Chiến Thần Ở Rể

Chương 682: Chương 682: Ván bài giá trên trời




Club Hoàng Kim tồn tại ở Yến Đô bao nhiêu năm nay chưa từng có ai tới làm loạn, thậm chí đến cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám nhúng tay vào.

Vậy mà giờ đây, một chàng trai mới 27, 28 tuổi lại ra tay trước mặt mọi người.

“Tôi chơi với các người!”

Dương Thanh nhàn nhạt nói.

Vừa rồi anh đã phát hiện trên bàn cược này, ngoại trừ người chơi vừa bị anh ném ra ngoài, mấy người còn lại đều cùng một đám.

Dám liên thủ trên bàn cược của club Hoàng Kim nhất định không phải người ngoài, chỉ có thể là người của club Hoàng Kim.

“Ranh con, mày tới để làm loạn đấy hả?”

Gã đầu trọc ngồi đối diện Dương Thanh híp mắt hỏi.

“Phải thì sao? Mà không phải thì sao?”

Dương Thanh cười lạnh một tiếng, lập tức ném ra một chiếc thẻ ngân hàng ra lệnh cho nhân viên bên cạnh: “Cho tôi 100 triệu tiền chip”.

Nghe vậy, tất cả đều sợ ngây người.

Ở Yến Đô, không ít người có 100 triệu trong tay, nhưng số người có thể tùy tiện lấy ra như vậy lại không nhiều.

Dù sao hầu như những người có nhiều tiền như vậy đều là tiền đầu tư. Kể cả giá trị bản thân lên tới chục tỷ cũng chưa chắc có thể lấy ra được 100 triệu tiền mặt.

Nhân viên nhanh chóng mang một đống chip và máy POS tới. Dương Thanh quẹt thẻ ngay tại chỗ.

Lúc tiếng thông báo quẹt thẻ thành công vang lên, ánh mắt mọi người nhìn Dương Thanh đều thay đổi.

“Cậu muốn chơi thế nào?”

Gã đầu trọc ngồi đối diện Dương Thanh cười híp mắt hỏi.

“Đơn giản thôi, so lớn nhỏ, có thể thêm tiền cược. Đặt cược lúc chưa xem bài, xem bài rồi đặt cược tiếp thì phải nhân đôi, muốn mở bài phải đặt nhân đôi tiếp, thế nào?”, Dương Thanh nói.

“Được, theo ý cậu!”

Gã đầu trọc bật ngón tay, người chia bài bắt đầu trộn bài.

Dương Thanh vẫn bình tĩnh ngồi đó, việc chia bài nhanh chóng hoàn tất.

Tính cả Dương Thanh, ván bài này có tất cả bốn người chơi.

Ba người khác đã bắt đầu xem bài, còn Dương Thanh không thèm xem, tiện tay ném ra vài chip: “10 triệu!”

Đám người lại bị khí thế của Dương Thanh làm sững sờ.

So lớn nhỏ, vừa mới bắt đầu đã cược 10 triệu, lại còn không xem bài.

Theo quy định vừa mới đặt ra, ba người kia đều đã xem bài nên nếu còn tiếp tục, mỗi người phải đặt ít nhất 20 triệu.

Cả ba đều tỏ vẻ do dự.

“20 triệu!”

“20 triệu!”

“20 triệu!”

Bai người liếc mắt nhìn nhau rồi lần lượt đặt cược.

Mới đầu bọn họ còn lo lắng nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Dù sao bọn họ cũng cùng một hội, Dương Thanh chỉ có một mình. Chỉ cần Dương Thanh thua, bọn họ đều như nhau.

Mới một vòng đặt cược mà tổng số tiền đã lên tới 70 triệu.

Bàn cược của đám người Dương Thanh nhanh chóng bị những người chơi khác vây quanh, ai nấy đều hưng phấn.

Lâu rồi chưa thấy ván bài nào có giá trị lớn tới vậy.

“20 triệu!”

Ngay sau khi ba người kia đặt cược, Dương Thanh lại ném tiếp 20 triệu.

Lần này, sắc mặt của ba người kia đều nghiêm túc hẳn lên.

Nếu bọn họ còn muốn tiếp tục thì ít nhất cũng phải đặt cược 40 triệu.

Ba người cộng vào là 120 triệu, vượt quá giới hạn club Hoàng Kim cung cấp cho họ.

“Tôi bỏ cược!”

Một người trong số đó dứt khoát bỏ cược.

Hai người còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau, một người khác lên tiếng: “Tôi cũng bỏ cược!”

Cứ như vậy, cộng 20 triệu mỗi người vừa đặt cược trước đó đã là 60 triệu. Trong tay mỗi người chỉ còn lại 40 triệu.

