Chiến Thần Phong Vân

Chương 2081: Chương 2081




Diệp Huyền Tần cân nhắc một chút liền gật đầu đồng ý.

Nếu để anh đối phó với cả Thiên Ma Vương và Địa Ma Vương cùng một lúc thì anh có hơi không gánh nổi, nếu anh anh bị phân tâm một thoáng thì anh có thể sẽ bị đánh ngã.

Nếu để Độc Lang chia sẻ một phần áp lực cho anh thì cũng tốt thôi.

Tuy nhiên, Độc Lang vừa tiến vào cảnh giới Tuyệt Điện không lâu, mà Địa Ma Vương đã đến cảnh giới Tuyệt Điện cao nhất rồi, chỉ còn cách cảnh giới Tiên Ma một bước chân mà thôi.

Khả năng cao là Độc Lang sẽ không phải là đối thủ của Địa Ma Vương.

Diệp Huyền Tần đặc biệt dặn dò: “Nhiệm vụ của cậu là kéo chân Địa Ma Vương, có thể ngăn được bao lâu thì ngăn bấy lâu. Nếu như thật sự không thể giữ được nữa thì hãy đem chiến trường hướng đến bên cạnh anh, nhớ không?”

Độc Lang nói: “Anh đừng lo lắng cho em, hôm nay em phải giết ông ta” “Ăn nói ngông cuồng!”

Địa Ma Vương tức giận, dẫn đầu phát động công kích Độc Lang: “Hôm nay chính là ngày chết của anh!”

Độc Lang cũng bắt đầu tham chiến.

Thiên Ma Vương cũng phát động một đòn tấn công vào Diệp Huyền Tần. Ông ta phóng ra âm khí hải dương và quét về phía Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần cũng không cam lòng yếu thế, anh cũng giải phóng một kình khí hải dương.

Kình khí và âm khí va chạm nhau ở giữa không trung.

Âm thanh va chạm chói tai như bom nổ.

Cú va chạm đó làm cho không khí dao động mạnh mẽ quét ra mọi hướng.

Trong nháy mắt thì toàn bộ tre trong bán kính hai cây số đều bị làn sóng không khí này san phẳng.

Ngay cả đám người đang nằm trên mặt đất cũng bị đánh bật ra ngoài.

Ngay cả Độc Lang và Địa Ma Vương là hai người thuộc cảnh giới Tuyệt Điện cũng buộc phải di chuyển ra ngoài một km.

Sau đó, kình khí và âm khí của hai bên âm thành giằng co, bất phân thắng bai.

Thiên Ma Vương kinh ngạc nhìn Diệp Huyền Tần: “Chuyện này làm sao có thể? Thực lực bộc phát của cảnh giới Tuyệt Điện làm sao có thể cạnh tranh với cảnh giới Tiên Ma?”

“Anh thật sự chỉ là cảnh giới Tuyệt Điện sao? Cảnh giới Tuyệt Điện tuyệt đối không bao giờ có thể mạnh như vậy.”

Diệp Huyền Tần cười: “Mạnh sao?

Cái này đối với ông mà còn mạnh sao? Tôi còn chưa dùng hết sức đó.”

Thiên Ma Vương: “Ha ha, anh nghĩ rằng tôi sẽ tin anh?” Diệp Huyền Tần: “Không tin? Vậy tôi sẽ chứng minh cho ông thấy!”

Sau khi nói xong thì Diệp Huyền Tần phát ra một luồng khí mạnh mẽ khác.

Luồng khí này không phải là kình khí, hơn nữa quy mô cũng nhỏ hơn kình khí hải dương rất nhiều, nhưng mà… sức uy hiếp mà nó mang lại cho mọi người cũng không yếu hơn kình khí hải dương bao nhiêu.

Nhìn thấy khí tức này thì sắc mặt của Thiên Ma Vương đại biến: “Vận Quốc… là Vận Quốc! Vậy mà anh lại dám dùng Vận Quốc để tiến hành công kích!”

Diệp Huyền Tần: “Tại sao không? Tiếp chiêu đi!”

Diệp Huyền Tần thao túng Vận Quốc và đánh thẳng vào người Thiên Ma Vương.

“Ầm!”

Vận Quốc giữa đường hóa thân thành thần long, quét ngang muôn đường, rầm rống chói tai, khí thế ngất trời!

Thiên Ma Vương sợ hãi, ông ta rất sợ hãi, thực sự sợ hãi. Ông ta đã cố gắng hết sức mới có thể chống lại kình khí hải dương của Diệp Huyền Tần.

Nhưng mà ai có thể ngờ rằng Diệp Huyền Tần này còn có một sát chiêu khác, Long Thần Vận Quốc…

Biết mình không phải đối thủ của Diệp Huyền Tân nên ông ta nhanh chóng thu lại âm khí hải dương muốn chạy trốn.

Tuy nhiên, Long Thần Vận Quốc đã kịp thời lao đến bên cạnh ông ta và dùng một chiêu “Long Thần quẫy đuôi” đã đánh bay ông ta.

Sức mạnh của Long Thần Vận Quốc không phải là thứ mà Thiên Ma Vương có thể tránh né được, một chiêu này suýt chút nữa đã giết chết ông ta.

Chỉ tiếc là mà Long Thần Vận Quốc có ý thức, nó tương đối lười biếng, chỉ tấn công một chiêu trước khi tự động rút vào trong cơ thể Diệp Huyền Tần.

Tuy nhiên, điều này là đủ, một khi Thiên Ma Vương bị thương nặng thì đã không còn là đối thủ của Diệp Huyền Tần nữa rồi.

Cuộc chiến giữa Độc Lang và Thiên Ma Vương cũng đã bước vào giai đoạn gây cấn.

Bây giờ tình hình chiến trường là rất rõ ràng, rõ ràng là Độc Lang đang nằm ở thế hạ phong.

Dù sao thì anh ta cũng chỉ mới vừa mới tiến vào cảnh giới Tuyệt Điện mà thôi, hơn nữa anh ta còn nhỏ hơn Địa Ma Vương mấy chục tuổi, làm sao có thể so với Địa Ma Vương được chứ.

Thiên Ma Vương nói: “Nhóc con, đầu hàng đi, anh không thể chống chọi được nữa.”

Độc Lang nghiến răng: “Đầu hàng cái mông, tôi còn chưa xuất ra đại chiêu đâu, ông nhất định sẽ chết.”

Địa Ma Vương: “Đại chiêu sao? Đến, để tôi xem đại chiêu của anh!”

Độc Lang hét lên: “Long Thần Vận Quốc, tấn công cho tôi!”

Long Thần Vận Quốc!

Da đầu của Địa Ma Vương đột nhiên thắt lại: “Tên khốn kiếp này còn có Long Châu Vận Quốc?”

Ông ta cũng vừa nhìn thấy sức mạnh của Long Thần Vận Quốc ở trong mắt, nếu Long Thần Vận Quốc thật sự tấn công ông ta thì ông ta sẽ không thể cầm cự được…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.