**********
“Tiến đến, nghiền nát tên nhãi đó cho tôi!”
Long Tiểu Thiên hét lên một tiếng, ông ta dẫn theo mười mấy người cao thủ của nhà họ Long, hung hăng lao ra khỏi sảnh lớn của nhà họ Long.
Bên ngoài sảnh lớn.
Tiêu Thanh đứng dậy từ đống đổ nát.
Anh chỉ cảm thấy rằng xương cốt của toàn bộ cơ thể mình đã bị vỡ vụn. “Nhãi ranh, mày chết chắc rồi!”
Khuôn mặt Long Tiểu Thiên dữ tợn, ông ta tập hợp năng lượng thành đạo, hung hãn chém về phía Tiêu Thanh. “A!”
Tiêu Thanh nắm chặt tay và gào thét: “Sự phẫn nộ của chiến thần!”
Khi giọng nói của anh ta vừa được cất lên, năng lượng thực sự trong cơ thể anh dâng lên như một biển bão. Sau đó, từng cọng tóc của Tiêu Thanh dựng đứng, quần áo tung bay không gió, giống như cờ chiến phất phơ, tăng thêm một chút ý chí chiến đấu.
Long Tiểu Thiên đang tới gần Tiêu Thanh, ông ta chỉ cảm thấy một luồng gió lớn phải vào mặt.
Giây tiếp theo! “Nghiền nát mọi thứ!”
Tiêu Thanh đấm mạnh tay ra.
Đùng đoàng đoàng!
Xuất hiện cùng nắm đấm của anh đập tới, là một quả cầu năng lượng màu vàng lớn hơn quả bóng rổ, tốc độ của nó có thể so với tốc độ của đạn pháo oanh kích được bắn ra, làm không khí xung quanh đều bị đập nát vụn. “Sao có thể như vậy?”
Bỗng nhiên, con người của Long Tiểu Thiên co rút lại, hai mắt ông ta như sắp nứt ra.
Thực lực của Long Tiểu Thiên đã đạt tới Hóa Kình
Viên Mãn, nhưng cho dù là như vậy, ông ta cũng không thể sản sinh và đánh ra năng lượng đáng sợ như vậy. Nhưng Tiêu Thanh lại bất ngờ sử dụng năng lượng mà ông ta không thể sản sinh ra như thế.
Chuyện này gần như phá vỡ thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan của ông ta. “Tốc thiểm!”
Ông ta hoàn toàn không dám cùng năng lượng này tranh đấu chiếm đoạt, trong không khí có một tia chớp động.
Mà cái tia chớp động này làm cho ông ta và các cao thủ của nhà họ Long ở phía sau đều phải chịu đả kích.
Ông ta chỉ thấy năng lượng đó đánh tới trên một người cao thủ của nhà họ Long, trong tích tắc, nó xuyên qua ngực của người cao thủ đó của nhà họ Long, sau đó năng lượng đó bắn phá tới một cao thủ khác của nhà họ Long, lại xuyên qua ngực, tấn công trực tiếp tới cơ thể của ba cao thủ cùng một lúc, năng lượng mới bùng nổ tan ra.
Cú đấm này đã khiến cho hai cao thủ của nhà họ Long chết và một người bị thương nặng. “Nhãi ranh! Mày đáng chết!” Phổi của Long Tiểu Thiên đã bị chọc đến mức muốn nổ tung.
Hai vị cao thủ của nhà họ Long bị tấn công chết, một người là em họ, một người là võ sư của ông ta, cả hai đều là do nhà họ Long mua tài nguyên với số tiền khổng lồ, rồi rèn luyện đến mức lợi hại như hôm nay.
Kết quả là họ lại bị một cú đấm đánh và giết chết. Sự mất mát này đối với ông ta quả thực là vô cùng đau đớn. “Người đáng chết là ông!”
Tiêu Thanh tức giận muôn phần. “Tất cả chuyện này là do ông đang ép tôi làm, và tôi phải cho ông biết, tôi, Tiêu Thanh, không phải người ông có thể động vào, làm phiền tôi sẽ phải trả một cái giá khủng khiếp!”
Sau khi dứt lời, Tiêu Thanh mượn sức mạnh bộc phát của cơn thịnh nộ của chiến thần còn chưa biến mất, anh ngang tàng bắt đầu tấn công Long Tiểu Thiên. Trên thực tế, cơn thịnh nộ của chiến thần này thực chất bắt nguồn từ sức mạnh bộc phát trong cơ thể của anh.
Năm đó, khi tổng tư lệnh đưa anh vào quân đội, anh chỉ là một người lính bình thường.
Nửa năm sau, trong quân có một ông cụ đến, theo lệnh Chủ của Long Quốc lão tướng phải huấn luyện một nhóm tướng sĩ tài năng trấn giữ biên cương.
Tại thời điểm tuyển chọn, anh đã được ông cụ lựa chọn nhờ sức mạnh bộc phát này, sau mấy năm được ông cụ tỉ mỉ bồi dưỡng, anh đã trở thành Hộ Quốc Chiến Soái.
Sau khi trở thành Hộ Quốc Chiến Soái, anh đã gọi sức mạnh bộc phát này là sự phẫn nộ của Chiến thần, một khi bùng phát, nó có thể tăng gấp đôi sức mạnh, nhưng thời gian của nó có hạn, sự phẫn nộ của Chiến thần biến mất thì sức mạnh của anh sẽ trở lại bình thường.
Vì vậy, anh phải nhân cơ hội này giết chết Long Tiểu
Thiên. “Tao không tin. Tên nhãi ranh như mày sẽ là đối thủ của tao!”
Long Tiểu Thiên không tin có tà, khi Tiêu Thanh hung hãng tấn công ông ta, ông ta cũng hung hăng nhấc đạo lên. “Đạo pháp kiểu thứ ba của nhà họ Long, Long Tiểu
Cửu Thiên!” “Chém!” “Xoạt xoạt!”
Khi Long Tiểu Thiên chém ra đạo này, có tiếng rồng gầm vang lên.
Họ chỉ nhìn thấy đạo khí, giống như một con rồng, cười khinh thường và kiêu ngạo trên chín tầng mây, xé nát bầu trời, rồi mạnh mẽ lao về phía Tiêu Thanh.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong nhà họ Long đều trở nên phấn khích. “Chết chắc rồi! Tên nhãi này chết chắc rồi!” “Ông cụ đã biểu diễn hết những kỹ năng của áp sương tuyệt hoạt, nhất định có thể chém thắng nhãi này ra làm đôi “ “Chắc thắng rồi, nếu ông nội không thắng được cái tên này, tôi sẽ không họ Long!”
Người của nhà họ Long tràn đầy tin tưởng vào chiều thức này của Long Tiểu Thiên, họ đều tin rằng Tiêu Thanh sẽ bị xé làm đội dưới nhất đạo này.