Chiến Thần Phong Vân

Chương 378: Chương 378




Có điều lúc này đột nhiên Răng Hô lên tiếng: “Anh Diệp Huyền Tần, xin dừng bước.”

“Tôi có một chuyện quan trọng muốn báo cáo với anh.”

Diệp Huyền Tần dừng chân lại nói: “Ồ, nói xem nào.”

Răng Hô đáp: “Anh chính là ông chủ của Tập đoàn Diệp Linh Thành phố Tân Hải sao?”

Diệp Huyền Tần gật đầu: “Đúng vậy.”

Răng Hô vội vàng nói: “Ôi đúng là lũ tới Miếu Long Vương rồi, người một nhà mà lại không nhận ra.”

“Thật ra con gái tôi cũng đang làm việc trong Tập đoàn Diệp Linh, chúng ta chẳng phải là người một nhà sao?”

Diệp Huyền Tần có chút mất bình tĩnh, anh nói: “Cho nên chuyện quan trọng mà anh muốn nói là đàm phán quan hệ với tôi?”

“Nếu đúng là như vậy thì dẹp đi.”

Răng Hô vội vàng nói: “Không phải đâu anh Diệp Huyền Tần, anh hiểu lầm ý tôi rồi, anh nghe tôi nói kỹ hơn một chút.”

“Thật ra con gái tôi là người phụ trách bộ phận ăn uống của Tập đoàn Diệp Linh, giám đốc Hạ Mộng.”

“Cách đây một khoảng thời gian, có một người theo đuổi Hạ Mộng tới gặp tôi, nói muốn tôi giúp anh ta đối phó với Tập đoàn Diệp Linh…”

“Lúc đó tôi cũng không biết anh chính là ông chủ của Tập đoàn Diệp Linh cho nên tôi đã đồng ý rồi.”

Diệp Huyền Tần bắt đầu có chút hứng thú.

Người sợ nổi tiếng heo sợ mập, bản thân anh vừa mới có chút tiếng tăm mà đã bị người ta theo dõi rồi.

Anh hỏi: “Nói đi, là ai muốn đối phó tôi.”

Răng Hô đáp: “Anh Diệp Huyền Tần, chắc hẳn anh cũng biết đối phương, chính là Lưu Béo.

“Anh ta nói với tôi rằng anh ta từng có mâu thuẫn với anh.”

Nhắc tới cái tên Lưu Béo, đúng là Diệp Huyền Tần có chút ấn tượng.

Anh ta đúng là người đang theo đuổi Hạ Mộng.

Khoảng thời gian trước Diệp Huyền Tần tới khu ẩm thực bên cạnh bệnh viện mua đồ ăn sáng cho Từ Lam Khiết thì bất ngờ gặp được Hạ Mộng.

Hạ Mộng vì muốn thoát khỏi Lưu Béo nên mới nhờ Diệp Huyền Tần đóng giả bạn trai cô ấy.

Lưu Béo biết vậy nên rất ghen tỵ, đưa mẹ của Hạ Mộng tới cửa nhà ăn bệnh viện rồi lại đưa tới khu ẩm thực, nhất quyết muốn tán tỉnh Hạ Mộng cho bằng được.

Nhưng lần nào cũng bị Diệp Huyền Tần làm cho không thể thành công nổi.

Anh tưởng rằng Lưu Béo e dè năng lực của anh, biết khó mà lui không ngờ lại vẫn cất giấu âm mưu lật đổ anh như vậy.

Diệp Huyền Tần hỏi: “Anh ta muốn đối phó với tôi như thế nào?”

Răng Hô đáp: “Anh biết chuyện mẹ của Hạ Mộng là Lý Hồng Anh nhận hối lộ của học sinh nên bị nhà trường đuổi việc chứ.”

Diệp Huyền Tần gật đầu.

Răng Hô ấp úng nói: “Thật ra… Thật ra, chuyện đó là do Lưu Béo thông đồng với thuộc hạ của tôi vu oan hãm hại Lý Hồng Anh.”

Diệp Huyền Tần bất ngờ, nhất thời không biết nói gì.

Cái tên Lưu Béo này đúng là không từ bất kỳ thủ đoạn nào để theo đuổi Hạ Mộng.

Không ngờ lại dám hãm hại cả mẹ vợ tương lai.

Khỏi phải nói cũng biết anh ta chắc chắn là muốn vu oan cho Lý Hồng Anh sau đó giả bộ điều tra ra “chân tướng”, trả lại trong sạch cho Lý Hồng Anh để khiến Hạ Mộng cảm kích.

Diệp Huyền Tần nói: “Anh là bố của Hạ Mộng, vậy Lý Hồng Anh chính là vợ anh?”

Răng Hô vội vàng giải thích: “Là… là vợ cũ, chúng tôi đã ly hôn rồi.”

Trình Hạ Vũ nhỏ giọng mắng: “Một ngày làm vợ chồng tình nghĩa trăm năm, vậy mà còn thông đồng với người ngoài hãm hại vợ cũ… đúng là không biết xấu hổ.”

Răng Hô vội nói: “Oan cho tôi quá. Là Lưu Béo thông đồng với thuộc hạ của tôi hãm hại Lý Hồng Anh, lúc đó tôi cũng không đồng ý…”

“Đúng rồi anh Diệp Huyền Tần, Lưu Béo lần này bảo tôi vui cho anh hãm hại Lý Hồng Anh, như vậy thì Hạ Mộng sẽ rời xa anh để đến với anh ta.”

“Anh yên tâm, tôi chắc chắn sẽ vạch trần bộ mặt giả dối của Lưu Béo cho Hạ Mộng biết để Hạ Mộng rời bỏ hắn về ở bên anh…”

Ánh mắt sâu xa của Trình Hạ Vũ liếc nhìn Diệp Huyền Tần: “Anh rể, không ngờ anh lại phong lưu như vậy, một chân đạp hai thuyền luôn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.