Mà vừa rồi Dương Thanh đã đặt cược 20 triệu. Dù gã ta có quyết định xem bài cũng phải cược theo 40 triệu.

Hạn mức club Hoàng Kim cung cấp cho bọn họ là 100 triệu, trừ đi 60 triệu vừa đặt cược, gã ta chỉ có thể dùng 40 triệu còn lại để mở bài.

“Mở bài!”

Người cuối cùng không chút do dự đẩy toàn bộ số chip còn lại ra trước.

Trông thấy mặt bàn ngổn ngang chip, những người chơi khác đều kích động.

Đây chính là 130 triệu đấy!

Chỉ vẻn vẹn hai vòng đặt cược đã lên tới con số cao như vậy.

“K cơ!”

Người cuối cùng lật bài ra, là một quân bài K cơ.

“Là K á?”

“Chàng trai trẻ này thua chắc rồi!”

“Cậu ta muốn thắng phải lật ra được A hoặc Joker”.

Mọi người kích động đến mức nói năng lộn xộn, ai cũng nhìn thấy trước kết cục.

Gã đầu trọc nhếch môi nở nụ cười mỉa mai: “Ranh con, tôi rất muốn biết 70 triệu còn lại của cậu còn kiên trì được trong bao lâu?”

Dường như gã ta đã nắm chắc phần thắng, vừa nói vừa định lấy đi toàn bộ chip.

“Bốp!”

Ngay sau đó, bàn tay gã ta cứng đờ trên bàn cược. Dương Thanh đã lật bài.

“Trời ạ! Là quân Joker đỏ!”

“Cậu ta thắng rồi kìa!”

“Xác suất nhỏ như vậy mà vẫn xảy ra được sao?”

Mọi người dậy sóng, kích động hò hét.

Sắc mặt của ba người chơi còn lại đều cực kỳ khó coi.

Bản thân bọn họ đều là cao thủ chơi bài, người chia bài cũng cùng phe bọn họ.

Hầu như không ai có cơ hội thắng cược trong tay bọn họ.

Vậy mà Dương Thanh lại thắng.

Mới chỉ một ván đã thắng của bọn họ cả trăm triệu.

“Tiếp chứ?”

Dương Thanh thu hết đống chip về, cười híp mắt hỏi.

Bọn họ hốt hoảng liếc nhìn nhau. Trong số tiền 100 triệu họ vừa thua kia chỉ có một phần rất nhỏ là bọn họ bỏ túi ra, phần lớn đều là tiền của club Hoàng Kim cung cấp.

Bây giờ bọn họ thua 100 triệu, không biết phải ăn nói với club Hoàng Kim thế nào.

Đúng lúc này, một chàng trai trẻ mặt đồng phục vội đi tới trước mặt gã đầu trọc, thì thầm với gã ta vài câu. Bấy giờ gã đầu trọc mới yên tâm tươi cười.

“Tiếp tục!”

Gã ta cười nói.

Rõ ràng là được club Hoàng Kim đồng ý cho chơi tiếp.

Người sáng suốt đều nhìn ra được đám người này cùng một phe, nhưng Dương Thanh lại giống như không hề hay biết, ngồi im tại chỗ.

Người chia bài nhanh chóng chia ván mới, vẫn là bốn người bọn họ.

Những người vây xem chưa bao giờ thấy ván cược nào lớn như vậy, ai cũng thấy căng thẳng tựa như bọn họ chính là người chơi.

Còn Dương Thanh từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, không hề có áp lực.

Ngay từ đầu anh đã lấy một trăm triệu tiền chip, vừa thắng thêm một trăm triệu nữa. Ván này anh đã cược 150 triệu. Nếu còn muốn tiếp tục chơi, anh sẽ phải đặt cược 200 triệu.

“Cho tôi thêm 1 tỷ tiền chip!”

Dương Thanh nói với nhân viên bên cạnh

Ầm!

Mọi người đều sợ ngây người.

Ba người chơi còn lại cũng ngơ ngác.

Nếu Dương Thanh có thể tiện tay lấy ra một trăm triệu, bọn bọn vẫn còn tiếp nhận được. Nhưng nếu anh thực sự có thể lấy ra thêm một tỷ, rõ ràng anh không hề đơn giản.

Cả Yến Đô này có mấy ai có thể tiện tay bỏ ra một tỷ tiền mặt?

Tính theo cách chơi của Dương Thanh, nếu ba người kia muốn thắng 1 tỷ của anh thì ít nhất cũng phải đặt cược 6 tỷ.

“Roẹt! Quẹt thẻ thành công!”

Giây phút Dương Thanh quẹt thẻ một tỷ thành công, tất cả đều trợn tròn mắt.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.