Ánh mắt mọi người chợt bừng sáng Đúng vậy, Trần Phi Hảo ~ Trần đại sư sắp đến rồi, để ông ta biết cháu ngoại trai mình bị đánh, nhất định sẽ dạy cho Diệp Huyền Tân kia một bài học.
Hiệp hội võ thuật việc gì phải ra tay nữa?
Ngô Sĩ Hùng bèn nói: “Trần đại sư sắp tới rồi, đến lúc đó, Trần đại sư chỉ cần búng tay thì tên họ Diệp đó sẽ tan thành mây khói!”
Có người dấy lên nghỉ ngờ, hỏi: “Trần đại sư sẽ không tùy tiện ra tay, bây giờ chúng ta để cho Trần đại sư đích thân đến tập đoàn Diệp Linh đánh bại Diệp Huyền Tân, có chút không thực tế lắm”
Ngô Sĩ Hùng nói: “Không cần Trân đại sư đích thân đến tập đoàn Diệp Linh, tôi sẽ khiến cho tên họ Diệp đó đến gặp hiệp hội võ thuật chúng ta”
“Đi thông báo, mời tên họ Diệp kia đến tham dự đại hội mặt trận thống nhất”
“Tôi sẽ chuẩn bị cho cậu ta Hồng Môn Yến! Lần này cậu ta nhất định không chịu nổi!”
Vào chập tối, Diệp Huyền Tân nhận được điện thoại từ Vương Minh.
“Ngài Diệp, đã lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ?”
Diệp Huyền Tần: “Hử”
Vương Minh: “Cậu Diệp, tôi đã điều tra ra, lần này kế hoạch bao vây cậu và địa bàn ngầm của tỉnh Hà Sơn, là ông chủ cũ của tôi tự tay lên kế hoạch”
Diệp Huyền Tân: “Ừ, tôi cũng đoán được rồi”
“Tôi đã tiêu diệt hết tay sai của ông ta ở tỉnh Hà Sơn, thậm chí ngay cả ông và Tử Hàm cũng quay lưng phản bội người kia, ông ta không lên kế hoạch bao vây tôi mới lạ”
Vương Minh: “Haiz, lực lượng cho kế hoạch bao vây lần này là lực lượng tinh nhuệ được ông chủ cũ tập hơn lại từ tỉnh Đông Tam”
“Nếu chỉ dựa vào mỗi địa bàn ngầm tỉnh Hà Sơn, thì tuyệt đối không phải là đối thủ của lực lượng bao vây lần này”
Diệp Huyền Tân: “Ừ, tuy nhiên tôi còn nghe nói hiệp hội võ thuật cũng chuẩn bị nhúng tay vào chuyện này, thậm chí còn mời cả Trần Phi Hảo”
Vương Minh gật đầu: “Nếu hiệp hội võ thuật và Trần đại sư giúp chúng ta, thì tỉ lệ chiến thăng rất lớn”
“Chẳng qua tôi mới nhận được tin, cậu và hiệp hội võ thuật xảy ra mâu thuẫn?”
Diệp Huyền Tân nói: “Tôi đã đánh người của hiệp hội võ thuật”
“Ông nói thẳng vào vấn đề đi, rốt cuộc tìm tôi vì chuyện gì”
Vương Minh cười khổ nói: “Vừa nãy người của hiệp hội võ thuật nhờ tôi báo tin cho cậu đi tham dự đại hội mặt trận thống nhất do bọn họ tổ chức, cùng nhau bàn bạc công tác chống địch”
“Tôi đoán chừng đây là Hồng Môn Yến cho cậu”
“Ngài Diệp, vì tình hình chung của tỉnh Hà Sơn, tôi mong ngài sẽ đến tham dự”
Diệp Huyền Tần: “Ừ, tôi sẽ đến”
Vương Minh do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng lấy hết can đảm nói: “Ngài Diệp, tôi hi vọng ngài sẽ không làm loạn ở bữa tiệc, phải nhẫn nhịn bằng mọi giá”
“Sức mạnh của Trần đại sư kia không thua kém gì Tử Hàm, nếu như xảy ra chuyện, tôi và Tử Hàm chưa chắc có thể bảo vệ được ngài”
“Hơn nữa chọc giận hiệp hội võ thuật, hiệp hội sẽ không giúp chúng ta nữa, địa bàn ngầm tỉnh Hà Sơn sẽ khó mà giữ được”
“Ngài hãy nhớ, chuyện nhỏ không biết nhẫn nhịn thì chuyện lớn sẽ không thành công được đâu”
Diệp Huyền Tân: “Ừ, ông yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ ông và Tử Hàm”
Tút Diệp Huyền Tân cúp điện thoại Vương Minh: ”..”
Haiz, đúng là tuổi trẻ, tự tin thì tốt đấy, nhưng nếu như tự đại thì hỏng bét.
Diệp Huyền Tân thế mà lại nói muốn bảo vệ ông ta và Tử Hàm từ trong tay Trần đại sư, trời ơi, cậu ta phải kiêu ngạo đến mức độ nào mới có thể nói ra những lời này.
Đại hội mặt trận thống nhất bắt đầu lúc tám giờ.
Tám giờ ba mươi Diệp Huyền Tân mới đến, là người đến cuối cùng.
Hội nghị bàn tròn đã chật kín người, đều là khách quý và lão đại hiệp hội từ khắp nơi đến Vương Minh và Tử Hàm cũng có tên trong danh sách.
Những người luyện võ công đến từ cấp thành phố như Sở Trương, đều không có tư cách tham dự.
Hội nghị bàn tròn đã kín hết chỗ, Diệp Huyền Tân chỉ có thể đứng đó.
Để giảm bớt không khí ngượng ngùng, Vương Minh chủ động nói: “Chao ôi, tôi có tuối rồi, ngồi lâu sẽ bị đau thắt lưng”
“Tôi đứng dậy vận động một xíu, ngài Diệp, ngài ngồi chỗ tôi đi”
Diệp Huyền Tần mỉm cười, kéo Vương Minh ngồi xuống, không cho ông ta đứng lên.
“Đau mỏi thắt lưng thì nên ngồi một lúc nữa là quen”
“Đứng lên vận động không tốt cho sức khỏe của ông đâu”
Sau đó, anh nhìn chằm chằm vào tên đầu nấm ngồi bên cạnh, lạnh lùng nói: “Đứng dậy”