Chiến Long Vô Song

Chương 467: Chương 467: Tội Sống Khó Tha






Hai người Qủy Long và Hắc Ma đều không vội vàng động thủ mà đều đứng tại chỗ đánh giá Trần Ninh một lượt.

Thân hình Trần Ninh khá cao, mắt như sao. Trên người tỏa ra một khí tức công tử quý tộc nhàn nhạt, cho dù nhìn thế nào cũng không giống một người có võ công lợi hại.

Kỳ Lân, Long Bát Hoang, Chu Yếm cùng với Cùng Kỳ của nhà họ Lý thật sự bị tên tiểu tử này giết chết sao?

Quỷ Long nhìn Hắc Ma: “Anh có tự tin một mình giết được anh ta không?”

Hắc Ma mặt vô tình nói: “Phí lời.”

Quỷ Long cười híp mắt nói: “Anh tự tin mấy chiêu có thể giết chết được anh ta?”

Hắc Ma vốn dĩ định nói ba mươi chiêu nhưng nhìn bộ dạng như cười như không của Qủy Long trong lòng lập tức động, đổi thành nói: “Năm mươi chiêu, tôi nhất định giết chết hắn ta.”

Quỷ Long cười cười: “Trong vòng ba mươi chiêu nếu như cậu có thể giết được anh ta vậy thì chủy thủ Qủy đó của tôi sẽ là của anh.”

Mắt Hắc Ma sáng lên: “Nếu như trong vòng ba mươi chiêu chưa giết được hắn thì sao?”

Quỷ Long cười nói: “Vậy thì Bính Hắc đao của anh sẽ thuộc về An tôi.

“Được”

Hắc Ma cười lớn, kết hợp với chiếc đầu trọc sáng chói cùng hình xăm màu xanh đó khiến hắn ta càng trở nên dọa người hơn.

Lý Tử Thần cùng máy tên thuộc hạ đứng ở bên cạnh cười híp mắt nhìn theo.

Tống Sính Đình sớm đã bị dọa cho mặt trắng bệch rồi, mặc dù cô không hiểu về chiến đấu lắm nhưng cô không có ngốc, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết được Qủy Long và Hắc Ma kia rất kinh khủng.

Bây giờ, Qủy Long cùng Hắc Ma cá cược với nhau có thể giết Trần Ninh trong vòng vài chiêu, màn này thật sự dọa cô rồi.

Trần Ninh vẫn bình thản như cũ, anh an ủi Tống Sính Đình không cần lo lắng để anh xử lý.

Sau đó, anh nhìn Qủy Long và Hắc Ma nhàn nhạt nói: “Hai tên phế vật các người không cần cá cược nhau làm gì, cả hai cùng lên luôn đi, đừng lãng phí thời gian của tôi.”

Hai tên phế vật?

Cùng nhau lên?

Quỷ Long kinh ngạc sững sờ.

Hắc Ma kinh ngạc sững sờ.

: Ngay cả đến Tống Sính Đình và đám người Lý Tử Thần toàn bộ đều kinh ngạc đến sững sờ cả người.

Ánh mắt Qủy Long xoẹt qua tia phẫn nộ.

Toàn thân Hắc Ma cũng tản ra một cỗ sát khí.

Hai người bọn họ đã bị Trần Ninh chọc cho kích động, điên cuồng rồi, tên Trần Ninh này đúng là không biết trời cao đất dày là gì mà.

Hắc Ma tính cách cuồng bạo, hắn ta dẫn đầu xông lên giống như một con hỗ đen, khí thế phừng phừng lao đến chỗ Trần Ninh, tốc độ vô cùng nhanh.

Tốc độ mà Hắc Ma bạo phát liền khiến đám người Lý Tử Thần xem máu cũng sôi trào.

“Chết đi cho ông!”

Hắc Ma phẫn nộ rat ay, không có chút lưu tính nào, một chiêu ra dùng toàn bộ sức lực.

Một cú đấm của hắn ta mang theo luồng gió lớn, xoẹt trong không khí. Không khí xung quanh cú đám đều như bị biến dạng đi, chỉ thấy sự khủng bố của cú đấm này.

Lý Tử Thần xem mà hưng phấn kích động đến hò reo.

Tống Sính Đình thì căng thẳng đến mức không dám thở, mắt nhìn chằm chằm vào Trần Ninh, chỉ sợ Trần Ninh xảy ra bắt kì chuyện gì.

Đúng vào lúc này, Trần Ninh cũng đã ra tay rồi.

Trần Ninh đưa tay lên, cũng là một cú đắm nhìn trông thoải mái, thản nhiên hơn tên Hắc Ma nhiều, nắm đấm của anh lướt nhẹ nhàng dường như không có bao nhiêu lực.

Có thể không biết, Trần Ninh chỉ là tùy ý vung nắm đắm nhưng lại ần chứa sức mạnh phong hải vô cùng lớn, trong đó vô hình chung còn có cả khí kình.

Khi hai nắm đấm của hai người chuẩn bị đụng vào nhau thì Hắc Ma tiếp xúc với khí kình của Trần Ninh, sắc mặt hắn ta biết dạng trong chốc lát, kinh hãi kêu lên một tiếng.

