Hơn một ngàn quan khách đang ngồi nhao nhao như nước, thi nhau thảo luận.
Rất nhanh sau đó, Triệu Tử Vinh cùng Mục Thiên Lam, chậm rãi bước lên lễ đài trước những lời chúc phúc của mọi người, lúc đi ngang qua chỗ ngồi của ba mẹ chú rể, hai vị phụ huynh tươi cười như hoa, không tỏ ra ghét bỏ Mục Thiên Lam chút nào, con trai mình có thể cưới được mỹ nhân đệ nhất của phương Đông, trong lòng hai người còn cảm thấy vô cùng tự hào.
Chủ yếu là vì cha mẹ chú rể cũng biết được tấm lòng hiếu thuận của Mục Thiên Lam, trong trường hợp đó vẫn không bỏ mặc ba mẹ chồng, có cô con dâu như vậy, chính là niềm vinh hạnh của họ, không cần lo lắng khi về già con dâu sẽ không chăm SÓC.
Sau đó hôn lễ bắt đầu.
Mục sư nói một tràng dài, Mục Thiên Lam và Triệu Tử Vinh trao nhẫn cho nhau.
Đúng lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên.
“Khoan đã”
Mọi người ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy Lâm Nghị Phi đang tiến vào.
Trái tim Mục Thiên Lam bỗng chốc đập liên hồi.
Cô biết, kẻ phá hoại hôn lễ của mình đến rồi!
“Lâm Nghị Phi, cô đến đây làm gì?” Triệu Tử Vinh hỏi.
Lâm Nghị Phi cười nói: “Không thấy em mang theo quà cưới đến à? Đến chúc phúc cho hai người, dẫu sao thì anh cũng là bạn trai cũ của em, anh kết hôn đương nhiên em đến chúc phúc rồi.”
Phù!
Triệu Tử Vinh và Mục Thiên Lam đều thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, Lâm Nghị Phi bước lên lễ đài, cười nói: “Không biết hai người có thích món quà này không, để em mở ra cho hai người xem, nếu như không thích, em sẽ đổi món khác”
Dứt lời, cô ta mở hộp quà ra. Là một cái lọ đựng chất lỏng gì đó.
“Đây là nước hoa cao cấp đẩy, em mở ra cho hai người ngửi thử xem có thơm
không”
Vừa nói, cô ta vừa mở nắp, rồi lập tức hắt chất lỏng có trong lọ lên mặt Mục Thiên Lam.
“A!”
Mục Thiên Lam ôm mặt, hét lên thảm thiết, mặt giống như vừa bị dầu sôi dội trúng, nghe thấy cả tiếng xèo xèo.
Cô lấy tay lau theo phản xạ bàn tay cũng như đụng phải dầu sôi, xèo xèo bốc khói.
Mặt và tay đều đau nhức khiến cô không chịu nổi, ngã lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Triệu Tử Vinh sợ tới mức ngây người!
Tất cả mọi người có mặt trong lễ cưới cũng sửng sốt!
Lâm Nghị Phi đã hất axit sunfuric lên mặt Mục Thiên Lam!
Bé Lạc và bé Doanh cũng bị dọa sợ.
“Mẹ ơi, mẹ làm sao thể mẹ ơi?
Hai em bé vẫn còn nhỏ, không biết mẹ mình vừa bị tạt axit, sợ đến mức khóc toáng lên, ngồi trên xổm dưới đất muốn sờ vào gương mặt đang xèo xèo bốc khói của mẹ.
“Đừng chạm vào mẹ, bé Lạc bé Doanh đừng chạm vào mẹ!”
Mục Thiên Lam vừa khóc vừa hét, vội vã lùi về phía sau, cô vừa mới nhận ra mình đã bị bị tạt acid, tay vừa chạm lên lập tức bị ăn mòn, nếu bé Lạc và bé Doanh chạm vào tay hay mặt của mình thì tay của hai đứa chắc chắn sẽ bị ăn mòn.
“Hu hu... mẹ ơi, mẹ bị làm sao thế? Mẹ đừng dọa chúng con”
Bé Lạc và Bé Doanh khóc rất thương tâm, nước mắt tuôn rơi không ngừng lại được.
“Ha ha!”
Lâm Nghị Phi cười nghiêng ngả.