Chiến Thần Ở Rể

Chương 1134: Chương 1134: Tào Vương đích thân đến






Giờ khắc này, Tần Đức Chính giống đế vương của thế giới này, khí thế hào hùng.

Sau lưng ông cụ là các cao thủ đứng đầu nhà họ Tần.

Bốn phía còn có tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ mà Dương Thanh dẫn đến, dường như toàn bộ nhà họ Tần được bao phủ bởi hơi thở của đế vương.

“Bụp!”

Lúc này, người đứng đầu dòng chính nhà họ Tần quỳ xuống kêu lên: “Chúc mừng Tần Vương!”

“Chúc mừng Tần Vương!”

“Chúc mừng Tần Vương!”



Ngay sau đó, tất cả mọi người của nhà họ Tần đều quỳ xuống đất hô to, mặt ai nấy đều kích động.

Dương Thanh đứng bên cạnh Tần Đức Chính, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Tất nhiên chuyện Tần Đức Chính phong Vương là kế hoạch của anh, chuyện thế này sẽ làm Tần Đức Chính phải đối diện với một ít nguy hiểm, anh cần phải bảo vệ cho sự an toàn của Tần Đức Chính.

Giống như những gì anh nói, chuyện anh đến Vương thành Tào đã bị Liên minh Vương tộc phát hiện. Nếu nhà họ Tần không nhân cơ hội này để tiến lên, đợi sau khi Dương Thanh rời khỏi đây, chắc chắn Tào



họ Bàng các ông à?”

“Ông!”

Lão già vô cùng tức giận, chỉ vào Tần Đức Chính nhưng lại không nói được câu nào.

Lão già mặc đồ truyền thống tên Bàng Đức, là chủ gia tộc họ Bàng, cũng là một trong những gia tộc đứng đầu ở Vương thành Tào, con gái của lão ta gả đến Vương tộc Tào.

Nếu Vương tộc họ Tào bị diệt, nhà họ Bàng cũng gặp nguy hiểm.

“Nếu đã vậy, ông cứ chờ đối diện với lửa giận của Vương tộc họ Tào đi!”

Bàng Đức dứt lời, xoay người rời đi.

“Buổi lễ phong Vương của tôi chưa kết thúc mà chủ gia tộc họ Bàng đã sốt ruột muốn ra về rồi à?”

Tần Đức Chính nhíu mày, mắt loé sáng khí: “Nếu ông dám bước ra khỏi nhà họ Tần thì tự gánh lấy hậu quả!”

Ông cụ vừa dứt lời, vài chủ gia tộc vốn định đi theo Bàng Đức chợt đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Những người ở đây đều đến từ các gia tộc lớn, họ không phải kẻ ngốc. Nếu nhà họ tần đã dám tự phong Vương tộc thì tất nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng.

Nghe đồn thực lực của Tần Như Phong đã đạt đến Vương Cảnh đỉnh phong mà lão ta còn bị giết chết thì nói gì đến các chủ gia tộc đứng đầu khác?

Ở Vương thành Tào, thực lực của Tào Vương là mạnh nhất nhưng cũng chỉ là Vương Cảnh đỉnh phong, các gia tộc đứng đầu khác ngoài nhà họ Tần thì không ai đạt đến thực lực Vương Cảnh đỉnh phong.

Hiện giờ, Tần Như Phong là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong đã bị giết, chẳng lẽ vẫn chưa thể nói rõ vấn đề hay sao?

Các chủ gia tộc lớn đều thấp thỏm, không biêt nên làm thế nào?

Sau khi Bàng Đức nghe Tần Đức Chính nói, bước chân của lão ta cũng cứng đờ, sắc mặt khó coi đến cực đỉnh, bỗng xoay người nhìn Tần Đức Chính với vẻ căm tức: “Ông đe doạ tôi?”

“Đe doạ?”

Tần Đức Chính cười mỉa, khinh thường nói: “Ông nghĩ tôi của bây giờ còn cần phải đe doạ ông à?”

Ngoài mặt trông Bằng Đức như không sợ gì cả nhưng thật ra tim lão ta đang đập dữ dội, lão ta đã hoảng đến cực đỉnh.

Dù gì lão ta cũng là chủ gia tộc nhà họ Bàng, hơn nữa còn liên hôn với Vương tộc họ Tào nhiều năm rồi, bây giờ lão ta đang ở thế lưng cọp dễ lên khó xuống, đi cũng không được mà không đi cũng không xong.

Không đi thì tương đương với việc thừa nhận chuyện Tần Đức Chính xưng Vương. Nhưng nếu đi, lão ta không biết Tần Đức Chính có để lão ta sống sót rời đi không.

