Chiến Thần Phong Vân

Chương 317: Chương 317




Giống, quá giống rồi!

Bất luận là kiểu tóc, hay là độ lớn của cánh tay, thậm chí là quần áo ăn mặc!

Anh hùng trái đất, quả nhiên là anh hùng trái đất của mình rồi!

Nhận ra điều này, khiến cho cô ta vui mừng đến rơi nước mắt.

Hóa ra, anh hùng trái đất của mình không chỉ có quyền thế ngút trời, thậm chí đến lái xe cũng phong độ như vậy.

Người đàn ông của mình, phải nên hoàn mỹ như vậy!

Nhưng mà đáng tiếc, đối phương lái xe tuyệt trần, không bao lâu liền biến mất khỏi tầm mắt của cô gái xinh đẹp đó.

Cô ta đau lòng, rơi lệ, trong lòng thầm tuyên thề, bất luận như thế nào nhất định cũng phải tìm được người đàn ông này.

Anh hùng trái đất của em!

Diệp Huyền Tần rất nhanh đi xuống đường cao tốc.

Anh không vội vã về nhà, mà tìm một chỗ sửa xe trước, thay lại bánh xe của hãng Santana.

Nếu để cho Từ Lam Khiết biết mình đem phá xe Mercedes, lấy phụ tùng đổi cho xe Santana, nhất định sẽ mắng mình là đồ phá của.

Thợ sửa xe nhìn chiếc xe không bình thường này, trong lòng là một nồi thập cẩm mùi vị.

Xe Santana gắn bánh xe của Mercedes, kiểu lắp ráp như này là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy.

Thay xong bánh xe, Diệp Huyền Tần liền tăng tốc không ngừng lái xe tới tập đoàn Diệp Linh.

Không biết tòa cao ốc tập đoàn Diệp Linh hiện đang sửa chữa như thế nào rồi.

Nếu để cho vợ biết, nhân viên bán hàng của mình mang tới một khoản hợp đồng du lịch hơn 3500 tỷ như này, nhất định sẽ rất hào hứng.

Cùng lúc đó, tại tòa cao ốc tập đoàn Diệp Linh, một chiếc xe Maserati màu đỏ đã đậu ở đó.

Chính là xe của cô gái trẻ xinh đẹp kia.

Lúc này, nữ chủ nhân của chiếc Maserati đang cùng với Từ Lam Khiết ở trong phòng làm việc tám chuyện.

Cô gái trẻ xinh đẹp say mê nhìn bóng lưng của vị anh hùng trái đất kia trên móng tay, tràn đầy hạnh phúc: “Em gái Lam Khiết, chị của em yêu rồi!”

Từ Lam Khiết dở khóc dở cười nhìn vẻ mặt si mê của cô gái trẻ xinh đẹp kia, nói: “Chậc chậc, em cũng muốn xem một chút, rốt cuộc là người nào có thể mê hoặc được mỹ nhân xinh đẹp nhất thành phố Giang này nha.”

Cô gái xinh đẹp kia đưa móng tay lên cho Từ Lam Khiết xem: “Xem đi, có đẹp trai hay không?”

Từ Lam Khiết nói: “Xem bóng lưng thì có thể biết cái gì chứ, có hình chính diện hay không?”

Cô gái xinh đẹp lắc đầu một cái: “Không có. Thật ra thì, chị cũng chưa từng nhìn thấy chính diện mặt của anh ấy, thậm chí cả bóng lưng cũng chỉ là nhìn qua có hai lần.”

Cái gì?

Từ Lam Khiết cười thất thanh: “Em nói nè… Nam Huyên, chị có thể đừng có si mê như vậy được không.”

“Hai mắt chỉ nhìn thấy bóng lưng của đối phương, liền khiến chị đắm chìm u mê không thể tự kiềm chế rồi? Còn đem hình in lên móng tay nữa.”

“Trên đời này, cũng chỉ có Đường Tăng Đường trưởng lão mới có khả năng đó thôi.”

“Nhưng mà, Đường Tăng là hòa thượng, không thể cưới vợ, hay là chị đừng nghĩ nữa đi.”

Cô gái xinh đẹp tức giận nói: “Im miệng, chị không cho phép em sỉ nhục anh hùng trái đất của chị nha.”

“Anh hùng trái đất của chị là một người đàn ông chính trực, không phải là một hòa thượng do dự không quả quyết.”

Từ Lam Khiết dở khóc dở cười: “Được rồi, được rồi, đàn ông của chị Nam Huyên là lợi hại nhất rồi.”

“Em tin một ngày nào đó, anh ta sẽ cưỡi mây bảy sắc tới cưới chị.”

Từ Nam Huyên xinh đẹp mặt đầy say sưa: “Đó là đương nhiên.”

“Ở trên đời này, chỉ có anh ấy mới có thể xứng với chị. Cũng như, chỉ có chị mới có thể xứng với anh ấy.”

“Hai bọn chị đơn giản chính là ông trời tác hợp.”

“Đúng rồi Lam Khiết, anh ấy rất có thể là lái xe trên cao tốc đi tới Tân Hải, nói cách khác, anh ấy có thể là người Tân Hải.”

“Em nhất định phải giúp chị tìm được anh ấy.”

Từ Lam Khiết bày vẻ mặt bất lực: “Thành phố Tân Hải dân số có hơn triệu người, em chỉ với một cái bóng lưng mà phải tìm được anh ta, so với chuyện mò kim đáy biển còn có thể khó hơn không.”

Thái độ Từ Nam Huyên cương quyết: “Chị mặc kệ, em phải tìm giúp chị.”

“Nếu không tìm được anh ấy, chị cả đời này không cưới hỏi không lập gia đình, em không muốn chị của em cả đời này độc thân chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.