Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 732: Chương 732: Chương 733




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********

Chương 733

Cuối cùng thì cô ấy cũng có thể ở bên Tử Hoa rồi.

Cô ấy đang định đồng ý thì Thẩm Thị Đông nắm lấy tay cô ấy và nói: “Thu Mai, đừng đồng ý ông ta, anh cháu đã nói rồi, sẽ bất ông ta phải quỳ xuống cầu xin cháu kết hôn với Tử Hoa. Ông ta chưa quỳ thì đừng đồng ý.

Thẩm Thị Đông rất tức giận.

Cháu gái Thu Mai của bà là người mà muốn bỏ thì bỏ, muốn có thì có sao? “Dì nhỏ, nhưng mà “Không có nhưng nhị gì cả. Thẩm Thị Đông cho cô ấy một ánh mắt yên tâm nói: “Cứ làm theo ý anh cháu, ông ta không quỳ xuống cầu xin cháu, thì không được đồng ý làm con dấu nhà họ Hoắc bọn họ.

Bà ấy tin chắc rằng đứng trước những lợi ích lớn như vậy, Hoặc Đức Tài sẽ phải chịu thua.

Với lại phải dạy cho Hoắc Đức Tài một bài học, kẻo Thu Mai không đủ mạnh mẽ và quá tốt bụng, tương lai gả vào nhà họ Hoặc sẽ bị người nhà đẩy ức hiếp.

Vậy nên, với tư cách là người nhà mẹ đẻ của Thu Mai, trước hết phải thể hiện khí thể trước mặt nhà họ Hoặc. “Thu Mai, nghe lời dì nhỏ.” Thẩm Thị Thu nói.

Tiêu Vĩnh Nhã cũng khuyên như vậy. “Vâng”

Thẩm Thị Thu Mai gật đầu, nói với Hoắc Tử Hoa: “Tử Hoa, không phải là em không muốn gả cho anh, mà là vì..” “Anh hiểu.

Hoắc Tử Hoa cười nói với cô ấy.

Còn Hoắc Đức Tài sắc mặt đều tối sầm rồi.

Đây là thật sự bắt mình phải quỳ xuống à! “Tôi không quỳ!”

Hoắc Đức Tài chỉ có thể nghiến răng, hằng giọng: “Muốn tôi quỳ xuống, không có cửa đâu, không muốn kết hôn với Tử Hoa thì thôi.”

Nói xong, ông ta quay người rời đi. Ông ta làm như vậy là muốn doạ gia đình nhà Thu Mai để họ chủ động nói chuyện với ông ta.

Kết quả chả có ai gọi ông ta lại cả. Mà lúc này, Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam trở về đến nhà. “Bố mẹ, dì nhỏ, ông Jeffrey nói rồi, hàng hoá còn tồn đọng của Thương Mại Thiên Lam, ông ta đều muốn. Và hứa sẽ cung cấp cho con năm trăm triệu đơn đặt hàng mỗi năm. Mục Thiên Lam nói một cách vui vẻ. “Vậy thì tốt rồi!”

Tiêu Vĩnh Nhã, Thẩm Thị Thu, Thẩm Thị Đông đều cảm thấy rất vui.

Mục Thiên Lam tiếp tục nói: “Nể mặt mũi Tiêu Thanh, Ông Jeffrey còn nói rằng sẽ cung cấp ba bốn trăm triệu đơn đặt hàng cho Dược phẩm Hoắc thị mỗi năm. Kết quả họ không biết nhau, mối làm ăn này chuẩn bị chuyển cho Dược phẩm Bắc Phương rồi.” “Cái gì?” nữa.

Nghe đến đây, Hoắc Đức Tài không thể bình tĩnh nổi

Ông ta lập tức bỏ qua vẻ mặt của mình, chạy đến trước mặt Thẩm Thị Thu Mai, trực tiếp quỳ xuống. “Thu Mai à, do ông có mắt như mù, không nhận ra cháu thật sự mới là phượng hoàng. Coi như ta cầu xin cháu trở thành nữ chủ nhân nhà họ Hoắc, được không?”

Hoắc Đức Tài cũng không cần mặt mũi gì nữa. Trước mắt là lợi nhuận ít nhất sau mươi nghìn tỷ mỗi năm, mặt mũi có là cái thá gì?

Ông ta là người làm ăn, lợi ích là quan trọng nhất. Chỉ cần có thể đem lại lợi ích lớn cho công ty, đâu chỉ quỳ xuống, bắt ông ta lạy luôn cũng được. “Anh, hay là.” Thẩm Thị Thu Mai nhìn Tiêu Thanh với đôi mắt lấp lánh.

Cô ấy vốn là một cô gái hiền lành và tốt bụng, từ trước đến nay chưa bao giờ làm khó người khác, chưa kể đây còn là ông nội của Tử Hoa. Nếu chèn ép nhau nhiều quá, tương lai về chung một nhà sẽ cảm thấy rất khó xử.

Tiêu Thanh vỗ vai cô ấy, ra hiệu cho cô ấy bình tĩnh. Sau đó nhìn về phía Hoắc Đức Tài: “Ông có biết tại sao tôi muốn ông quỳ xuống cầu xin Thu Mai kết hôn với Tử Hoa không?” “Tôi biết.” Hoắc Đức Tài gật đầu, nói: “Do tôi không có mắt, làm cho em gái cậu buồn. Nếu cậu muốn trừng phạt tôi, tôi sẽ chấp nhận và bảo đảm, chỉ cần Thu Mai gả vào nhà học Hoắc, tôi sẽ quên đi sự xấu hổ ngày hôm này, tuyệt đối không vì chuyện này mà làm khó cô ấy. “Ông sai rồi.” Tiêu Thanh nói: “Tôi không phải là đang trừng phạt ông, tôi muốn thông qua chuyện này nói với ông một điều, nhà mẹ đẻ của em gái tôi cũng có người, mạng lưới quan hệ cũng rất rộng, không phải các người muốn bắt nạt như nào thì bắt nạt, lại càng không được có kiểu không có lợi ích thì không cần nó, có lợi ích thì cần nó, có hiểu hay không?” “Hiểu rồi!”

Hoắc Đức Tài gật đầu. “Còn các người?”

Tiêu Thanh nói với người nhà họ Hoắc. “Hiểu rõ”

Người nhà họ Hoắc gật đầu như gà mổ thóc. “Còn nữa” Tiêu Thanh nói thêm: “Tôi có thể tha thứ cho các người, cũng có thể để Thu Mai làm con dâu nhà họ Hoắc, càng có thể giúp nhà họ hoắc các người lấy được hai bản hợp đồng lớn kia”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.