"Tôi dẫn chương trình nhiều năm như vậy, đưa tiền cho tôi, mối quan hệ của tôi với nhiều đại ca rất tốt, trong đó có mấy người không chỉ có có tiền, quan hệ cũng rất khăng khít, bà tưởng cứ nói bắt tôi liền bắt được. Khi Đại Cơ Kha tôi vừa mới ra ngoài hỗn loạn, bà nghĩ bà có thể hù dọa một cách tùy tiện?
“Hơn nữa, tôi tự bỏ tiền túi ra, khách sạn người ta cũng đồng ý để cho tôi bao trọn nơi này, nếu đã như vậy thì không có sự cho phép của tôi. Những người khác không được phép vào, tôi không cho bà vào có vấn đề gì không?" "Bà có giỏi thì báo cảnh sát đi, tôi không tin là tôi có thể bị bắt được!"
Anh ta tự tin đáp.
Thứ nhất, trong số những đại ca mà anh ta quen biết, quả thực có không ít người gia cảnh rất khủng.
Thứ hai, ông chủ của anh ta là Hàn Thanh Văn, anh ta có thể là giàu có nhất Thanh Châu, các mối quan hệ ở Thanh Châu cũng rất chắc chắn và chẹt chẽ.
Thứ ba, anh ta đã từng nghe cổ đông Mục Hải Long nói, con rể của người phụ nữ này, cùng lắm cũng chỉ là một người đưa chuyển phát nhanh. Cho dù từng đi lính, đánh trận thì cũng chỉ là tiểu binh, làm sao có thể chống lại hằn? Cho nên, anh ta cũng không sợ hãi
một chút nào
"Mẹ, Đại Cơ Kha này là một trong những người dẫn chương trình nổi tiếng nhất trên mạng, nhà anh ta có một đại ca, tiêu thụ hơn một trăm triệu trên nên tảng phát sóng trực tiếp, cho Đại Cơ Kha coi như bảy tám mươi triệu, chúng ta vẫn không nên trêu chọc Đại Cơ Kha, đại ca mà hắn quen biết quả thực rất lợi hại.
Mục An Phong nhẹ giọng khuyên
bảo.
Ngô Tuệ Lan nghe xong, sự tự tin liền biến mất, đang chuẩn bị đưa các vị khách rời khỏi đó.
Ngay sau đó, một giọng nói đột
nhiên vang lên. "Mẹ, sao còn chưa vào khách sạn, xảy ra chuyện gì thế a?"
Lời này nói ra, mọi người nhìn lại phía đó, chính là Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam đang tiến vào đám người, đi tới trước mặt Ngô Tuệ Lan.
Ngô Tuệ Lan tức tối.
Liền đem sự tình một năm một mười kể lại hết cho Tiêu Thanh cùng Mục Thiên Lam nghe.
Sau khi nghe, Tiêu Thanh mim cười: "Mẹ, đừng tức giận, cũng không cần phải đưa khách rời đi, cứ để đó con tự có cách đối phó."
Nói tiếp, anh nhìn về phía Đại Cơ Kha, nhàn nhạt nói: "Tôi thật sự không muốn đập vỡ chén cơm của người khác, hy vọng anh có thể mang theo người hâm mộ vào trong khách sạn để dự tiệc, đừng vì bữa tiệc của mình mà làm ảnh hưởng tới chuyến đi của những người khác.
“Nhân tiên tôi với mẹ vợ tôi nhận sai, việc này tôi sẽ không so đo với anh, nếu không chén cơm bị đập vỡ thì đừng khóc cầu xin tôi buông tha cho anh."
Tiêu Thanh vừa nói ra lời này, nhất thời gây ra một trận ầm ĩ
“Tên này là ai vậy, thật quá điên rồ!
“Anh ta là có ý gì, muốn Đại Cơ Kha không thể phát sóng trực tiếp sao?”
“Chẳng lẽ anh ta coi Đại Cơ Kha như một quả hồng mềm, có thể tùy tiện năm lay?"
Người hâm mộ đã lần lượt thể hiện sự không hài lòng.
Đại Cơ Kha càng tức giận cười ngược lại. "Anh là cái thá gì, dám nói những lời như vậy đe dọa tôi ư, Đại Cơ Kha tôi là ai chứ?"
Tiêu Thanh nói: "Anh không cần quan tâm tôi là cái thá gì, tôi cũng mặc kệ anh là ai, nói về việc này, anh tổ chức tiệc cử tổ chức, còn cho người chặn trước cửa khách sạn, để cho người khác không vào được, đây chính là sai l
“Anh sai rồi còn có cái lý gì nữa, ở trước mặt mẹ vợ tôi hô to kêu nhỏ, anh khi bắt nạt mẹ vợ của tôi, không thấy núi Thái Sơn hay sao
Này, anh kia!
Đại Cơ Kha nhất thời khó chịu.
Trong tình huống này, nếu tự mình cúi đầu, sau này fan hâm mộ còn nhìn anh ta thế nào?
Vậy gần bốn mươi tỷ tiền bao khách sạn, chẳng phải là mất trắng, tiệc hội chẳng phải là vô ích sao?
Vì thế, anh ta chỉ về phía Ngô Tuệ Lan, tức giận nói: "Nếu mẹ vợ anh không đánh fan của tôi, tôi có thể vì làm cho fan hâm mộ tức giận, bao cả khách sạn, không cho mẹ chồng anh đi vào sao?”
"Fan của anh không chặn ở cửa, không măng mẹ vợ tôi là bà già thổi, bà