Chiến Thần Bất Bại

Chương 344: Chương 344: Thế nào là chuyên gia cận chiến




Hỏa Mã Nhĩ bận rộn tới mức chân không chạm đất.

Sứ giả từ khắp nơi tới, thế lực bản địa quy phục, khôi phục sau chiến tranh, cô gái giặc cướp một thời là nàng giờ lại phải bước vào một cuộc sống hoàn toàn mới. Nhưng gương mặt nàng luôn mang nụ cười. Không riêng gì nàng, toàn bộ chòm Sài Lang giờ đắm chìm trong vui mừng, danh vọng Đường Thiên lên cao trước giờ chưa từng có.

Có thể khiến người ta ghi nhớ, luôn luôn là truyền kỳ.

Chòm sao Sài Lang cằn cỗi hoang vu rốt cuộc cũng cảm nhận được cảm giác hãnh diện.

Địa vị chòm Sài Lang hiện giờ chưa bao giờ có trong lịch sử. Khi những chòm sao khác của Nam Thiên Tứ Thập Nhị Túc nói tới trận chiến này đều mang theo sự hâm mộ và kính nể, ngay những chòm sao Bắc Thiên luôn luôn cao ngạo cũng khách khí lễ phép hơn nhiều.

Thế giới này luôn thực tế như vậy, chỉ có thực lực mới khiến người khác tôn trọng.

Hoàn cảnh sinh tồn của chòm Sài Lang vốn ác liệt, nhân khẩu lại đông đúc, nơi đây thừa thãi chiến sĩ, người của chòm Sài Lang kính nể sùng bái lực lượng vượt xa các chòm sao khác.

Trước đây, cái tên Đường Thiên cực kỳ xa lạ với chòm sao Sài Lang.

Trước trận chiến này, Đường Thiên thật ra đã khống chế chòm sao Sài Lang, nhưng khi đó nhiều thế lực vẫn chỉ bằng mặt không bằng lòng, luôn mang ý xấu. Mà sau trận chiến lần này, danh vọng Đường Thiên đã lên cao như mặt trời ban trưa, những cường giả kiệt ngạo bất tuân của chòm Sài Lang rốt cuộc cũng vui lòng phục tùng.

Tới giờ, cái tên này đã trở thành tượng trưng cho chòm sao Sài Lang.

Cường giả vi tôn, đây không chỉ là tôn trọng lực lượng mà còn vì cường giả có thể cung cấp điều kiện sinh hoạt tốt hơn cho mọi người, mở rộng không gian sinh sôi nảy nở cho chủng tộc.

Cường giả các chi các tộc dồn dập tới tìm nơi nương tựa.

Tại bất cứ đâu, thế lực bản địa mới là lực lượng trung kiên nhất, cũng là lực lượng khó mời chào nhất.

Binh đoàn Sài Lang và Đường Nhất sau trận chiến này vang danh thiên hạ nhưng cũng chịu thiệt hại nặng. Hơn nữa lần này binh đoàn Sài Lang tổn thất không nhỏ, cũng cần bổ sung nhân lực. Khả năng chỉ huy của Đường Nhất là 500, binh đoàn Sài Lang được mở rộng tới quy mô 500 người.

Binh doàn Sài Lang hoàn thành mở rộng, tụ tập toàn bộ lực lượng tinh nhuệ nhất của chòm Sài Lang.

Sov ới binh đoàn Sài Lang của Đường Nhất, binh đoàn giáp nặng của Hoàng Phủ Hồng tổn thất càng nặng nề, Diệp Triều Ca tấn công không phân biêtj địch ta khiến binh đoàn giáp nặng tổn thất hơn nửa. Khiến Hoàng Phủ Hồng càng tuyệt vọng là những võ giả còn sống sót cũng mất đi dũng khí chiến đấu.

Trên đường bỏ trốn, bọn họ bị những bộ lạc Sài Lang dọc đường tập kích không ngừng, binh đoàn giáp nặng mất đi dũng khí, cho dù Hoàng Phủ Hồng có cố gắng gượng ra sao cũng không thể khôi phục.

