Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 544: Chương 544: Chương 545






Thẩm Thị Thu Mai kích động nhảy dựng lên: “Hèn gì chị dâu nói anh trai rất nghiêm túc. Hóa ra anh trai em không phải là đang khoe khoang, mà thực sự vô cùng lợi hại!”

Nói đến đây, cô nhìn Trần Khải Vương hừ lạnh nói: “Anh trai tôi nói rằng có thể đánh anh tới nổi vào bệnh viện đấy. Anh không tin bây giờ đã tin chưa? Nếu cú đấm này đánh vào người anh, có chăng sẽ còn thảm hại hơn người Nhật Bản này?”

Trần Khải Vương rùng mình.

Miyamoto Kengawa mạnh hơn anh ta thế mà cuối cùng lại bị Tiêu Thanh đấm tới nôn ra máu.

Nếu Trần Khải Vương là người nhận cú đấm này thì có khi anh ta đã bị đánh tới phải đưa vào lò hỏa táng luôn rồi!

Anh ta sợ hãi không dám nghĩ tới.

“Ngu dốt!”

Lúc này, huấn luyện viên Muto vô cùng tức giận: “Cậu dám nặng tay với cậu chủ Miyamoto của chúng tôi như thế. Cậu xong đời rồi, mọi người cùng tôi lên đánh chết tên khốn kiếp này đi!"

Sau khi dứt lời, huấn luyện viên Muto, cùng với mười một võ sư đại đen karate, lao về phía Tiêu Thanh.

“Anh ơi, phải làm sao đây?”

Nhìn thấy rất nhiều người xông tới, Thẩm Thị Thu Mai vô cùng kinh hãi.

“Một lũ chó gà, không cần sợ.”

Tiêu Thanh nói xong, vội vàng lao tới.

Bang bang bang bang! Không tới nửa phút, huấn luyện viên Muto cùng mười một cao thủ đại đen đều bị Tiêu Thanh đánh ngã xuống đất, lưng cong lại như con tôm, kêu gào thảm thiết.

“Chúa ơi! Thật tuyệt vời!”

“Lúc đầu tôi còn tưởng anh ta là đồng thau, nhưng hiện tại mới biết, hóa ra anh ta là vương giả!”

“Cái gì là cao thủ! Đây mới chính là cao thủ thật sự!”

Những người hâm mộ Taekwondo có mặt cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. “Đẹp trai quá! Em yêu anh ấy chết mất!”

Các cô gái có mặt tại đây đều bị mê mẩn tới mức cả người run rẩy.

"Hu!"

Thẩm Thị Thu Mai ậm ừ: “Anh trai tôi đã có vợ. Các cô không được phép yêu anh tôi, nếu không chị dâu tôi sẽ ghen đấy!”

Phụt

Mục Thiên Lam cảm thấy hài hước trước trái tim thiếu nữ của Thẩm Thị Thu Mai.

Tiêu Thanh mỉm cười: “Bà xã, Thu Mai, chúng ta đi thôi”

"Vâng!"

Hai người gật đầu, một người nắm lấy tay trái của Tiêu Thanh còn người kia nắm lấy tay phải của Tiêu Thanh, để lại sau lưng vô số ánh mắt ngưỡng mộ.

Mấy người nhà họ Phương cũng chạy lên đuổi kịp lấy.

“Anh họ, không ngờ anh lại giỏi như vậy. Anh học võ cổ truyền sao?”

“Anh họ, em cũng muốn giỏi như anh. Dạy em võ cổ truyền đi!”

“Anh họ, anh giỏi quá à, dạy em một vài chiêu nhé!”

Tất cả đều đổi cách gọi xưng hô Tiêu Thanh và bắt đầu gọi anh bằng anh họ.

Trần Khải Vương chỉ cảm thấy xấu hổ, nhưng không muốn bị Tiêu Thanh chiếm thế thượng phong, hắn liền nói: “Thời đại bây giờ, không phải dựa vào nắm đấm, đánh nhau. Có công phu nắm đấm giỏi tới đâu thì cũng vô dụng. Có tiền, có thể, có mối quan hệ, có bối cảnh mới là vua.”

"Cũng đúng."

Mấy người nhà họ Phương đều gật đầu.

“Hãy làm thôi.” Trần Khải Vương nói: “Hôm nay cậu Thắng gọi cho tôi và rủ tôi đi du thuyền Hưng Thịnh tối nay. Tham dự bữa tiệc dành cho người nổi tiếng trên Internet mà anh ấy tổ chức, có nói rằng có rất nhiều người nổi tiếng trên Internet tham gia.”

Vốn dĩ tôi không muốn đi thế nhưng lúc này cũng đang rảnh rỗi. Hay là giờ tôi dẫn mọi người tới đó chơi nhé?”

Phương Gia Lộc đột nhiên trở nên hào hứng: “Mấy ngày trước tôi nhận được tin, vốn dĩ tôi muốn đăng ký nhưng cậu Thắng từ chối không cho tôi tham gia. Là mẹ tôi đã xúc phạm đến ông Đỗ. Còn dám tham gia cũng bị tôi ngăn cản rồi.”

“Bây giờ quan hệ giữa mẹ tôi và ông Đỗ đã dịu đi. Anh rể, tôi có thể gọi điện cho cậu Thắng để chúng tôi tham gia được không?”

Trần Khải Vương cười và nói: “Mối quan hệ của tôi và cậu Thắng tốt như anh em vậy, vì vậy không cần phải gọi điện thoại. Có tôi ở đây, đảm bảo không sao, cứ yên tâm mà đi.”

“Tuyệt quá!”

Phương Gia Lộc và những người khác vô cùng phấn khích.

“Hai người cũng đi nào.” Trần Khải Vương nói với Mục Thiên Lam.

Mục Thiên Lam lắc đầu: “Tôi không thích đến những nơi như thế này. Mọi người đi đi. Tôi với chồng và Thu Mai đi dạo một vòng ở đây là


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.