Chiến Thần Phong Vân

Chương 221: Chương 221




Diệp Huyền Tần đi tới văn phòng của Từ Lam Khiết.

Lúc này, Từ Lam Khiết và Trình Hạ Vũ đang ôm điện thoại di động xem video.

Trên điện thoại di động, đang phát video tình cảnh chiến đấu vừa nãy.

Vừa nãy hai người đứng trước cửa sổ quay lại hết toàn bộ quá trình rồi.

Phát hiện Diệp Huyền Tần đi tới, Từ Lam Khiết hỏi vội: “Diệp Huyền Tần, người anh em này của anh rốt cuộc là có lai lịch gì.”

“Người này cũng biết đánh nhau quá đi.”

Diệp Huyền Tần: “Không có gì, cậu ta chính là tội phạm, người đã theo anh ngồi tù một lần đang được cải tạo mà thôi.”

“Anh em của anh thích trêu chọc thị phi, lúc ở ngục giam thì cả ngày theo người ta đánh nhau nên dần dần đã luyện được một thân bản lĩnh, thành ngục bá.”

Từ Lam Khiết thắc mắc: “Chỉ là như vậy thôi sao? Vậy thì thực lực của cậu ta cũng không đến mức lợi hại như vậy chứ?”

Trình Hạ Vũ vội vàng thay Diệp Huyền Tần giải vây: “Chị, chị suy nghĩ một chút đi, trong ngục giam đều là kẻ liều mạng mà.”

“Cả ngày cùng kẻ liều mạng đánh nhau, luyện được bực này năng lực cũng không gọi là kỳ quái.”

Từ Lam Khiết “à” một tiếng, nhưng trong lòng vẫn còn có chút nghi vấn.

Diệp Huyền Tần nói sang chuyện khác: “Lam Khiết, chúng ta hãy nói chuyện Từ Lam Khiết: “Tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi, chỉ còn chờ cơ hội. Chờ xác định cao ốc của tập đoàn là có thể khai trương.”

“Em đã xem được một cái nhà cao ốc rồi, đang thương lượng tiền thuê với đối phương đây.”

Diệp Huyền Tần: “Không cần nói chuyện với đối phương nữa, ngày mai Bạo Long sẽ đem cao ốc của anh ta đưa cho chúng ta, sau đó chúng ta sử dụng cao ốc của Bạo Long làm trụ sở chính của tập đoàn là được.”

Từ Lam Khiết: “Bây giờ anh và Bạo Long thù sâu như biển, anh ta sẽ đem cao ốc của mình đưa cho anh sao? Nằm mơ à?”

Diệp Huyền Tần cười cười: “Lam Khiết, chúng ta đánh cược không? Nếu như anh thắng, ngày mai chúng ta đi khách sạn Thủy Cung ở một buổi chiều, không về nhà.”

Từ Lam Khiết nhất thời mặt đỏ tới mang tai: “Hừ, cá thì cá. Nếu như anh thua rồi, anh kêu em một tiếng chị?”

Diệp Huyền Tần: “…”

Thích nghe người ta gọi chị, tật xấu gì đây!

Trình Hạ Vũ cũng nhất thời hứng thú: “Chị, anh rể, em cũng muốn đánh cược.”

“Em cá là anh rể thắng. Nếu em thắng, chị cho em mượn anh rể hai ngày được không?”

Từ Lam Khiết lườm một cái: “Con bé xấu xa, đừng có góp vui.”

Trình Hạ Vũ vẻ mặt thất vọng: “Em thật không có giỡn à nha.”

“Tiến Hà, Bạo Long bên kia tình huống sao rồi?” Hồ Thanh Sơn gọi cho Trần Tiến Hà.

Tâm trạng của Trần Tiến Hà khá là thất bại: “Ông Sơn, Bạo Long thất bại toàn tập.”

“Hơn 300 người bị 20 người của đối phương đánh chạy trối chết.”

“Em mới vừa được nghe phong thanh, Diệp Huyền Tần chuẩn bị chiếm đoạt thế giới ngầm của thành phố Tân Hải đây.”

Hồ Thanh Sơn nói: “A? 20 người đánh bại 300 người? Là do trước đây tôi đã “Có điều, không cần lo lắng, cái tên này đứng càng cao thì khi rơi xuống chết càng thảm.”

Trần Tiến Hà nói: “Ông Sơn, chẳng lẽ thầy còn có cách đối phó Diệp Huyền Tần?”

Hồ Thanh Sơn gật đầu: “Đương nhiên.”

“Cậu có biết hay không, ông chủ của thế ngầm ở thành phố Tân Hải là ai không?”

Trần Tiến Hà nói: “Không phải là Bạo Long sao?”

Hồ Thanh Sơn nói: “Sai.”

“Thật ra toàn bộ thế giới ngầm ở tỉnh Hà Sơn này đều thuộc về Vương Minh.”

“Bạo Long người này, bất quá là người phát ngôn của Vương Minh ở thành phố Tân Hải này mà thôi.”

“Cậu nói xem, nếu như Vương Minh biết địa bàn của mình bị Diệp Huyền Tần cướp đi, còn người phát ngôn của mình thì bị Diệp Huyền Tần sát hại, cậu nghĩ ông ta có tự mình ra trận để đối phó Diệp Huyền Tần hay không?”

Trần Tiến Hà vội hỏi: “Đương nhiên sẽ làm như vậy!”

“Chỉ là, người phát ngôn của Vương Minh là Bạo Long chỉ bị bắt thôi, không có bị Diệp Huyền Tần sát hại.”

Hồ Thanh Sơn: “Thật sao? Nhưng tôi có dự cảm mãnh liệt, Bạo Long sẽ sống không qua đêm nay.”

“Tiếp theo đây cậu biết nên làm như thế nào rồi chứ?””

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.