Chiến Thần Phong Vân

Chương 1538: Chương 1538




Muốn ép anh quỳ xuống thì cũng phải xem xem họ có khả năng đấy không đã.

Cuộc chiến khốc liệt sắp bùng nổ.

Tổng cộng có mười sứ giả đến từ hai đại môn phiệt, trong đó có hai vị là cường giả cấp Vương, những người còn lại đều là Chiến thần.

Bấy giờ hai vị cường giả cấp Vương hạ lệnh ngay tức khắc: “Chúng tôi ngăn cản Độc Lang và Sát Lang còn các cậu thì nhanh chóng diệt trừ tên nghiệp chướng Diệp Huyền Tần đó.”

Mệnh lệnh vô cùng rõ ràng.

Tám vị Chiến thần còn lại đều lao về phía Diệp Huyền Tần nhưng vừa mới di chuyển một bước thì đột nhiên giữa không trùng truyền đến ba tiếng nổ “ùng ùng” vang dội như sấm sét khiến cả đất trời cũng phải thay đổi, còn mặt đất thì cứ rung lên từng hồi.

Tất cả mọi người đều ngước mắt trông lên bằng vẻ mặt vô cùng hoài nghi.

Xác của ba chiếc máy bay trực thăng rơi thẳng từ trên trời xuống, sau khi rơi xuống còn khiến mặt đất rung lên từng hồi nhỏ.

Người của tam đại môn phiệt sững người ngay tại chỗ bởi ba chiếc máy bay trực thăng vừa rơi xuống chính là phương tiện đã đưa họ đến đây.

Đang yên đang lành sao ba chiếc trực thăng này lại phát nổ giữa không trung rồi rơi xuống đất vậy?

Vèo vèo vèo.

Những đợt âm thanh mạnh bạo lại vang lên trên đỉnh đầu họ, ngước lên thì thấy có hơn mười mấy chiếc máy bay chiến đấu vừa lướt qua đầu họ. Những chiếc máy bay chiến đấu đó bay rất thấp với tốc độ siêu thanh khiến người ta còn tưởng rằng chúng ở chung một chỗ với những tòa nhà cao tầng của môn phiệt Chung Thị.

Những chiếc máy bay chiến đấu đó tập hợp thành một đội vô cùng oai phong khiến người khác nhìn thấy mà sợ hãi vô cùng.

Đây chính là quân tiếp viện mà Độc Lang gọi tới: Cơ giáp hạng nặng dùng để ném b vào đảm môn phiệt Chung thị.

Hai cường giả cấp Vương nhìn đến nỗi mà mắt cũng muốn nứt ra.

“Khốn nạn, mày dám làm tổn thương đến tính mạng của người trong tộc bọn tao lại còn làm trực thăng của tộc tao phát nổ. Bây giờ chúng tao sẽ khiến mày phải nộp mạng.”

“Đi chết đi!”

Họ càng tấn công hung hãn hơn.

Tám vị Chiến thần lại chuẩn bị xông đến chỗ Diệp Huyền Tần thì không ngờ đột nhiên có một bóng đen bay ra từ trong góc phòng. Bóng đen đó đập thật mạnh vào người tám vị Chiến thần đó khiến họ đều bị đánh bay.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mọi người đều nhìn một cách chăm chú và rất ngạc nhiên khi phát hiện ra người đánh bay tám vị Chiến thần lại là chàng trai trông có vẻ lịch sự, lễ độ với vẻ ngoài khá non nớt.

Tất cả mọi người đều vô cùng run rẩy. Có thể đánh bay tám vị Chiến thần thì chẳng lẽ người vừa xuất hiện cũng là một cường giả cấp Vương hay sao?

Hơn nữa lại còn là một cường giả cấp Vương trong thân xác của một Phong vương.

Chàng trai này không ai khác chính là Chiến tướng làm việc dưới trướng của Diệp Huyền Tần. Cơ giáp hạng nặng đó cũng là anh ta mang đến.

Hắc Bao Công nhìn lướt qua xung quanh một lượt rồi dừng tầm mắt ở trên người Diệp Huyền Tần. Anh ta hơi mất hứng: “Anh, anh thiên vị rồi đấy, anh dẫn Độc Lang và Sát Lang đến đây ăn thịt ngon, uống rượu cay nhưng sao không lần nào anh rủ em đi vậy?” Diệp Huyền Tần nghe vậy thì tiện tay xé một cái chân thỏ ra rồi ném sang cho anh ta.

“Ăn nhanh lên còn làm việc.”

Phải thế chứ!

Hắc Bao Công chỉ ngoạm một miếng là hết luôn một cái chân thỏ, ăn xong thì tiếp tục đánh về phía tám vị Chiến thần bằng sự hưng phấn.

“Mấy tên nhãi ranh kia, nộp mạng đi. Giải quyết mấy người xong là tôi được ăn ngon rồi.”

Tất cả mọi người: “…”

Thuộc hạ của Thần Soái đều thần kinh như thế này à?

Hai cường giả cấp Vương của môn phiệt Tân Thị và môn phiệt Diệt Thị đều thông qua các phương pháp đặc biệt để nâng cao cảnh giới của mình một cách cưỡng ép. Thế nên sức chiến đấu của họ không thể so sánh được với những cường giả cấp Vương chân chính là Độc Lang và Sát Lang.

Chưa đến ba phút, hai cường giả cấp Vương của những môn phiệt kia đều bị đánh bại. Họ bị đánh gãy xương đầu gối nên phải quỳ rạp xuống đất, cảnh tượng ấy trông vô cùng nhục nhã.

Mà Hắc Bao Công thì đã tận dụng ưu thế của võ giả trong thân xác của mình, phát huy lực lượng đến trình độ cực cao. Anh ta không cần phải đấu chính diện với kẻ thù mà chỉ lao vào chúng một cách điên cuồng. Sức mạnh và sự va đập phát ra từ cơ thể anh ta có thể so sánh với đầu xe tàu hỏa.

Cường giả cấp Chiến thân của các môn phiệt kia đều không thể chống đỡ nổi. Vậy là chẳng bao lâu sau, trên người tám vị Chiến thần đó đều xuất hiện rất nhiêu vết sẹo do va chạm, nhẹ thì gãy xương, nặng thì hấp hối.

Cảnh này khiến tất cả những người có mặt ở đây đều nhìn đến mức ngẩn ngơ. Vừa rồi họ còn tưởng sức mạnh của Độc Lang đã đáng sợ lắm rồi nhưng nào ngờ cơ thể của Hắc Bao Công còn đáng sợ hơn, anh ta đã biến cơ thể của mình thành một đầu máy xe lửa…

Điều đó khiến người khác không thể không bội phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.