Hoàng Phủ Hồng trơ mắt nhìn binh đoàn giáp năng tiêu vong, cảm giác đau đớn đó như đánh vào tận hồn phách hắn.

Hắn trở thành tù binh, bị bộ lạc bản địa của chòm Sài Lang đưa tới chỗ Hỏa Mã Nhĩ.

“Từ nay trở đi, ngươi là tù binh, sinh mệnh ngươi thuộc về ta.” Binh thẳng thắn nói: “Từ nay trở đi, ngươi đảm nhiệm trợ thủ của Đường Nhất, làm việc cho tốt đi.”

Hoàng Phủ Hồng sắc mặt đỏ bừng, tuy hắn không phải danh tướng nhưng cũng chấp chưởng binh đoàn giáp nặng nhiều năm, giờ lại trở thành trợ thủ cho hồn võ tướng, điều này khiến hắn hổ thẹn gần chết.

“Nếu ngươi muốn chết có thể tự sát.” Binh lạnh lùng bỏ lại một câu rồi không buồn để ý tới nữa.

Binh cũng không mấy khoái cảm trước thắng lợi này, đây đâu gọi là thắng lợi? Vì trận chiến này đã tiêu tốn vài tỷ tinh tệ, đối phương chỉ một thân một mình. Trong mắt những người khác là nhóm Đường Thiên sáng tạo kỳ tích nhưng trong mắt Binh, đây là nhục nhã, Thiên Không Hổ bị đánh nát cũng khiến tâm tình hắn rất nặng nề bực bội.

Binh có thù tất báo, thầm hạ quyết tâm sau này nhất định phải báo thù một kiếm này.

Hơn nữa hắn biết rõ Diệp gia chắc chắn không từ bỏ ý đồ, chắc chắn còn hậu chiêu đang chờ bọn họ.

Có điều, trận chiến này không phải không có chỗ lợi.

Danh vọng là một trong số đó, giờ nhóm Đường Thiên không còn là vô đanh tiểu tốt nữa, trên Thiên Lộ cũng coi như có chút danh tiếng. Sau trận chiến này, Mặc gia đã vô cùng tin tưởng bọn họ.

Càng quan trọng hơn là thực lực mọi người tăng trưởng. Đường Thiên đang bế quan, Tỉnh Hào đang bế quan, Lăng Húc đang bế quan, Hạc cũng đang bế quan, Bốn người Amaury cũng đang đang bế quan.

Sau chuyện lần này, thực lực chỉnh thể mọi người sẽ tăng vọt về chất, đây mới là điều đáng hài lòng nhất.

Kinh nghiệm bồi dưỡng tân binh của Binh cực kỳ phong phú, ánh mắt chuẩn xác, đoàn thể này thiên phú đều rất mạnh, cho dù bốn người Amaury cũng vượt xa người thường, càng không nói tới bốn người Đường Thiên là bốn tên biến thái. Cho dù thiếu thốn tài nguyên, không có danh sư chỉ điểm, nhưng những người này vẫn luôn rực rỡ lóa mắt.

Hai chữ hay được dùng để đánh giá bọn Đường Thiên nhất là “ngựa đen”. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Trên Thiên Lộ lâu lâu luôn xuất hiện vài chú ngựa đen, nhưng 90% đám ngựa đen này sẽ kết thúc như trước lúc quật khởi, lặng lẽ biến mất, không biết tung tích.

Đây là đặc điểm của ngựa đen.

Bọn họ có thể dựa vào một số điểm độc đáo của bản thân, trong một số thời điểm tạo thành chiến tích khiến người ta chú ý, nhưng đó chỉ là với những người không quen thuộc bọn họ mà thôi. Một khi bọn họ tiến vào tầm mắt mọi người, không ngừng bị người ta phân tích thăm dò, khuyết điểm nội tình nông cạn của bọn họ sẽ lộ rõ, hoàn cảnh sinh tồn của bọn họ đột nhiên xấu đi, kẻ địch của bọn họ trở nên mạnh mẽ hơn.

Ngựa đen sẽ được mọi người bàn bán xôn xao, nhưng chỉ thế mà thôi. Mọi người giờ đều mong chờ kỳ báo Tiên võ mới, Đường Thiên sẽ xếp hạng bao nhiêu?

