Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 322: Chương 322




Nhưng con trai của chủ cửa hàng này, cậu ta không coi tôi là thượng đế, chê cười tôi, nói tôi nghèo hèn, nói tôi bị...

Cả trăm người khách đồng thanh trả lời. “Tốt!”

Ngô Tuệ Lan hài lòng nói: “Nếu các vị đã tức giận, vậy mời các vị nghe tôi nói một câu, sau này đừng đến cửa hàng 4S này mua xe nữa, nếu không chắc chắn sẽ có một ngày các vị rơi vào trường hợp như tôi, bị con trai chủ cửa hàng này châm biếm chế nhạo, các vị có đồng ý với tôi không?" “Đồng ý!”

Các khách hàng một lần nữa đồng thanh trả lời.

Ngô Tuệ Lan cười ha ha. “Vậy các vị có thể rời đi, tiện thể đăng thông tin lên mạng, để mọi người ở Cổ Cảnh này đều biết, con trai chủ cửa hàng này coi thường người khác như thế nào” “Con rể, ông xã, bọc tiền vào thôi, chúng ta đến tiệm khác mua xe!”

Tiêu Thanh và Mục An Minh lập tức ngồi xổm xuống nhặt tiền.

Các khách hàng quanh đó cũng bắt đầu đăng tải video lên mạng.

Tiêu Vĩnh Việt hoảng loạn, vội nói: “Phu nhân, bà không thể làm như thế được, bà làm vậy, cửa hàng 4S chúng tôi sẽ chịu tổn thất nặng nề đó phu nhân!”

Ngô Tuệ Lan hừ giọng: “Ai bảo con trai ông làm tổn thương lòng tự trọng của tôi? Vậy thì tôi cho các người phá sản!”

Tiêu Hữu Cường ưỡn ngực quát lớn: “Bà làm vậy là xâm phạm nghiêm trọng đến quyền lợi của cửa hàng 4S chúng tôi. Tin tôi báo công an đến bắt bà ngay lập tức không?” “Bảo đi, ông báo đi!”

Ngô Tuệ Lan uy hiếp: “Nói cho tên nhãi mày biết, bà đây quan hệ rất rộng, bà đây từng bắt tay với thị trưởng thành phố, quen biết cục trưởng cục tuần tra, hộ quốc chiến soái còn điều đội bảo vệ đến cứu bà già này.” “Mày không sợ làm to chuyện đâu, cứ báo cảnh sát đi, xem ai quan hệ rộng hơn, ai có thể hả hệ đến phút cuối!”

Tiêu Vĩnh Việt nghe xong, mặt cắt không còn giọt máu. “Mày đúng là đồ ăn hại, ông đây bị mày hại thê thảm rồi!”

Ông ta tức giận đấm đá Tiêu Hữu Cường, khiến Tiêu Hữu Cường ngã lăn ra đất nằm như con chó chết.

Sau đó đến chỗ Ngô Tuệ Lan, kh người kính cẩn: “Phu nhân, tôi thay mặt con trai tôi, chân thành xin lỗi bà, tôi xin tặng bà chiếc Mercedes-Benz S6 miễn phí. “Phu nhân muốn mua dàn xe, chúng tôi cũng sẽ không lấy đồng nào. Bà muốn mua bao nhiêu xe, xin tặng bà bấy nhiêu chiếc. Chúng tôi tặng thêm năm năm bảo hành và bảo dưỡng miễn phí cho những chiếc Mercedes-Benz mà bà đứng tên.” “Tôi không xin gì cả, chỉ mong bà có thể lượng thứ cho thái độ phục vụ của cửa hàng 4S chúng tôi. Đừng làm mọi chuyện rối thêm, cũng đừng triệt đường kinh doanh của cửa hàng 4S chúng tôi, cầu xin phu nhân!”

Ngô Tuệ Lan nghe xong, liền im lặng ngay tức khắc. Nhìn sang Tiêu Thanh hỏi: “Con rể, cậu tính giúp tôi, như thế thì tôi kiếm được bao nhiêu tiền?”

Tiêu Thanh nói: “Một chiếc Mercedes-Benz hạng sang, phí một năm bảo hành và bảo dưỡng, là một trăm năm mươi triệu trở lên. Chi phí một năm cho hai mươi chiếc xe là hai tỷ rưỡi, năm năm là mười lăm tỷ “Hai mươi chiếc xe được miễn phí, có thể tiết kiệm xấp xỉ mười lăm tỷ. “Thêm chiếc Mercedes-Benz S6, giá hơn sáu tỷ. “Tổng cộng mẹ kiếm được hơn ba mươi tỷ” “Ôi dào!”

Ngô Tuệ Lan nghe đến đây liền vui vẻ ngay. “Nói vậy thì bà già này còn có thể không tha thứ cho bọn họ sao?”

Đứng trước những quyền lợi hấp dẫn như vậy, Ngô Tuệ Lan muốn thỏa hiệp.

Tiêu Thanh nói: “Mẹ có thể không tha thứ cũng được, chúng ta không thiếu gì chút tiền mọn đấy.

Ngô Tuệ Lan trừng mắt nhìn anh: "Nói như cậu giàu có lắm vậy.

Nói rồi, bà ta nhìn sang Tiêu Vĩnh Việt: "Mặc dù bà đây không thiếu chút tiền ít ỏi đấy, nhưng nhìn thái độ xin lỗi của ông cũng không đến nỗi nào, bà đây quyết định cho ông cơ hội.” “Trước tiên mời bà già này vào cửa hàng 4S, tiếp đãi cho tử tế, rồi chúng ta nói đến chuyện giá cả xe cộ sau” Tiêu Vĩnh Việt gật đầu lia lịa, nghiêng mình kính cẩn mời Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh và Tiêu Thanh vào phòng tiếp đón khách VIP của 4S.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.