Nghiên không khỏi sáng ngời, càng thêm xác định người trước mắt này chính là Đại đô đốc.
Cũng chỉ có Đại đô đốc mới có thể thần bí như vậy, sẽ không nói cho người khác biết mình đang làm gì!
Hạng Thủy Nghiên cười khanh khách nói: “Được rồi, nếu là bí mật, vậy tôi sẽ không hỏi.”
“Anh Trương, tôi biết gần đây có một quán cà phê có cảnh rất tốt, nều không tôi mời anh uống cà phê đi, coi như là vì hành vi vừa rồi tôi không cẩn thận đụng phải anh.”
Trương Viễn nghe vậy trong lòng âm thầm vui mừng: Khá lắm, thầy bói nói mình vào Thủ đô sẽ có tai họa, hiện tại xem ra nào có tai họa gì, căn bản là đào hoa tới.
Mặt mày hắn hớn hở cười nói: “Được rồi, em Hạng mời.”
Hai người từng người mang ý xấu riêng, trong lúc lặng yên, hai người đã kêu lên anh anh em em thân thiết.
Trương Viễn dẫn theo hai vệ sĩ của hắn, cùng Hạng Thủy Nghiên đi ra khỏi cửa hàng quần áo.
Hắn đã rất ngạc nhiên khi thấy một chiếc Ferrari màu đỏ phiên bản giới hạn ở cửa, trị giá hơn 20 triệu đô la.
Hắn không khỏi âm thầm chát lưỡi, ai yô, nhị tiểu thư nhà này thật sự là bất phàm, không được, nhất định phải đem cô ta cưa tới tay, nâu thành cơm, sau này trở thành con rẻ của Hạng gia, tiền đồ cũng không cần lo lắng.
Sau khi xác định Thủy Nghiên trước mắt này chính là nhị tiểu thư Hạng gia.
Hắn càng thêm ân cần, nói đùa cười đùa với Hạng Thủy Nghiên, không lâu đã đi tới hành lang quán cà phê.
Hai người mang theo vệ sĩ, đi vào quán cà phê, tùy tiện tìm một chỗ ngồi ngồi xuống.
Trương Viễn đang muốn hỏi Hạng Thủy Nghiên uống cái gì?
Bỗng nhiên, hắn phát hiện vẻ mặt Hạng Thủy Nghiên có chút khác thường, hắn hơi sửng sốt, liền theo hướng ánh mắt Hạng Thủy Nghiên nhìn lại.
Sau đó, hắn liền nhìn thấy một bàn cách đó không xa, ngồi một nam một nữ, chính là Trần Ninh cùng Đồng Kha.
Thì ra, sau khi Trần Ninh và Đồng Kha mua quần áo xong từ cửa hàng quần áo đi ra, Đồng Kha nói khát nước, hai người liền đi vào quán cà phê này, uống một tách cà phê nghỉ ngơi một chút.
Nhưng Trần Ninh và Đồng Kha không ngờ chính là, ở chỗ này lại gặp Trương Viễn cùng Hạng Thủy Nghiên.
Đây thực sự là oan gia ngõ hẹp!
Trong nháy mắt Trương Viễn nhìn thấy Trần Ninh và Đồng Kha, hắn kinh ngạc, chợt ánh mắt liền lạnh lẽo.
Hắn còn ghi hận Đồng Kha châm chọc hắn là ẻo lả!
Hạng Thủy Nghiên chú ý tới lúc Trương Viễn nhìn Trần Ninh và Đồng Kha, ánh mắt lạnh như băng, cô ta kinh ngạc nhỏ giọng hỏi: “Anh Trương, anh biết hai người bọn họ?”
Trương Viễn lạnh lùng nói: “Chưa nói tới không quen, chỉ là một chút đụng chạm nhỏ.”
Hạng Thủy Nghiên nghe vậy ánh mắt sáng ngời.
Tuy rằng Trần Ninh bị loại khỏi chức vụ tổng chỉ huy quân Bắc Cảnh, nhưng vẫn giữ lại cấp bậc Thiều soái.
Trương Viễn nói có chút đụng chạm với Trần Ninh!
Can đảm lạnh lùng bình tĩnh dám nói ra có chút va chạm với Thiếu soái như vậy, cũng chỉ có Đại đô đốc đi?
Trong lòng Hạng Thủy Nghiên càng thêm tin tưởng, Trương Viễn quả thật chính là Đại đô đốc vô cùng thần bí kia.
Hạng Thủy Nghiên nói: “Anh Trương, chúng ta thật sự có duyên, thậm chí ngay cả kẻ nhân, chúng ta đều là cùng một người.”
Kẻ thù?