Đầu mày Tiêu Thanh chau lại, ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Bọn họ tích trữ đại quân trấn giữ ngay biên cương nước tôi, chính là muốn cắt đứt sự viện trợ từ chúng tôi đến nước của hai người, chuẩn bị tiêu diệt cả hai nước Ba Tư và Tây Lương trước, chờ sau khi chiến thắng, sẽ tấn công vào nước tôi ngay!” “Phụ vương tôi cũng nghĩ thế!” Hoàng tử Tony hồi hộp nói. “Tiêu Thanh! Có cách nào không?”
Tiêu Thanh lập tức lấy bản đồ ra, trải lên mặt bàn. “Kẻ địch tấn công từ đâu? Xuất ra bao nhiêu quân mã, mau nói cho tôi hay
Đại tướng Wells và Tổng tư lệnh Anil, chỉ vào bản đồ, nói cho Tiêu Thanh biết con đường tấn công và con số đại khái về binh lực của đối phương. “Cái này dễ đối phó” Tiêu Thanh chỉ vào bản đồ và nói. “Đại tướng Wells, thông báo cho quốc vương của ông, phái mười vạn đại quân, hành quân gấp từ phía núi Monte, vòng qua phía sau địch, phá hủy con đường này, rồi bao vây quân địch, bao vây mà không tiêu diệt” “Tổng tư lệnh Anil, thông báo cho quốc vương của ông, hạ lệnh cho đại quân giả vờ chiến bại, dẫn dụ quân địch đến núi Đen, dàn quân tại núi Đen, tiến hành bao vây quân địch. Cũng bao vây trước mà khoan tiêu diệt” “Dù sao thì cũng là liên quân hai mươi mấy nước, nếu có thể giải quyết trong hòa bình vẫn là tốt nhất, và hai nhóm đại quân hơn hai mươi lăm vạn này, dùng kế sách bao vây lấy, sẽ trở thành con cờ tốt nhất dùng cho đàm phán hòa bình.” “Được!”
Wells và Anil, lập tức gọi điện thoại cho quốc vương của họ.
Và Tiêu Thanh, cũng điện thoại cho Tổng tư lệnh ngay. “Tổng tư lệnh, liên quân của hai mươi mấy nước, đã phát động tấn công vào Ba Tư và Tây Lương, phía bên chúng ta không sao chứ?” “Tức chết tôi rồi!” Tổng tư lệnh phẫn nộ nói. “Sau khi tôi nhận được cuộc gọi từ Ba Tư và Tây Lương, liền gọi ngay cho Long Nghi hạ lệnh không được động thủ, kết quả thì sao, vừa bị khiêu khích là bén lửa ngay, hiện tại hai bên đang giao đấu với nhau rồi. “Uy danh của cậu ta, vốn không đủ để trấn áp quân địch. Hiện tại còn bị cậu ta phá như thế, tiếp theo e rằng có mà đánh rồi” “Càn quấy! Đúng là càn quấy!” Tiêu Thanh cũng giận đến mức không diễn tả nổi.
Cúp máy xong, anh nói với Wells và Anil: “Tình hình có biến, chuyển đổi kế hoạch thành bao vây rồi tiêu diệt sạch, đã loại bỏ được khoảng bảy trăm triệu quân địch, đồng thời cũng có thể gây tổn thất nặng đến quân địch” “Được!”
Hai người lần nữa gọi điện thoại cho quốc vương của họ.
Đêm nay, bọn người Tiêu Thanh đều không ngủ. Chờ đợi chiến báo suốt cả đêm.
Cuối cùng, sau khi trời sáng, hoàng tử Tony nhận được điện thoại, kích động kéo tay Tiêu Thanh nói: “Tiêu Thanh, cậu không thẹn là chiến thần có danh vọng cao nhất thế giới hiện nay, ban đầu phụ vương tôi những tưởng làm vậy sẽ quá mạo hiểm, nhưng cuối cùng vẫn áp dụng chiêu dẫn dụ địch vào tròng, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng” “Quá tuyệt rồi!” . Truyện Lịch Sử
Nhóm người công chúa Annie, cũng vui mừng khôn xiết.
Không lâu sau, sau khi công chúa Annie kết thúc cuộc gọi, cũng vui mừng nói: “Tiêu Thanh, tôi sùng bái anh quá! Phụ vương tôi dùng theo cách của anh, cũng thành công tiêu diệt gần như toàn bộ quân địch. Chỉ có một phần nhỏ trốn chạy, nhưng đây cũng được xem là chiến thắng lớn nhất trong lịch sử nước Ba Tư tứ trước đến nay của chúng tôi rồi. Tiêu Thanh cười cười, điều này đối với anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ nhặt dễ như trở bàn tay mà thôi.
Anh dụng binh to gan, không ngừng xuất kỳ chiêu, cũng chính vì thế mà anh luôn bách chiến bách thắng, đánh cho các nước quanh biên cương đến mức khi họ nghe thấy bốn chữ 'chiến thần hộ quốc, là đã thấy hãi hùng khiếp vía. “Đúng rồi Tiêu Thanh” Hoàng từ Tony nói. “Phụ vương tôi nói, tiếp theo đây kẻ địch nhất định sẽ mở rộng quy mô đến trả thù, dặn Tổng tư lệnh Anil nhanh chóng quay về thống lĩnh quân đội. “Phụ vương tôi cũng dặn đại tướng Wells quay về. Công chúa Annie nói.
Tiêu Thanh nói: “Hiện tại đất nước hai người cũng đang lâm nguy, đúng lý ra hổ nên quay về, nếu gặp xương nào khó gặm thì cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ bày cách cho hai người nuốt trọn bọn chúng.
Mọi người gật gật đầu.
Anil kéo tay Tiêu Thanh, có chút lưu luyến nói: “Tiêu Thanh, hiện tại tôi lo lắng nhất là cậu, sợ rằng chúng tôi vừa quay về, sẽ có người đến giết cậu ngay, cậu phải làm sao?”
Tiêu Thanh cũng có chút cảm động.
Quả nhiên chiến hữu tình sâu tựa biển.
Anh và Anil, Wells đều từng kề vai sát cánh chiến đấu cùng nhau, tình bạn thâm sâu nồng hậu thế này, không cách nào mà đong đếm được.