Tết Đoan Ngọ!
Hôm nay đổi với người dân ở Tân Hải, thậm chí là toàn bộ tỉnh Hà Sơn mà nói, nhất định là một ngày không bình thường. Tập đoàn nhà họ Mã đồng thời mời được hai nhân vật lớn là sĩ quan Trần Huy và Lý Thánh Thủ đến tham dự buổi lễ khánh thành. Hôm nay, bọn họ không những có thể thấy phong thái của si quan Tran Huy.
Thậm chí còn có khả năng có cơ hội được Lý Thánh Thú chữa bệnh cho bọn họ.
Sáng sớm, Tân Hải đã xuất hiện cảnh tượng “muôn người đều đổ xô ra đường” hoành tráng, biển người ba tầng trong ba tầng ngoài, bao vây lấy tập đoàn nhà họ Mã, chật như nêm.
Giao thông ở gần đó lại rơi vào trạng thái tê liệt.
Các phóng viên truyền thông đếm không hết cũng đã đến ngồi chờ thật sớm, chỉ vì muốn chụp một bức ảnh của sĩ quan Trần Huy.
Tập đoàn nhà họ Mã còn mời được bốn năm nhóm nghệ sĩ đồng thời đến biểu diễn.
Chiêng trống và pháo hoa vang lên khắp tập đoàn nhà họ Mã, rầm rộ chưa bao giờ có, lấy hết danh tiếng giữa tập đoàn Diệp Linh và tập đoàn nhà họ Mã chỉ cách nhau một quảng trường thành phố.
Nhưng khung cảnh lại là một cái trên trời một cái dưới đất. Trước cổng tập đoàn Diệp Linh chi có hai ba con mèo, trước cửa có thể giăng lưới bất chim.
Từ Lam Khiết tự mình dẫn người ra chào đón khách khứa, nhưng mà… cũng không có hiệu quá nhieu, ngoại trừ Thẩm Hải, căn bản không có một vị khách nào đến.
Ngẫu nhiên có người qua đường có vẻ vội vàng đi qua, cũng là đi về phía tập đoàn nhà họ Mã.
Nhìn tập đoàn nhà họ Mã rầm rộ phía đối diện, Từ Lam Khiết cảm thấy rất xấu hổ và hâm mộ.
Cô thật sự là không ở nổi nữa, cẩn thận nói: “Huyền Tân, nếu không… hay là thôi đi.”
“Buổi lễ đưa ra thị trường này, em không tổ chức cũng được.”
Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng cũng liên tục thở dài. “Đúng vậy đẩy Huyền Tần, nếu không hay là coi như thôi đi. Đánh nhau với tập đoàn nhà họ Mã, chỉ có thể tự rước lấy nhục thôi.”
“Thứ đã thuộc về mình ắt sẽ là của mình, thứ không thuộc về mình có cổ muốn cũng chẳng được. Có lẽ, tập đoàn Diệp Linh nhà chúng ta đã được định trước là không sống được lâu” Diệp Huyền Tân an ủi: “Lam Khiết, bố mẹ, chúng ta đã chuẩn bị lâu như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được chứ.
“Lam Khiết, đồng ý với anh, không đến một giây cuối cùng, nhất định trong lòng phải còn hy vọng”
“Vâng.” Từ Lam Khiết liên tục thở dài.
Lý Khá Diệu thương con gái, không muốn để con gái đứng cửa ra vào mất mặt, bèn nhỏ giọng nói: “Lam Khiết, hay là con đi vào trước đi, mẹ và bố con ở chỗ này nhìn xem.”
Dù sao cũng không có khách khứa gì, Từ Lam Khiết có ở đây hay không cũng không đáng kể.
Từ Lam Khiết lắc đầu: “Không cần đâu ạ, con ở cùng với
Huyền Tân.”
Ý của cô là, không thể để mỗi Diệp Huyền Tân mất mặt được, cô cũng phải đi theo gánh chịu tất cả. Tập đoàn nhà họ Mã.
Thiếu Mã Gia đang thoải mái nhàn nhã uống trà, Trần Hạ Lan ngoan ngoãn nép vào bên cạnh anh ta, bóp chân cho anh ta.
Lúc này, Trùng Gia đi đến.
Thiếu Mã Gia lười biếng nói: “Đã sắp xếp xong bên phía sĩ quan Trần Huy chưa?”
Trùng Gia cảnh giác nhìn Trần Hạ Lan. Trần Hạ Lan biết điều đi ra ngoài.
Trùng Gia nói: “Sĩ quan Trần Huy vẫn không trả lời, chắc hån sẽ không tới.”
“Tôi đã sắp xếp xong người giả mạo sĩ quan Trần Huy rồi.” Thiếu Mã Gia gật đầu: “Ừm, bên Lý Thánh Thủ không có vấn đề gì chứ.”
Trùng Gia nói: “Yên tâm, có móng lưng rồng làm thù lao, chắc chắn Lý Thánh Thủ sẽ đến.”
Thiếu Mã Gia hài lòng cười: “Rất tốt!”
“Từ nay về sau, ở Tân Hải sẽ chỉ còn lại mỗi nhà họ Mã, mà không còn tập đoàn Diệp Linh nữa “Gọi nhà họ Từ ở thành phố Giang và Trần Hạ Lan, chúng ta đến phía đối diện nhìn xem”
Trùng Gia: “Vâng, đã sắp xếp xong xuối.”
Thiếu Mã Gia dẫn người nhà họ Từ ở thành phố Giang và Trần Hạ Lan đi đến chỗ tập đoàn Diệp Linh ở đối diện. Hành động kì lạ này đã khiến đám người nghị luận ầm ĩ. “Thiểu Mã Gia không ở nhà mình trông coi, chờ chào đón sĩ quan Trần Huy, đi sang phía đối diện làm gì nhi.”
“Còn không đoán ra được à? Tôi hỏi anh, anh có biết Thiếu Mã Gia đang dẫn theo ai không?”
“Hả, người nào? Không phải là khách khứa của tập đoàn nhà họ Mã sao?”
“Thật ra bọn họ còn có một thân phận khác. Trần Hạ Lan kia là bạn gái cũ của Diệp Huyền Tần.”
“Còn có nhà họ Từ ở thành phố Giang, vốn là nhà của Từ Lam Khiết, nhưng mà bọn họ đã sớm trục xuất Từ Lam Khiết khỏi gia tộc rồi”
“Thiếu Mã Gia dẫn đối thủ một mất một còn của tập đoàn Diệp Linh qua bên kia, rõ ràng là đi tuyên chiến lập uy “Lần này có trò hay để xem rồi, đi, chúng ta đi xem thôi.”
“Một tập đoàn Diệp Linh nho nhỏ mà cũng dám có cùng địa vị với tập đoàn nhà họ Mã, thật sự là tự rước lấy nhục.”
“Đúng vậy, bây giờ là buổi lễ đưa ra thị trường của tập đoàn Diệp Linh, cử như là đưa tang, tôi còn cảm thấy xấu hổ thay bọn họ.”