Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 879: Chương 879: Chương 880




“Cái con quỷ chết tiệt, muốn giết con dâu và cháu trai cháu gái của tao à, tao liều mạng với mày!”

Tiêu Vĩnh Nhã cầm bình chữa cháy điên cuồng phun vào Sakurako khiến cô ta không mở được mắt ra.

Thẩm Thị Đông và Thẩm Thị Thu cũng được nước lấn tới đá cô ta một cước làm cô ta ngã ngửa.

Sakurako lau sạch bằng khô trên mặt, không kiềm chế được sự tức giận mà nói: “Không giết được các người thì tôi sẽ giết hết những bác sĩ này, để cho Mục Thiên Lam chảy hết máu mà chết. Ha ha ha!” Cô ta bắt đầu tấn công về phía các bác sĩ.

“Đừng!”

Chị em Thẩm Thị Thu và Tiêu Vĩnh Nhã hét lên như muốn tan nát cõi lòng.

Bụng của Thiên Lam đã bị mổ ra rồi, nếu bác sĩ mà bị giết thì có nguy hiểm quá không?

Đúng lúc này, Đỗ Thiên Sinh xông vào.

“Con mẹ mày! Đi chết đi!”

Ông ta vừa dứt lời.

Bùm!

Một tiếng súng vang lên.

Ngay lập tức, trong phòng sinh yên tĩnh giống như chết.

Sakurako đứng sững sờ tại chỗ, phía sau gáy có máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ áo khoác trắng trên người cô ta.

Thân thể của cô ta dần dần nghiêng về phía sau rồi ngã xuống, đổ rầm trên mặt đất, chết không nhắm mắt!

Phù!

Thấy cô ta ngã xuống, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Đỗ Thiên Sinh cầm Sa Ưng cất vào giữa lưng, đi về phía chỗ Sakurako vừa ngã xuống rồi tháo khẩu trang của cô ta ra.

Vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô ta thì lông mày Đỗ Thiên Sinh nhíu chặt lại trong nháy mắt. Ông ta biết phát súng này nổ ra là phiền toái sẽ đến.

“Đây đây đây... là vợ của Mục Hải Long, con gái Sakurako của Hội trưởng Thương Hội Nhật Bản!” Mục An Minh vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra thân phận của người chết.

Mục An Phong tức giận mắng to: “Cái tên tạp chủng Mục Hải Long này đúng là dã tâm tanh bẩn không chết mà. Nhất định là do vợ

anh ta không thể sinh con nên không muốn nhìn thấy chị gái tôi sinh con, cho nên mới bảo vệ anh ta đóng giả làm y tá đến giết chết chị tôi và con của chị tôi đây mà. Anh ta đúng là phát điên rồi!”.

Ngay lúc đó, các bác sĩ khôi phục lại tinh thần từ sự kinh ngạc, thúc giục gấp như lửa đốt sau lưng: “Nhanh nhanh nhanh! Kéo người chết ra ngoài, chúng ta còn phải tiếp tục phẫu thuật mổ lấy thai nhi, nếu không sản phụ và đứa trẻ trong bụng của cô ấy sẽ có nguy cơ tử vong rất lớn!”.

Nghe bác sĩ nói vậy thì tất cả mọi người đều sợ hãi.

Họ kéo thi thể Sakurako ra khỏi phòng sinh ngay lập tức.

Sau đó nhập một tiếng, cửa phòng sinh đóng lại.

“Đỗ tiên sinh, thật sự rất cảm ơn ông, nếu không phải ông kịp thời phát hiện ra y tá này có vấn đề, để cho cô ta đi vào rồi tiêm một mũi thì Thiên Lam và cháu trai cháu gái của tôi đã chết chắc rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.