Ngựa đen? Binh cười thầm trong lòng, hắn cực kỳ tin tưởng thời gian tới.

Trong một đoàn đội lại có nhiều võ giả thiên tài xuất chúng như vậy, cho dù Binh kiến thức rộng rãi cũng phải cảm thấy giật mình. Hơn nữa mọi người cực kỳ đoàn kết.

Cảm giác thật quen thuộc... Binh nhớ lại hoàn cảnh sáng lập ra binh đoàn Nam Thập Tự, không phải cũng là một đám người như vậy sao?

Cũng tài hoa hơn người, cũng cực kỳ đoàn kết.

Hắn bỗng bật cười khanh khách, mình suy nghĩ nhiều quá rồi.

Binh đoàn Nam Thập Tự khi đó là bá chủ thiên hạ chân chính, bá nghiệp đó đặt ở bất cứ thời đại nào cũng không hề kém cỏi, cho dù Vua Sư Tử Lôi Ngang hiện giờ cũng không đạt tới Đỉnh cao của binh đoàn Nam Thập Tự khi đó.

Đừng suy nghĩ linh tinh, còn rất nhiều chuyện phải làm.

Trong mắt nhiều người, Đường Thiên đã là người đứng đầu chòm Sài Lang, nhưng Binh lại biết, Đường Thiên sẽ không dừng lại tại đây, hắn cần an bài tốt tất cả mọi chuyện trước lúc Đường Thiên bế quan. Nhưng hắn không hy vọng, bỏ nhiều tài lực nhiều công sức vậy đánh một trận cuối cùng lại thành giá áo cho kẻ khác.

Cho dù rời khỏi chòm Sài Lang cũng phải giữ chòm Sài Lang trong tay bọn họ.

๑๑۩۞۩๑๑

Đường Thiên đang xếp bằng suy nghĩ, gương mặt bình thường vốn cợt nhả giờ lại cực kỳ chuyên chú.

Vì sao mình lại yếu hơn Diệp Triều Ca nhiều như vậy?

Võ kỹ của mình đa dạng, nhưng trước mặt Diệp Triều Ca lại như có hoa không quả. Thế nhưng vì sao mình lại nhiều võ kỹ như vậy? Đường Thiên biết đầu óc mình không quá thông minh, gã chậm rãi hồi tưởng lại, muốn tìm căn nguyên của vấn đề.

Chuyên gia cận chiến!

Gã suy xét lại mọi chuyện trước đây, cuối cùng cũng hiểu căn nguyên chính là bốn chữ này. Lão Ngụy đề nghị mình đi theo con đường chuyên gia cận chiến, mà chuyên gia cận chiến cần rất nhiều thủ đoạn tấn công, cho nên mình mới bắt đầu học rộng ra.

Nhưng nghĩ lại, đâu có gì sai lầm? Đường Thiên lại vò đầu bứt tai, sao mình lại yếu hơn Diệp Triều Ca?

Vì là chuyên gia cận chiến nên mới yếu thế sao?

Đường Thiên lắc đầu, không có chức nghiệp nào yếu cả, chỉ có năng lực đủ hay không, gã vẫn hiểu đạo lý cơ bản này. Suy nghĩ của gã lại xoay chuyển, chẳng lẽ năng lực mình không đủ thâm sâu?

Đột nhiên, Đường Thiên phát hiện mình chưa từng suy nghĩ nghiêm túc về bốn chữ “chuyên gia cận chiến” Lý giải của mình đối với “chuyên gia cận chiến” không ngờ lại chỉ có hai chữ “cận chiến”.

Đường Thiên lập tức thẹn thùng, gã cảm thấy mình phải xem xem chuyên gia cận chính thật sự sẽ ra sao.

Gã bước vào cánh cửa ánh sáng, chạy tới thành Tam Hồn tìm được Đinh Đang.

“Ngươi biết chuyên gia cận chiến không?”

Đinh Đang ngạc nhiên: “Đây là một chức nghiệp rất hiếm thấy.”

