Chiến Long Vô Song

Chương 141: Chương 141: Tự gọi xe cấp cứu cho mình!






Tin Lục San San chết, rất nhanh liền truyền ra ngoài.

Mọi người thi nhau phỏng đoán, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Có một cách nói được lan truyền rộng rãi là: Thủ phủ tiền nhiệm Trung Hải Âu Dương Hải, cầu xin Đường lão gia, cứu Trần Ninh một mạng, Đường lão gia đồng ý rồi.

Nhưng Lục San San lại làm trái mệnh lệnh của Đường lão gia, khăng khăng muốn giết Trần Ninh, điều này đã chọc giận đến Đường lão gia.

Đường lão gia tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Đường lão gia tìm đến Vương Đạo Phương, lấy đi mạng nhỏ của Lục San San. Răn đe mọi người, đây chính là kết cục của việc làm trái lời Đường lão gial Tống gia, khu nhà cao cấp.

Một nhà Tống Thanh Tùng, đang thảo luận bàn bạc.

Tống Trọng Hùng nói kháy: “Chúng ta còn cho rằng Trần Ninh giỏi như thế nào, hóa ra không có nửa điểm liên quan đến cậu ta.”

Tống Trọng Bình cũng nói theo: “Đúng vậy, nghe nói không phải là Âu Dương Hải cầu cứu Đường lão gia, Đường lão gia nợ Âu Dương Hải một ân tình, thì có lẽ bây giờ Trần Ninh là một cái xác vô hồn rồi.”

Ề Tống Thanh Tùng hừ lạnh nói: “Lúc đó còn cho rằng Trần Ninh thật lợi hại, hóa ra chỉ là cáo giả oai hùm, mèo mù gặp phải chuột chết.”

“Đáng tiếc sợi dây chuyền rubi đó, sớm biết kết cục của Lục San San sẽ thành ra thế này, chúng ta không nên tặng cô ta sợi dây chuyền có giá trị như vậy.”

Cát Mỹ Lệ gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta chẳng được lợi ích gì cả. Tự vui mừng, rồi lại sợ bóng sợ gió.”

Tiểu khu hoa viên Giang Tân, trong nhà.

Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ cũng vô cùng vui mừng cầm viên ngọc rubi phát sáng đã mất nhưng lấy lại được lên, hai người khen Trần Ninh quá giỏi giang, thật sự tìm được sợi dây chuyền về.

Tống Sính Đình vừa mới gọi điện thoại xong, đi tới, vui mừng nói với Trần Ninh: “Không ít bạn bè gọi điện thoại tới, hỏi thăm về an nguy của chúng ta. Em cũng biết một số chuyện từ miệng bọn họ.”

Trần Ninh chớp chớp mắt: “Chuyện gì?”

Tống Sính Đình nói: “Nghe nói là Đường lão gia nhìn không vừa mắt Lục San San, mời đến Vương thiếu tướng, bảo vệ công đạo, trừng trị Lục San San.”

Một nhà Tống Sính Đình đều cảm khái trước một người ngay thẳng chính trực không vụ lợi như Đường lão gia, nói rằng Đường lão gia thật đúng là quan lớn thanh liêm trong dân gian.

Trần Ninh nghe xong, khóe miệng hơi nhéch lên, không tỏ rõ ý kiến của mình.

Ngày hôm sau là cuối tuần, con gái Tống Thanh Thanh bị đưa đến lớp học cờ vây học chơi cờ.

Dạo này Tống Sính Đình khá bận rội, hiếm thấy cuối tuần có thời gian rảnh, liền kéo Trần Ninh đi dạo phố với cô.

Hai người đến trung tâm thương mại Thiên Hà, đi dạo từng tầng một.

Tầng ba là hội sở tập thể hình, từ trước đến nay Tống Sính Đình chưa bao giờ tham gia vào một lớp tập thể hình nào cả, cô nhiều nhất chỉ là ở nhà tự tập yoga mà thôi.

Gần đây lúc cô nhàn rỗi không có việc gì làm, trên tik tok thấy không ít mỹ nữ ở phòng tập thể thao tập gym, ví dụ như tập mông giảm eo gì gì đó.

Lòng yêu cái đẹp ai ai cũng có, Tống Sính Đình nhìn thấy mấy phòng tập gym này, cũng bắt đầu nảy sinh hiếu kỳ, lôi kéo Trần Ninh đi vào.

Cô muốn thấy rốt cuộc phòng tập gym là như thế nào, có phải là đến phòng tập gym tập luyện, sẽ có thể có được một thân hình cân đối, tiêu chuẩn?

Mặc dù hiện tại là 10 giò sáng, nhưng trong phòng tập gym, đã có không ít nam thanh nữ tú đang sử dụng các thiết bị tập thể hình tập luyện, cũng có không ít huấn luyện viên thân hình cường tráng đang hướng dẫn.

Chỉ là, Trần Ninh thấy đám huấn luyện viên này, đều đang vây quanh đám học viên nữ đó.

Hơn nữa lúc hướng dẫn động tác cho học viên nữ, còn cố ý “chám mút” bọn họ.

