Từ Lam Khiết thở sâu, nói: “Huyền Tần, em có thể nhờ anh giúp một chuyện khẩn cấp được không?”
Diệp Huyền Tần không chút do dự từ chối: “Không thể.”
Từ Lam Khiết: “Hả? Vì sao lại không thể chứ? Em chính là vợ của anh đó.”
Diệp Huyền Tần: “Chính bởi vì em là vợ anh, cho nên mới không thể. Em có chuyện gì cứ trực tiếp nói với anh một tiếng là được, còn nói cái gì mà nhờ hay không chứ.”
Từ Lam Khiết: “Hì hì, em biết tên ngốc lớn nhà em là tốt nhất.”
Diệp Huyền Tần: "..."
Ngốc lớn gì cơ? Được rồi, vợ của anh, vợ của anh, nhịn, nhịn đi.
Từ Lam Khiết: “Thanh Nhàn chắc là đã có nói qua với anh, anh muốn hợp tác trong dự án Michelle với tập đoàn Michelle bên họ. Nhưng mà bây giờ chi nhánh công ty tập đoàn Đạo Vương bị đốt, muốn tranh thủ hợp tác, quả thực chính là chuyện không thể nào.”
“Huyền Tần, anh có thể tiếp tục nghĩ cách hay không, giúp cho tập đoàn Đạo Vương tranh thủ được lần hợp tác này.
Anh hiếu kỳ nói: “Lam Khiết, sao em lại để ý này lần hợp tác này như vậy? Thực sự là để kiếm tiền đúng không?”
Từ Lam Khiết nói: “Kiếm tiền thật ra chỉ là thứ yếu, chủ yếu là Dự án Michelle của bọn, liên quan đến đến vấn đề an toàn thực phẩm của hơn mười triệu nhân khẩu ở Đại Hạ.”
“Em biết rõ trên phương diện an toàn thực phẩm tập đoàn Hoàn Kỳ đã từng xuất hiện mấy lần sai lầm, bị phạt rất nhiều tiền. Nếu để cho tập đoàn Hoàn Kỳ hợp tác thành công trong Dự án Michelle, phụ trách đồ ăn cho hơn mười triệu nhân khẩu Đại Hạ... Em lo lắng sẽ sau này dẫn đến tai nạn chết người cho Đại Hạ."
“Cho nên, tập đoàn Đạo Vương của chúng ta nhất định phải cướp được phần hạng mục hợp tác này trong tay tập đoàn Hoàn Kỳ."
Diệp Huyền Tần cười khẽ: “Lam Khiết, bây giờ em cũng đã bắt đầu vì nước vì dân mà lo lắng rồi.”
Từ Lam Khiết: “Không còn cách nào khác nữa rồi, ai bảo em là vợ của anh kia chứ.”
Diệp Huyền Tần: “Được, bây giờ anh đi xem tài liệu về tập đoàn Michelle một chút, nhìn xem có người nào có quan hệ tốt hay không”
Cám ơn nhé!
Từ Lam Khiết cười cười: “Đúng rồi, có cần em tự mình đến đàm phán với Tập đoàn Michelle hay không, đại biểu cho một chút thành ý?”
Diệp Huyền Tần: “Thật ra em không cần thiết phải tự mình tới đàm phán việc buôn bán với tập đoàn Michelle, nhưng mà, nếu như em nhớ anh thì có thể tới để thăm anh.”
Từ Lam Khiết: “Xí, ai mà thèm nhớ anh chứ, cúp máy đây."
Điện thoại gác máy, tổng Thanh Nhàn cũng đã mang tài liệu về Tập đoàn Michelle tới chỗ anh.
Anh nhìn danh sách người liên kết sáng lập tập đoàn Michelle, trước mắt anh lập tức sáng ngời.
Ở trong danh sách người liên kết sáng lập tập đoàn Michelle, có một người tên là Michelle Lord.
Michelle Lord này anh có quen biết, anh ta chính là người đã kết bái anh em sống chết có nhau cùng với tên học trò không nên thân của anh.
Michelle Lord từng là niềm hy vọng của giới Tây Y trên toàn thế giới, chuyên nghiên cứu khoa nội, sau khi nhìn thấy uy lực Thiên La Thập Tam Châm của anh, anh ta đã từng vắt hết óc suy nghĩ muốn bái nhập môn đạo của anh, tất cả đều bị anh từ chối.
Bởi vì thân phận của anh đặc thù, không muốn thu nhận, cũng không muốn thu người ngoại tộc làm học trò.
Vì thế trong lòng Michelle Lord vẫn ôm tiếc nuối, anh ta cũng từng gọi điện thoại cho anh vô số lần, biểu đạt tâm ý muốn bái sư.
Thế nhưng anh dứt khoát kéo đối phương vào danh sách đen.
Vốn tưởng rằng đời này đã hết cơ hội xuất hiện cùng nhau, lại không ngờ rằng anh ta còn có một mặt vô cùng hữu dụng như trên.
Diệp Huyền Tần thở dài nói: “Lam Khiết, anh đều là vì em đó, nếu không thì anh sẽ không chủ động liên lạc với tên này đâu.”
Diệp Huyền Tần kéo số điện thoại của Michelle Lord từ trong danh sách đen ra, gọi qua đó.
Điện thoại chỉ đổ một hồi chuông, lập tức kết nối.