Bản thân Tần Đức Chính là Vương Cảnh hậu kỳ nhưng lúc này, ở nhà họ Tần, lão ta lại cảm nhận được mười mấy hơi thở mạnh chằng kém gì lão ta.

“Tôi biết nhà họ Bàng đã liên hôn với Vương tộc họ Tào cho nên ông lo Vương tộc họ Tào sẽ không bỏ qua cho ông”.

Tần Đức Chính chợt nói: “Tôi có thể nói rõ với ông rằng nếu ông lo lắng chuyện này thì ông cứ yên tâm đi. Nếu nhà họ Tần tôi đã dám phong Vương tộc thì cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để Vương tộc họ Tào phải biến mất rồi”.

“Chỉ cần ông đồng ý ủng hộ nhà họ Tần thì tôi không quan tâm quan hệ giữa nhà họ Bàng và Vương tộc họ Tào thế nào, chờ sau khi nhà họ Tần tiêu diệt Vương tộc họ Tào, nhà họ Tần sẽ không so đo với nhà họ Bàng”.

“Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho ông, bây giờ ông có thể chọn ở lại hoặc rời đi. Nếu ông chọn rời đi thì cứ việc đi, nhà họ Tần tuyệt đối sẽ không ngăn cản!”

Sau khi Tần Đức Chính nói ra những lời này, người của các gia tộc đứng đầu càng sợ hơn.

Lòng Bàng Đức chợt run rẩy, câu này của Tần Đức Chính làm lão ta càng khó lựa chọn hơn.

Rời đi?

Hay ở lại?

Tần Đức Chính chợt nhìn các thành viên của các gia tộc lớn khác, nói to rõ: “Những lời tôi mới nói với Bàng Đức cũng là những lời tôi muốn nói với các vị”.

“Đồng ý ủng hộ nhà họ Tần phong Vương tộc thì ở lại, không đồng ý thì rời đi”.

“Chỉ là một khi rời khỏi nhà họ Tần thì sẽ được xem như người ủng hộ Vương tộc họ Tào, chờ đến lúc nhà họ Tần tiêu diệt Vương tộc họ Tào, các người đừng trách tôi tàn nhẫn độc ác!”

“Bây giờ tôi cho các người năm phút, trong vòng năm phút này, dùng hành động để nói cho tôi biết đáp án của các người!”

Nhất thời, toàn bộ nhà họ Tần lặng ngắt như tờ.

Người nhà họ Tần ai nấy đều cảm thấy lòng mình sục sôi, mặt ửng hồng, vì kích động nên người hơi run rẩy.

Trái lại người của các gia tộc lớn ở Vương thành Tào, sắc mặt ai nấy đều khó coi. Lựa chọn thế này, với họ mà nói chẳng khác gì một bài toán sinh tử.

Thua thì đó sẽ là tai hoạ của cả gia tộc!

Bàng Đức đứng tại chỗ, đi cũng không được mà ở lại cũng không xong, mặt hiện vẻ do dự.

Tần Đức Chính của bây giờ làm lão ta có cảm giác không thể nhìn thấu.

Thân là gia tộc đứng đầu chỉ sau Vương tộc họ Tào của Vương thành Tào, đâu thể đối phó một cách đơn giản như vậy?

“Nếu chúng tôi chọn rời đi, chủ gia tộc nhà họ Tần sẽ không ngăn cản chúng tôi thật à?”

Bỗng nhiên Bàng Đức lên tiếng hỏi.

Khi lão ta thốt ra câu này, nó cũng đã thể hiện rõ chọn lựa của lão ta.

Tần Đức Chính đứng khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng loé sáng: “Nếu bổn vương nuốt lời thì sao sau này thống lĩnh Vương thành Tần được?”

Câu này đã cho Bàng Đức đáp án.

Cao thủ đứng đầu nhà họ Tần



Các gia tộc khác đều nhìn về phía Bàng Đức, đến khi Bàng Đức rời khỏi nhà họ Tần, không một ai ngăn cản.

Hiển nhiên nhà họ Tần thả cho họ đi thật.

“Còn một phút cuối cùng, nếu không ai rời đi nữa thì xem như các người là người ủng hộ Vương tộc họ Tần. Đợi sau khi tiêu diệt Vương tộc họ Tào, các người sẽ hỗ trợ tôi quản lý Vương thành Tần!”

Mắt Tần Đức Chính nhìn mọi người, lạnh giọng nói.

“Ầm!”

Đúng lúc này, cửa sảnh tiệc bị đánh bật, một lão già mặc quần áo truyền thống bước vào.

Vài nhân tài của Vương tộc đi sau lưng lão ta cũng vọt vào theo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.