Mà đám học viên nữ không biết là không có vấn đề gì, hay là không phát hiện ra, tùy ý cho bọn huấn luyện viên chiếm tiện nghỉ.

Trần Ninh cũng sẽ không đồng ý cho bà xã của mình tập luyện ở loại địa phương này, đang muốn kêu Tống Sính Đình đi.

Đột nhiên có một tên huấn luyện viên dáng người vô cùng cường tráng, mặc áo cha lỗ cùng với quần thể thao, chân mang giày thể thao Adidas đi đến.

Tên huấn luyện viên cười híp mắt nói: “Chào hai người, hai người đến đăng ký tập gym sao? Tôi tên là Lương Vĩ Kiệt, là huấn luyện viên tập thể hình cao cấp ở đây!”

Lúc tên Lương Vĩ Kiệt này nói chuyện, chỉ cười tít mắt nhìn chằm chằm vào Tống Sính Đình, không nhìn Trần Ninh lấy một cái, rõ ràng anh ta chỉ muốn làm huấn luyện viên cho Tống Sính Đình.

Tống Sính Đình không chú ý đến ánh mắt của Lương Vĩ Kiệt, › cô chỉ cho rằng huắn luyện viên lúc nào cũng nhiệt tình như thế với học viên.

Cô có chút ngượng ngùng nói: “Không phải không phải, chúng tôi chỉ là hiếu kì nên mới vào đây xem thôi.”

Tầm mắt Lương Vĩ Kiệt rơi trên dáng người cao gầy yêu điệu của Tống Sính Đình, cười híp mắt nói: “Thân hình của vị tiểu thư này rất đẹp, nhưng tôi cảm thấy còn có thể đẹp hơn nữa.

Nếu cô đăng kí tham gia khóa tập gym chỗ chúng tôi, thân hình của cô sẽ càng trở nên hoàn mỹ.”

“Ví dụ mông, sẽ trở nên cong hơn, có sự co dãn đàn hồi.”

Lúc Lương Vĩ Kiệt nói chuyện, thế mà lại vươn tay ra sờ mông Tống Sính Đình.

Trần Ninh nhanh tay nhanh mắt, không đợi tay Lương Vĩ Kiệt chạm vào Tống Sính Đình, liền trước một bước gạt tay Lương Vĩ Kiệt ra, giận dữ nói: “Anh làm cái gì?”

Ánh mắt Lương Vĩ Kiệt ở sâu bên trong lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng biểu cảm trên mặt anh ta lại rất nghiêm túc đúng đắn.

Giống như hành động ban nãy của anh ta, như là bác sĩ bắt mạch cho người bệnh vậy, không có gì không thích đáng cả.

Anh ta không vui nói: “Vị tiên sinh này, tôi chỉ là đang nói với vị tiểu thư này, cơ thể cô ấy có một số chỗ có thể thay đổi hoàn mỹ hơn mà thôi. Cũng không có ý đồ xấu, anh tức cái gì vậy?”

Trần Ninh lạnh lùng nói: “Lưu manh biến thái đều có thể nói được họp tình hợp lý như vậy?”

Lương Vĩ Kiệt nghe vậy nhất thời không vui, anh ta cao 2m, từ trên cao trừng mắt nhìn xuống Trần Ninh: “Nói cho tử tế, ai lưu manh biến thái? Con mẹ nó dám bêu xấu tôi, có tin tôi đánh anh không?”



Trần Ninh cũng giơ một quyền lên.

Rằm!

Nắm đấm hai người va chạm vào nhau.

Xương cốt kêu rang rắc vỡ vụn, tay phải Lương Vĩ Kiệt thế mà lại dập nát, mu bàn tay sung còn to hơn cả màn thầu.

“AI”

Tiếng kêu thảm thiết của Lương Vĩ Kiệt vừa mới vang lên, Trần Ninh đã nâng chân lên.

Phịch một tiếng, Lương Vĩ Kiệt bị Trần Ninh đá bay lộn ngược, đụng trúng dãy thiết bị tập luyện, mắt thấy toàn thân bị trọng thương.

Bọn huấn luyện viên ở hiện trường, còn có rất nhiều trai gái đang tập gym, tất cả đều sợ ngây người.

Trần Ninh hừ lạnh một tiếng, đang chuẩn bị cùng Tống Sính Đình rời đi.

Một đám bác sĩ y tá, nhắc cáng cứu thương, vội vội vàng vàng chạy tới.

Vị bác sĩ dẫn đầu bước vào liền hỏi: “Huấn luyện viên Lương Vĩ Kiệt gọi 120 kêu xe cứu thương, người bị thương mà anh nói đang ở đâu?”

Trần Ninh cười cười chỉ đường cho đám bác sĩ y tá vừa mới chạy đến: “Người đang nằm trong đống phé vật kia, chính là người bị thương nặng phải cấp cứu, huấn luyện viên Lương Vĩ Kiệt.”

Đám bác sĩ y tá nghe vậy trợn tròn mắt, đầu đầy mờ mịt nói: “Chuyện là như thế nào? Không phải huấn luyện viên Lương Vĩ Kiệt gọi 120 kêu xe cấp cứu đến sao? Sao người cần cấp cứu lại chính là anh ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.