“Có thể tìm được đoạn phim chiến đấu của họ không?” Đường Thiên gấp rút hỏi.

“Có thể.” Đinh Đang gật dầu: “Nhưng giá chắc chắn không rẻ.”

“Mua!” Đường Thiên cực kfy dứt khoát.

Đinh Đang không hỏi nhiều, nàng nhanh chóng thông qua con đường của bản thân mua vài đoạn phim. Giá những đoạn phim này cực kỳ quý giá, vài đoạn phim tiêu tốn hơn sáu mươi triệu tinh tệ.

Đường Thiên như nhặt được chí bảo, hắn mở đoạn phim đầu tiên.

Trong phim là một nam tử đang lúc tráng niên, thân hình không cao, chắc nịch, nửa người trên để trần nhưng tỏa ra khí tức nguy hiểm như dã thú. Đối thủ của hắn là một nữ đao khách khuôn mặt lạnh lùng.

Song phương chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

Ban đàu, nam tử bị nữ đao khách áp chế. Nhưng xem được một phút, rốt cuộc Đường Thiên nhìn ra chút manh mối, tuy nam tử luôn bị áp chế nhưng phòng ngự nghiêm mật, bước tiến không chút rối loạn.

Tán thủ của nam tử vô cùng xuất sắc, phòng thủ cẩn thận. Nữ đao khách luôn cẩn thận giữ cự ly cùng nam tử còn nam tử lại cực kỳ kiên trì, hai bên như diễn luyện công thủ.

Tới phút thứ ba giây thứ sáu, nữ đao khách cuối cùng không kìm nổi, nàng đang định sử dụng chiêu thức lợi hại nhất, nam tử trước mặt lại đột nhiên vọt tớin hư một mũi tên nhọn, lao thẳng về phía nàng.

Đường Thiên giật nảy mình, tốc độ bộc phát của nam tử cực kỳ kinh người, như tia chớp, nháy mắt đã vọt tới trước mặt nữ đao khách.

Biến cố bất ngờ này khiến nữ đao khách rối loạn, đao chiêu tan rã.

Nam tử đánh một khuỷu tay hung ác, toàn thân như cái cọc công thành cứng rắn đánh vào ánh dao nữ đao khách.

Tay trái như móc nắm lấy cánh tay đối phương, khuỷu tay và chưởng phải như lưỡi đoa, một lưỡi đao mà Đường Thiên cũng khó lòng nắm bắt.

Đầu lâu bay lên.

Nhất kích tất sát!

Đường Thiên trong lòng ứa lạnh, thật hung ác đọc địa!

Cho dù chỉ xem qua đoạn phim, khí thế hung ác độc địa đó vẫn ép thẳng tới mặt. Có thể tượng tượng khi nữ đao khách tự mình cảm thụ chiêu thức này, chỉ sợ tâm thần cũng phải thất thủ.

Dứt khoát lưu loát, hung ác độc địa tuyệt luân, đây là ấn tượng của Đường Thiên khi xem đoạn phim.

Đoạn phim chuyên gia cận chiến thứ hai là một nam tử gầy gò, kẻ địch của hắn là một cung tiễn thủ khinh công khá tốt. Nửa đầu đoạn phim cũng hệt như lúc trước, cực kỳ nhàm chán, hai bên một công một thủ, thân thể nam tử gầy gò biến hóa như rắn, có thể gập sang bất cứ góc độ nào, hoàn toàn không có góc chết.

Tên của đối phương bắn tới cho dù theo hướng nào hắn cũng có thể đánh rơi.

Tới phút thứ hai mươi hai, trận chiến thay đổi.

Chân lực cung tiễn thủ tiêu hao rất lớn, bước tiến của hắn bắt đầu chậm chạp, khoảng cách hai bên lặng lẽ rút ngắn, nhưng đúng lúc này, thân thể nam tử gầy gỏ đột nhiên hóa thành sáu!

Sáu bóng người giống nhau như đúc khiến cũng tiễn thủ hoảng loạn.

Cánh tay mềm mại như rắn quấn lên thân thể cung tiễn thủ.

Bẻ gãy!

Nhất kích tất sát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.