Thật mạnh!

Tận sâu trong tim Hắc Ma thầm vang lên cảnh báo nhưng bây giờ hắn ta đã không có cơ hội để lùi lại rồi.

Chỉ có thể liều mạng dùng toàn bộ khí lực dồn vào cú đấm đó, hai nắm đắm va vào nhau.

Bùm!



Chủy thủ như một con rắn độc lao thẳng về phía tâm tạng của Trần Ninh.

Trân Ninh đưa tay lên nhẹ nhàng dùng hai ngón tay kẹp chủy thủ của Qủy Long lại, bắt lấy một đao này của Qủy Long.

Khổng tử Qủy Long phóng lớn, Trần Ninh như vậy mà có thể chặn được một đao sắc lạnh này của hắn ta, hơn nữa còn chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy chủy thủ.

Thật mạnh!

Ngay khi Trần Ninh buông tay ra thì chủy thủ của Qủy Long liền không giữ được chắc nữa mà bay ra khỏi tay.

Nháy mắt chủy thủ biến mắt, cạch một tiếng, nó đã ghim lên một cây liễu ở phía đằng xa.

Quỷ Long kinh hãi nhìn Trần Ninh, cuối cùng hắn ta cũng phát hiện ra hắn và Trần Ninh hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.

Hoa Hạ từ lúc nào có một vị cường mạnh cao thủ khủng bố như vậy, hơn nữa trước giờ hắn ta cũng chưa có nghe đến.

Lúc này hắn ta không nghĩ nhiều đến việc này, khêu lên một tiếng, liều mạng xông lên.

Tay phải của hắn ta như móng hỗ, hung hăng nhào vào ngực của Trần Ninh, có gắng muốn moi tim của Trần Ninh ra.

Nhưng mà lúc này Trần Ninh đã tung cú đá ra.

Bụp!

Trần Ninh đưa tay lên nhẹ nhàng dùng hai ngón tay kẹp chủy thủ của Qủy Long lại, bắt lấy một đao này của Qủy Long.

Khổng tử Qủy Long phóng lớn, Trần Ninh như vậy mà có thể chặn được một đao sắc lạnh này của hắn ta, hơn nữa còn chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy chủy thủ.

Thật mạnh!

Ngay khi Trần Ninh buông tay ra thì chủy thủ của Qủy Long liền không giữ được chắc nữa mà bay ra khỏi tay.

Nháy mắt chủy thủ biến mắt, cạch một tiếng, nó đã ghim lên một cây liễu ở phía đằng xa.

Quỷ Long kinh hãi nhìn Trần Ninh, cuối cùng hắn ta cũng phát hiện ra hắn và Trần Ninh hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.

Hoa Hạ từ lúc nào có một vị cường mạnh cao thủ khủng bố như vậy, hơn nữa trước giờ hắn ta cũng chưa có nghe đến.

Lúc này hắn ta không nghĩ nhiều đến việc này, khêu lên một tiếng, liều mạng xông lên.

Tay phải của hắn ta như móng hỗ, hung hăng nhào vào ngực của Trần Ninh, cố gắng muốn moi tim của Trần Ninh ra.

Nhưng mà lúc này Trần Ninh đã tung cú đá ra.

Bụp!

Trần Ninh vung tay mạnh mẽ tát thẳng lên mặt Lý Tử Thần.

Chát!

Một cú này vô cùng mạnh, trực tiếp làm cho má trái của Lý Tử Thần rách ra rướm máu, gãy vài chiếc răng.

“Qùy xuống!”

Sau khi cho Lý Tử Thần một bạt tai, Trần Ninh dùng một tay ấn vai của Lý Tử Thần xuống.

Lý Tử Thần đứng không vững lập tức quỳ xuống mặt đất, đau tới mức mặt nhăn lại.

Lý Tử Thần bình thường luôn kiêu ngạo, lúc này cũng phải nhẫn nhịn đau khổ mà cầu xin: “Trần tiên sinh, tôi sai rồi, xin anh tha cho tôi một lần.”

Trần Ninh lạnh nhạt nói: “Vốn dĩ theo như tính cách của tôi, anh dám khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi, tôi đã sớm giết anh rồi.”

“Có điều như lúc trước tôi đã nói với Lý Thủ Nhân, cho nhà họ Lý một con đường sống nên tôi sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng. Có điều, tội chết có thể miễn, tội sống không thể tha.”

Nói xong Trần Ninh giơ chân lên mạnh mẽ đạp vào đầu gối của Lý Tử Thần.

Rắc một tiếng, chân trái của Lý Tử Thần trực tiếp bị gãy ra.

“Aaa”“

Lý Tử Thần kêu lên thảm thiết.

Trần Ninh dửng dưng nói: “Lập tức cút khỏi Trung Hải, sau này sau này nhà họ Lý các người không được phép bước chân vào tỉnh Giang Nam nửa bước, néu không sẽ giết không tha.”

“Cút!”

Những tên thuộc hạ của Lý Tử Thần lúc này mới hoảng loạn bước đến dìu Lý Tử Thần dậy, đem theo thi thể của Qủy Long và Hắc Ma chạy đi.

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.